Nhật ký tuổi thơ: " Tại sao....? "
Các bạn biết không, khi còn nhỏ tôi đã là một thằng nhóc vô cùng rắc rối. Tôi không biết khi ấy cuộc sống dưới đôi mắt của một đứa trẻ quá hấp dẫn và lạ lẫm, hay chăng bản tính tôi vốn hiếu động và nghịch ngợm...
Nhưng tôi biết một sự thật luôn hiển nhiên rằng: hầu hết mọi đứa trẻ luôn đặt ra nhiều câu hỏi rất khó trả lời cho người lớn đại loại như: Tại sao trời lại mưa ? Nước biển lại mặn ? Conma nó ra làm sao ? Khi lớn lên con người có thể làm siêu nhân không ???...
Và khi lớn hơn tẹo nửa, thì những câu hỏi của tôi càng...rắc rối và phức tạp. Có thể nói những câu hỏi của tôi lúc ấy nếu được công nhận hẳn hoi sẽ là một đề tài hao tốn giấy mực và diễn giải đến khô họng của bất kỳ một người nào muốn tìm câu trả lời...
Tôi không còn nhớ tôi đã bị mắng bao nhiêu lần, ăn đòn bao nhiêu chập vì những câu hỏi mà mình đặt ra. Đại loại tôi hỏi nhiều người lớn như sau:
- " Tại sao vì đồng tiền mà nhiều người đều sẵn sàng bán rẽ, hãm hại lẫn nhau ?"
- " Tại sao người ta luôn tỏ ra cho mọi người thấy là mình đang ổn, đang vui vẻ nhưng khi không có ai lại ôm mặt khóc hu hu...?"
- " Làm cách nào để phân biệt người xấu kẽ tốt ?"
- " Tại sao biết hút thuốc, uống bia rượu, hay nghiện các chất độc hại là không tốt mà nhiều người vẫn sẵn sàng lao theo ??"
- " Tại sao biết rằng khi uống nước thì không thể hát mà nhiều người vẫn cố thử ?"
- " Hạnh phúc là gì mà sao ai cũng cố gắng giành giật ???"
Nhiều, nhiều thật nhiều câu hỏi mà một khi tôi đặt ra cho người lớn đếu khiến họ ấp úng. Đương nhiên có câu trả lời được, có câu có thể trả lời nhưng khó diễn đạt, và còn có câu không hề có lời giải chung mà phải qua quá trình tiếp thu , trải nghiệm , nhào nặn và cảm nhận của cuộc sống mỗi người khiến họ giác ngộ ra...
Khi lớn hơn nữa, tôi dần dần tự đặt câu hỏi và tự cho mình một câu trả lời thỏa đáng.
Tôi đã biết cách đánh giá một người không chỉ qua bề ngoài.
Tôi đã hiểu ra mãnh lực của đồng tiền nó lớn đến đâu.
Tôi đã biết tự tạo cho mình cái gọi là hạnh phúc. Biết cách thỏa hiệp với bản thân để không còn cơ hội làm bạn với nỗi buồn những lúc cô đơn...
Tôi đã biết dựng cho mình hình mẫu của một thằng con trai không quá ngoan cũng không quá hư. Tức là biết trông xa hơn về tương lai và thẳng tiến tới mọi cuộc chơi nhưng biết khi nào cần phanh gấp...
Rõ ràng những điều đó không ai có thể trả lời cho tôi một cách trọn vẹn và hoàn hảo. Chỉ có bản thân tôi tìm trong cuộc sống qua những bài học đắt giá và những trải nghiệm của một quá khứ khó quên.
Vậy thôi, đơn giản chỉ thế. Đôi lúc trong cuộc sống tự bản thân mỗi người đặt ra cho mình câu hỏi, rồi tự trả lời, dù không thỏa đáng nhưng nó sẽ là câu trả lời dễ thuộc lòng và đầy đủ nhất.
Nhưng hiện tại bây giờ mọi chuyện đã khác, cuộc sống quá phát triển, mọi người quá bận biệu để đặt câu hỏi trong những ngày ít ỏi sống trên cỏi đời.
Họ quá dễ dãi để chấp nhận nhiều câu trả lời mà họ nhận được. Điều ấy thật đáng sợ...
Trí óc sẽ dần thui chột nếu nó tạm ngưng suy nghĩ.
Minh chứng một cách cụ thể, lúc nhỏ cả đám trẻ con trong xóm tôi rất thích đá bóng. Nhưng hễ đá bóng thì dĩ nhiên phải văng trúng vào ai đó, hoặc bay vào nhà nào đó, hay va chạm vào một vài chiếc xe dựng trên đường. Rồi chúng tôi bị la, bị cấm không cho đá bóng nữa. Chúng tôi tức và ấm ức lắm chứ. Tôi nhớ tôi đã từng tuyên bố với lũ bạn.
- " Sau này tao mà lớn lên, tao sẽ mua thật nhiều đất xây sân bóng đá cho trẻ con. Hoặc sẽ dẹp hết xe vào nhà không dựng bừa bãi ngòai đường nữa..."
Nhưng đó là câu nói của thằng nhóc bảy tuổi, bây giờ mọi chuyện đã khác. Cách đây hai ngày, tôi đã từng mắng một thằng nhóc cỡ tôi năm xưa khi nó sút quả bóng xóay căng vào chiếc xe tôi. Mắng nó xong tôi giật mình nhớ lại bản thân khi xưa. Và tôi còn nhớ cách đó vài tháng tôi còn bảo mẹ tôi đầu tư miếng đất vào bất động sản để kiếm lợi nhuận nữa cơ...
Tôi hoảng hốt đặt câu hỏi cho bản thân liền sau đó, nhưng rồi lẳn lặn xóa nó đi ngay. " Tôi thay đổi, hay cuộc sống khiến suy nghĩ trong tôi dần thay đổi ???"
-----o0o-----
Mỗi ngày trước khi đi ngủ và sau khi thức dậy tôi đều đặt ra cho mình rất nhiều câu hỏi. Dĩ nhiên những câu trả lời mà tôi nhận được đều qua quá trình chắt lọc kỹ càng.
Còn bạn , bạn đã từng đặt cho bản thân bao nhiêu câu hỏi ??? Và khi nhận được câu trả lời, bạn dễ dàng đón lấy, hay suy nghĩ một cách thấu đáo và cặn kẽ ??"
Funk - Sài Gòn tháng 6 năm 2012
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro