Cuộc điều tra
Trong thành trấn cực kỳ hỗn loạn vì liên tiếp có án mạng , bá tánh khổ sở trốn trong nhà. Lại càng không ngờ Diêm Vương cao hứng muốn lấy mạng họ trong chính căn nhà của mình.
Mũi tên mang lân tinh, ánh lên sắc xanh phát sáng trong đêm, cứ như vậy xuyên qua yết hầu nạn nhân, liên tiếp và âm thầm, phút chốc khu phố nhộn nhịp trở thành tử thành. Hung thủ lau lau cánh cung cất vào áo, ung dung rời đi , tiện tay lấy vài cái bánh chẻo.
Một hắc y nhân lần theo mùi bánh chẻo, chép chép miệng thèm thuồng, nghe mùi máu phảng phất trong không khí, bỗng chốc đuổi theo mùi bánh chẻo.
( Hung thủ: vãi -.- )
Hung thủ nuốt sạch bánh trong phút chốc, liền lấy nước bồ kết đã chuẩn bị sẵn dội lên người, lột bỏ bộ áo sát thủ, lại đeo mặt nạ da người lên, phút chốc đã dịch dung thành thanh thuần tiểu cô nương, vấp ngã vào tường, giả vờ run sợ khóc ầm lên:
- a...đáng...sợ..hiu hiu
Ngoài phố một vài người vẫn còn qua lại, một vị cô nương bước đến đỡ y:
- sao lại ngã vậy.... nhà muội ở đâu ta đưa về
Hắc y nhân, tức Linh Nghiên cận vệ được phái đi điều tra, thấy tiểu cô nương vấp ngã bên đường, đứng đỡ y dậy - mỉm cười ôn hòa:
- Tiểu muội, muội có thấy tên nào vừa đen vừa xấu lại còn hôi mùi cá đi ngang qua đây không?
- Muội đếch thấy ạ... _ Đột nhiên gào to_ SÀM SỠ...SÀM SỠ...CÓ NGƯỜI BẬY BẠ CON GÁI
Khóe môi Linh Nghiên nhẹ giật, cầm chiết phiến gõ nhẹ đầu y:
- Mép váy muội còn dính máu kìa ._.
Có phải bị thương rồi không? _ bế y lên_ Mau mau về nhà trị thương nào_ Đoạn vận khinh công đi
- Hả..... _ không chút cảm giác liền bị mang đi, trong đầu đang tự hỏi chuyện quái quỷ gì đang xảy ra
Cận vệ đại nhân nào đó đi đến một góc phố vắng không người qua lại, cầm chặt cổ tay y, nhìn xung quanh. Muội muội, đừng sợ. Ta sẽ bảo vệ muội, ngoại trừ ma nữ tóc dài ra thì còn lại ta đều không sợ :v
Tiểu cô nương thanh thuần cởi áo, nheo mắt, giọng nũng nịu:
- quỷ xứ ha....làm gì làm lẹ lẹ đi..người ta đợi mỏi mòn ròi nè
Một vị người qua đường đi phía sau hai người suýt ngã vì lời nói của y , vội quay đi lầm bầm " không thấy gì hết không thấy gì hết" nhưng đầu tưởng tượng ra hai nam nhân đang ....
Linh Nghiên bình thản nhìn kẻ đang giả ngây trước mắt mình:
- Ta không có hứng thú với nam nhân thấp hơn ta và nữ nhân _kéo tiểu hung thủ lại gần ngửi lên cổ,nhếch môi_ Nước bồ kết thơm lắm nhưng máu thì quá đậm, mặt nạ có vẻ như không được tốt lắm? Nên thu lại sát khí tỏa ra nhàn nhạt của ngươi
Bất thình lình, bàn tay tựa thiết chùy của hung thủ nắm chặt ... cái bảo bối trân quý của hắn bứt ra khỏi cơ thể, tiện chân lên gối vào mông, chân kia quét ngang đầu gối, lấy dao găm ra:
- bổn tọa thông chết ngươi
Hắc y cận vệ của chúng ta bắt lấy tay y:
- Chẹp chẹp, ngươi cũng ra tay độc ác quá đi? Cũng may ta không phải là nam nhân đích thực
Hung thủ uất ức giơ cao ngón giữa lên trời, gào:
- THẢO NÊ MÃ NHÀ NGƯƠI, LÃO TẶC THIÊN _ Đoạn ôm một bụng cừu hận chạy biến.
Linh Nghiên đuổi theo y - gào thét to - quơ đi quơ lại đồ vật trong tay:
- Này này, ngươi đánh rơi cái này này
(Khụ... đã ghi trong phần hình ảnh đầu phần truyện, đề nghị phụ nữ có thai và trẻ nhỏ không nên xem)
- Được...ngươi được lắm
- Không ngờ ngươi lại thích cỡ nhỏ... _ Linh Nghiên mặt vô tội nhìn y
Vị tử y nào đó gần đấy, chứng kiến tràng cảnh phía dưới, haha cười không kiềm chế.
Cận vệ nào đó ngước lên nhìn vị nữ tử đang cười đến mất hình tượng trên chỗ nào đó - quơ quơ vật lên:
- Chẳng lẽ cô nương cũng thích cái này? ._.
Tử y nữ tử tủm tỉm, phất tay:
- Thôi khỏi đi, ta cũng không phải cái gì ham muốn biến thái, chẳng qua có điều...._ khoanh tay, một tay đưa lên xoa cằm, nhìn y từ đầu đến chân, cười có chút ý tứ.
- Cái này là của tên đó _ Linh Nghiên tỉnh bơ chỉ vào tên nam không ra nam nữ không ra nữ - quần áo xộc xệch - đầu tóc bù xù.
( Hung thủ: cái hình nhọc công tìm ngầu lòi, cái top ý tứ văn chương...ôi.. đến cmt thì đờ cờ mờ... công sức của ta )
Nữ nhân chớp mắt nhìn theo tay y, thấy bộ dạng còn kinh dị hơn cả miêu tả:
- Ồ, người bứt của hắn ra a?~
Cận vệ của chúng ta chép miệng:
- Ta vốn là thái giám từ nhỏ, có hay không cũng không quan trọng
- À, thì ra là vậy, mình không có nên cung muốn người khác không có theo _chép miệng tiếc rẻ
- Sau này ta không thể thú thê tử, co hay không sẽ quan trọng sao? Nhưng hắn có thê tử :v
- Ngươi không sợ thê tử hắn xách dao chém chết ngươi?
- Cái này chỉ có thể trách hắn không có thực lực bảo vệ "cậu bé" của mình thôi
- . Tại ngươi có ý bứt ...
- Ta đâu có _mặt cực kì cực kì vô tội - mắt long lanh chớp chớp.
----------- Phân cách -----
[ Minh Nhân Tề Lưu Điện ]
Bỗng một thân ảnh hắc y quỷ dị xuất hiện trước mặt nam nhân vận long bào cao quý:
- Bệ Hạ, có tin tức về Ma Vực
Truy Đế không chút bất ngờ trước sự xuất hiện của y, bạc môi khẽ mở, âm thanh trầm trầm không mấy nhiệt độ:
- Nói đi
Linh Nghiên cung tay nghiêm túc nói:
- Đêm qua thuộc hạ vừa giao đấu với người của Ma Vực, thu được một số bằng chứng
Truy đế rũ mắt nhìn y, đợi nói tiếp. Linh Nghiên hơi hắng giọng lấy từ trong tay áo ra một vật:
- Đây là vật của Ma Vực ( ;v )
(Vẫn là cái vật trên đầu phần truyện)
Đế vương đưa mắt nhìn vật trên tay y, lại khó hiểu nhìn y:
- có liên quan đến án mạng?
( Truy đế: ngươi có thật là nữ nhân không vậy ?)
- Y có dùng vật này làm hung khí không, tạm thời đang điều tra
( Linh Nghiên: Ta có bảo mình là nữ nhân thật sự à? ._.
Hung thủ: ta thực muốn chửi , ###agsgsgah
Tối qua ta giết người bằng cung tên
Linh Nghiên: Oh ._. Nhưng cái này là của ngươi )
Truy đế nhíu mày:
- trẫm nhớ không lầm, vết thương là do vật sắc nhọn xâu xé mà ra, ngươi khẳng định vật này có thể gây ra vết thương như thế sao?
Linh Nghiên nhẹ rút ra từ vật đó một đầu mũi tên:
- Vật ngụy trang ( :v )
( Hung thủ: dựng chuyện, vú khống, cái thứ này cắt được ai à :v
*giơ ngón giữa* gắn cái thứ này thì tên nào bay cho nổi )
( Linh Nghiên: Đó là việc của ngươi :v ta chỉ việc nói thôi :v )
Truy đế nhìn đầu mũi tên y đưa ra, gật đầu:
- điều tra tiếp đi
Linh Nghiên tuân lệnh lui ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro