Ngày thứ 10
GỬI ĐẾN NGƯỜI BẠN ĐANG MUỘN PHIỀN
Ban mai nguyệt non xao xuyến đêm,
Thất thần đắm đuối sương êm đềm.
Anh lững thững ngâm mình cùng,
Tâm tựa lá rụng, lòng tựa gió rung.
Xào xạc xào xạc sao xơ xác,
Anh kéo mình quét đống tan tác.
Lá rơi lá hỡi lá ơi,
Lả tả gió đưa, lòng anh chơi vơi.
Ngày thu ánh chạng vạng tắm tối,
Trăng nào vui thích, vẫn sáng ngời.
Trăng ham chơi dần tan đi,
Lặng trông trăng rời, nước mắt anh rơi.
Lòng anh tựa con sóng trào dâng,
Khiển muôn ngàn lời níu trăng lại.
Dầu biển chẳng chạm tới trăng,
Nguyện lòng anh vẫn muốn ôm bóng nàng.
Ngày quang thứ mọi người hằng mơ,
Đêm đãng điều lòng anh hằng mộng,
Luân chuyển như điều hiển nhiên,
Cớ sao ngày dài lấn đêm ngắn ngủi.
Anh nhắm mắt mơ ngày chiêm bao,
Người thức dậy mộng giấc thực tại.
Em phương xa em tự do,
Anh ở đó nơi ngục tối: nhớ em.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro