Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Nhật Ký Việt HT (phần cuối) ( Viet HT, 80 years later...! )


- Bà nó yêu quý!
- Vậy là hơn 60 năm đã trôi qua kể từ khi tôi biết mò mẫm vào facebook,
- Và cũng gần được 1 năm bà ở trong viện dưỡng lão,
- Tôi và đứa cháu nội vừa mới thăm bà tháng trước, thời gian trôi nhanh quá bà nhỉ, trẻ nhanh lớn mình thì nhanh già!
- Còn 2 tuần nữa là sinh nhật thứ 80 của tôi rồi bà àh!
- Giờ này tôi đang ngồi bấu tay vào thành giường nhìn qua cửa sổ ngoài trời u ám.
- Hình như trời đang mưa.
- Mắt tôi mấy ngày nay thấy nắng loà nhoà lại tưởng mưa, thấy mưa thì nhìn như đang nắng xuống.
- Thằng chắt nội nói, mắt cụ nhìn không rõ nữa, cụ đi đâu để cháu dắt.
- Nó nói thật bà nhỉ, nhưng mình cần gì nó dắt,
- ví thử có bà đến ngoài ngõ kia, tôi chẳng nhìn thấy rõ mồn một luôn ấy chứ!
- tôi vẫn khoẻ. Mỗi ngày các cháu nó cho ăn năm bữa, mỗi bữa một bát cháo đã nát nhừ.
- Tôi chỉ dám viết thư cho bà mà không dám gọi điện vì tiếng của tôi bà chỉ có thể nghe như tiếng rừng phi lao xào xạc. :v
- Sáng nào tôi cũng đi thể dục, đi từ mép giường ra tới bậc cửa sổ, vị chi là bốn bước.
- Bốn bước mà đi mất gần 30p, mồ hôi đổ vã ra, sảng khoái ghê!! :D
- Nay con cháu đông rồi, tôi không phải đánh máy như ngày xửa ngày xưa nữa, các cháu giúp ông. Nhưng khi viết thư cho bà, tôi phải tự đánh máy lấy.
- Thư này tôi viết từ mùa đông năm ngoái đến cuối mùa hè năm nay thì xong, mỗi ngày tôi viết quần quật được hai dòng.
- Ngày nào viết đến ba dòng thì phải truyền một lọ đạm. :v
- Nhớ cách đây chừng 60 năm bà nhỉ, chúng mình chạy ào ào trên bờ hồ Vực Si.
- Bà thì lúc nào cũng hét lên: Thích quá cơ.
Còn tôi thì chạy theo sau nhìn bà, thấy đôi chân bà trắng loáng trong ánh chiều hoàng hôn ở bờ Hồ mà nhớ mãi.
- Giờ vẫn nhớ đấy.
- Hôm rồi, nhớ bà quá bảo đứa cháu nó đưa ra hồ,
- Ðịnh nhấc chân bước, định hổn hển nhắc lại lời bà nói, thích quá cơ, nhưng suýt nữa người tôi đổ chúi xuống vì gió thổi hiu hiu mạnh quá.
:P
- Nhận được tin bà đã hết ốm, đã ăn được mỗi bữa năm thìa cháo bột mà mừng quá.
- Ăn năm thìa là tốt rồi, ăn nhiều quá không nên bà ạ.
- Tôi khoẻ thế này mà chỉ ăn bốn thìa thôi là thấy no căng.
- Nhớ ngày xửa ngày xưa vẫn thích ăn cơm nguội với nước cá kho. Vừa rồi, tự dưng thèm cơm nguội cá kho, ăn một chút thôi mà miệng tôi như ăn phải đá hộc, đau tê tái :v .
Răng kéo nhau đi du lịch cả rồi, còn mỗi lợi thôi bà ạ!
- tôi nhắc nhé, nếu ngoài trời có gió là bà không được ra ngoài.
- Hôm qua, mấy đứa cháu bảo ông ơi, ra sân hóng mát, gió nồm mát lắm ông.
- Theo chân nó vừa ra tới sân, ngọn gió nồm suýt thổi tôi bay lên nóc nhà, may có hai thằng cháu giữ chặt.
- Sắp tới ngày sinh nhật của tôi rồi nhỉ? Hôm đó tôi sẽ cố gắng điện thoại cho bà.
- Nhưng tôi nói trước, nếu bà nghe tiếng xào xào tức là tôi nói rằng bà đấy hả. Khi nghe tiếng thùm thùm tức là tôi hỏi bà có về dự sinh nhật của tôi được không. Ðến khi nghe tiếng phù phù nhiều lần là tôi đang hôn bà!
:-*
- Nhớ hồi ấy, tôi đưa hai tay lên nhấc bổng bà quay mấy vòng giữa trời, bà cười rất to và nó rằng :
" Việt Còi mà khoẻ ghê" :v
- Giờ tôi nhìn lại đôi tay mình, hình như tay ai, nhìn rất tội. Hôm qua tôi cố nhấc con búp bê bé tý lên cao mà nghe tiếng xương cốt kêu răng rắc, sợ quá nên thôi.
- ở trong viện dưỡng lão bà ngủ ngon không? Tôi chợp mắt từ chập tối. Đến khoảng 9 giờ là dậy, ngồi nhìn ra trời đêm.
- Mấy đứa cháu nói ông ngủ ít quá.
- Tôi bảo, thì đến khi ông ra đi, xuống đất, ông ngủ cả ngày lo gì.
:D
- Thi thoảng tôi vẫn bật máy tính lướt web, nhớ ngày nào 2 đứa mình còn chém gió trên facebook tôi làm admin Cẩm Khê Quê Mình,
- Và tôi còn nhớ, Tôi yêu và lấy bà qua sự kiện ghép đôi ngẫu nhiên ở page Cẩm Khê Quê Mình bà nhỉ? :v .
- Hồi đấy vui thật... thấm thoắt đã mấy chục năm. Hết tháng này là kỉ niệm 60 năm thành lập page bà nhỉ... Giờ thằng chắt nội của mình nó làm Admin mem cũng khá đông rồi... phải đến vài trăm triệu mem rồi ấy bà à. Dân số VN cũng tăng nhanh thật.
- Nhớ năm nào mình tổ chức offline page Cẩm khê quê mình, tôi nghêu ngao hát... giờ răng đã rụng sạch sành sanh, móm mém... cố cũng chả hát được nữa bà ạ?
Thời buổi giờ hiện đại quá, mình chẳng biết gì. Nhà mình có cái máy giặt, con cháu nó đi làm, điều khiển từ xa, điều khiển cả robôt.
-Tôi ngồi, rôbốt nó đến, nó cởi áo tôi ra, nó gội đầu cho tôi, tắm táp, rồi còn mang áo quần đi giặt.
- Lũ trẻ bây giờ yêu nhau cũng nhờ rôbôt làm hộ.
- Máy chữ không cần đánh, muốn viết gì, chỉ cần đọc là máy tính tự gõ chữ.
- Nhưng tiếng anh phì phèo quá nên máy chữ nó đánh sai hết cả. Ai đời tôi viết, bà ơi, tôi nhớ bà lắm nhưng vì miệng tôi móm mém phì phò nên máy nó nghe không rõ, nó đánh thành: Phà phơi, phôi phớ phà phắm. Thế mới bực!
:v
Hai tuần nữa là tôi tròn 80 tuổi.
Tôi đợi thư bà.
Mà nếu không gửi được thư thì bảo Rôbôt nó mang thư đến cho tôi bà nhé. B-)
Thôi tôi mỏi tay lắm rồi! Xưng vù cả các đầu ngón tay tồi!
Thằng chắt nội đang mang chén cháo bột đến để bón cho tôi rồi. :P
Lúc nào bà khoẻ hẳn thì về đây ở với tôi! Chứ không có bà tôi cũng buồn lắm!
Nhớ giữ gìn sức khoẻ bà nhé!
Tôi yêu bà!
======= The End =====

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro