Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 25: Nước cờ phản công


Tin tức từ quân doanh nhanh chóng được truyền về kinh thành.

Sau khi xem xét tấu chương của Tề Tĩnh, Hoàng đế Triệu Hành không vội đưa ra quyết định. Người trầm ngâm rất lâu, ánh mắt sắc bén như đang cân nhắc một nước cờ quan trọng.

Lâm Hạo đứng bên cạnh, cẩn thận quan sát sắc mặt của bệ hạ, chậm rãi nói:

"Bệ hạ, nếu những gì Vương Hi báo cáo là thật, thì có vẻ hắn không có ý đồ gì bất chính. Nhưng nếu đây chỉ là một màn kịch được dựng sẵn để che mắt người…"

Hoàng đế đặt tấu chương xuống, hờ hững đáp:

"Ngươi lo rằng hắn đã sắp đặt mọi thứ để qua mắt trẫm?"

Lâm Hạo chắp tay.

"Thần không dám khẳng định, nhưng từ trước đến nay, Vương Hi chưa từng điều động binh mã mà không bẩm báo trước. Lần này lại hành động trước rồi mới giải thích, ít nhiều cũng khiến người khác nghi ngờ."

Hoàng đế nhắm mắt, gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn.

Một lúc sau, người mở mắt, ánh nhìn lạnh lẽo.

"Triệu Dương."

Một ám vệ lập tức xuất hiện, quỳ xuống trước ngai vàng.

"Thần có mặt."

Hoàng đế lạnh giọng:

"Truyền lệnh xuống, cho người bí mật điều tra xem những kẻ nổi loạn ở biên giới có thực sự tồn tại hay không. Nếu đúng như lời Vương Hi nói, vậy thì chuyện này dừng lại ở đây. Nếu có bất kỳ điểm nào đáng ngờ… trẫm sẽ đích thân xử lý hắn."

Ám vệ lĩnh mệnh rồi biến mất.

Lâm Hạo cúi đầu, khóe môi khẽ nhếch lên.

— Vương Hi, ngươi có thể thoát khỏi hiềm nghi lần này không?

---

Cùng lúc đó, trong quân doanh.

Thẩm Tiêu Trì thong thả rót trà, liếc nhìn Vương Hi.

"Ngươi nghĩ Hoàng thượng sẽ phản ứng thế nào?"

Vương Hi cười nhạt.

"Người chắc chắn sẽ phái người điều tra. Nhưng ta đã chuẩn bị sẵn rồi."

Hắn lấy ra một phong thư, đặt lên bàn.

"Đây là báo cáo từ trinh sát thực sự. Những tàn dư loạn quân đúng là đang có dấu hiệu tụ tập, nhưng chưa đủ để tạo thành mối đe dọa lớn. Chỉ cần để Hoàng thượng xác nhận thông tin này, mọi nghi ngờ sẽ tan biến."

Thẩm Tiêu Trì cười nhạt.

"Xem ra, ngươi không chỉ biết đánh trận, mà còn biết cách điều binh khiển tướng trong chiến trường rồi."

Vương Hi nhếch môi.

"Trước kia không quan tâm, nhưng bây giờ thì khác."

Hắn nhìn y, ánh mắt sâu xa.

Thẩm Tiêu Trì khẽ nghiêng đầu, ánh mắt lướt qua tia sáng kỳ lạ.

"Khác ở đâu?"

Vương Hi không trả lời ngay, chỉ cười nhẹ.

— Bởi vì lần này, ta không chỉ chiến đấu vì bản thân, mà còn vì người đang ngồi trước mặt ta.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro