Cửa Sổ
Ngày 26 tháng 9
Ngồi trên ghế,nghe cô Giang thuyết giảng,cảm giác trống rỗng làm tôi nghiêng đầu sang khung cửa,nhìn ra bầu trời.Thật may là được ngồi cạnh cửa sổ.
Nhìn ra ngoài giúp tôi giải toả được chút bức bối trong người.Đang ngắm nghía không gian bao la bên ngoài.Vẻ đẹp thanh mảnh của ai đó làm tôi chú ý đến,là cậu,vội vã chạy vào sân trường.Nhìn từ trên cao trông cậu như một tinh linh mèo con nhỏ nhắn,nhanh nhẹn.
Đây là lần thứ ba cậu ấy đi trễ.
"Thưa cô,em đi trễ ạ.."
Ngữ điệu lắp bắp này,cậu đang sợ hãi.
Hốt hoảng,bồi hồi,cậu nheo nheo mắt,khoé môi run run.Đón chờ cậu là một trận mắng té tát từ cô Giang.
Bước đến chỗ tôi với gương mặt tối sầm.
Giai Uyển vốn là học sinh giỏi,thành tích học tập lúc nào cũng đứng đầu lớp,mỗi tội hay vi phạm nội quy trường học.
"Dương Hoàn à,đổi chỗ với tao đi"
Giai Uyển gắt gổng đòi đổi chỗ với tôi,nhăn mày chờ đợi tôi trả lời.
Do dự hồi lâu,tôi cũng đồng ý.
Cậu ngồi hướng mặt ra cửa sổ hệt như tôi,giọng cô ngọt ngào thoang thoảng bên tai.
Đi cùng ánh nắng chiếu vào,làm tôi có chút mơ màng ,tia nắng cũng chiếu cả vào gương mặt thanh tú của cậu.
Hàng mi duyên dáng cong vút chăm chút thêm cho đôi mắt hoa đào vẻ đẹp tinh khiết.
Rực rỡ như vàng,kiêu sa như ngọc.
Được ngắm nghía cánh môi cười sắc sảo,làm tôi say đắm.
Những lọn tóc được cậu dành trọn sự quan tâm như được nắng ban trời ôm ấp dịu dàng.
Tình yêu lung linh trong thơ ca,tôi không biết phải dùng bao nhiêu ngôn từ mới diễn tả được vẻ đẹp của cậu,có lẽ phải ví von cậu như thiên thần trong các câu truyện thần thoại,thứ mà được cho là xinh đẹp,thuần khiết nhất trên đời.
Dáng đi mảnh khảnh trong bộ đồng phục học sinh năng động.
Mấy ai lại làm nổi bật nó lên như cậu.
Góc nghiêng càng làm cậu thêm xinh đẹp với chiếc mũi tao nhã cùng nước da ngọc ngà,mềm mại như lụa thanh khiết.
"Nhìn gì đấy"
Giai Uyển quay sang lườm tôi gắt hỏi
"Nhìn cứt"
Tôi híp mắt cười tươi đáp lại rõ to.
Cậu đỏ mặt tía tai nhéo tôi một cái
"Đau đau"
Tôi quắn quéo người kêu lên.
Có vẻ cậu rất đắc ý nên sau khi nghe tôi gào,cậu nhéo mạnh hơn lúc nãy.
Chịu không nổi,tôi hất tay cậu ra
Tiếng động phát lên khiến tất cả mọi người trong lớp ồ ạt nhìn sang bọn tôi đang đấm đá nhau.
Thế là Dương Hoàn là tôi và Giai Uyển được cô Giang ưu ái cho ra cửa lớp đứng phạt.
Cậu lườm tôi,tôi lườm cậu
Thế là cả hai lườm nhau cả buổi học.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro