13
.
CHAP 13
.
Qing's POV
Beeppp Beeppp ~~~~
Beepppp ~~~
Âm thanh cho máy chụp CT vang lên inh ỏi trong tay của tôi, ồn ào quá đi mất, nằm trong đây cũng khá lâu rồi nhưng vẫn chưa xong,, lâu hơn những lần trước rất nhiều, hôm nay tôi đã gặp chị LingLing và Ying, để kiểm tra lại toàn bộ mọi thứ, chuẩn bị cho một ca phẫu thuật tim cho tôi, Mong mọi thứ có thể ổn thỏa để tôi có thể được sống...
Những dòng suy nghĩ đang chạy trong đầu, thì tiếng máy lại vang lên, lôi tôi về thực tại, chiếc máy đẩy tôi ra bên ngoài trở lại, chị điều dưỡng đứng kề bên, hướng dẫn tôi tiếp tục đến phòng khác, nơi khác để kiểm tra tiếp tục.
Đang di chuyển trên hành lang đến phòng siêu âm tim, thì tôi lại gặp chị, chị ấy nói chuyện riêng với điều dưỡng những việc gì đó tôi cũng không để tâm cho lắm. rồi chị ấy ngước nhìn ánh mắt sang bên tôi.
" Em cũng gần khám xong hết tất cả đầu mục trong buổi sáng hôm nay rồi, còn vài đầu mục kiểm tra nữa, Điều dưỡng sẽ hướng dẫn em đi tiếp nhé, giờ chị có ca phẫu thuật nên không đi cùng em được"
" Vâng, em biết rồi" Tôi uể oải khó chịu, cũng chẳng biết sẽ kiểm tra xét nghiệm đến bao giờ mới xong nữa. Nhìn gương mặt mệt mỏi chán nản của tôi, LingLing ngay lập tức hiểu, chị ấy xoa nhẹ vai tôi nói
" đầu giờ chiều sẽ xong và có kết quả, sẽ không khám quá lâu đâu, thời gian này sẽ hơi chán một chút, nhưng em ngoan nhé"
" Em không chỉ cần kiểm tra, mà còn phải ở lại Bệnh viện để được chăm sóc sức khỏe tốt, để đảm bảo ca phẫu thuật thành công nhất, em hiểu mà đúng không Qing" chị ấy vẫn đôi mắt cười ấy, cười nhẹ nhàng với tôi.
Gật đầu đồng ý với chị ấy, chỉ mỉm cười cùng điều dưỡng và dặn dò kĩ lưỡng việc cần kiểm tra cho tôi như nào, rồi bước đi thật nhanh chuẩn bị cho công việc sắp tới.
Dù chúng tôi chỉ cách nhau có vài phút khi sinh ra đời, nhưng chị ấy rất có trách nhiệm với tôi, là một người chị luôn yêu thương và bảo vệ tôi, từ nhỏ đến lớn tôi vẫn luôn là em gái cần được yêu thương, cưng chiều mà chị gái bằng tuổi này luôn ưu tiên.
Đôi lúc tôi cũng luôn tự hỏi, khi nào chị mới sống cho hạnh phúc của mình đây Ling Ling.
.
.
Đầu giờ chiều....
Cuối cùng cũng đã khám kiểm tra xong hết toàn bộ, chỉ việc chờ kết quả nữa thôi là xong, tôi được chị điều dưỡng dẫn đến căn phòng quen thuộc, không biết nên vui hay nên buồn, khi nói bệnh viện này cứ như ngôi nhà thứ hai của tôi, căn phòng này như dành riêng cho tôi vậy, dù chẳng có làm việc gì liên quan đến bệnh viện và ngành y này.
Tiến đến chiếc giường bệnh trắng toát đó, nằm nhẹ nhàng, ngước nhìn lên trần nhà, thấy mọi thứ xung quanh cũng trắng toát như màu giường bệnh, chỉ có khác là thay đổi tông màu, trắng nhạt, trắng đậm, trắng sữa mà thôi. Vội tìm lấy cái điện thoại trong túi áo khoác được treo trên giá quần áo. tôi muốn liên lạc với Orm một chút.
" Em à, chị nhớ em quá đi thôi, ăn đã ăn trưa chưa ?? nhớ không được bỏ bữa đâu đấy"
" Em đã ăn trưa rồi, sao chị nói với em là trong thời gian này sẽ hạn chế liên lạc với em mà,... sao giờ gọi cho em thế" người đầu dây bên kia vui vẻ khi nhận được cuộc gọi từ tôi
" vì nhớ em, lúc nào tiện, chị vẫn muốn gọi cho em"
" Chị kiểm tra xong hết chưa ?? đã ăn uống gì chưa ?"
" Chị ăn rồi, Chị kiểm tra chưa xong, chắc còn lâu ấy... "
" Hmmmmm chỉ là kiểm tra sau phẫu thuật mà lâu như vậy à, em cũng không biết"
"à mà thôi em ơi, chị tới giờ đi nữa rồi, chị chuẩn bị nhé, chị sẽ liên hệ lại em sao nếu có thể nhé! chị tắt máy đây, tạm biệt em"
Tôi cũng không muốn nói quá nhiều về căn bệnh của tôi cho em ấy biết, tôi không muốn em ấy lo lắng, vội tắt máy nẳm nghỉ ngơi một chút , hôm nay tôi cũng mệt đôi chút vì di chuyển quá nhiều, đúng là tim của tôi không ổn.
End POV
Vừa mới bước ra từ phòng phẫu thuật, có một ca phẫu thuật phổi, tương đối phức tạp, bệnh nhân bị tràn dịch ở phổi cần mổ gấp... nhưng với những gì đã trải qua, Ling đã hoàn thành ca phẫu thuật một cách xuất sắc, trước mắt Ling cần được vệ sinh sau phẫu thuật.
LingLing đã nhận được thông báo là có kết quả kiểm tra của Qing, nên đã đến phòng làm việc của Ying, cả hai đang gấp rút chuẩn bị mọi thứ để có thể chữa cho Qing càng sớm càng tốt.
Ngồi nhìn từng biểu đồ, từng dòng chữ trên tờ xét nghiệm, Ling xoa trán đau đầu, cứ nhìn trạng thái bên ngoài của Qing có ai nghĩ tim của Qing đã yếu như thế nào, không thể cứ kéo dài nữa. vì trái tim rất quan trọng.
Sau khi cùng với Ying bàn tính và đưa ra phương án chữa trị, thì Ling quyết định đến và gặp Qing chia sẻ...
Phòng bệnh 3002
Ling's POV
Gõ cửa vài cái, tôi vẫn chưa thấy động tĩnh ai ra mở cửa cho mình, mở cửa từ từ nhè nhẹ tiến vào bên trong căn phòng, thấy Qing đang nằm ngủ, gương mặt xinh đẹp của em ấy như phát sáng trong ánh đèn mờ trong bóng tối, chợt bất giác nhìn vào đồng hồ trên tay mình, cũng đã 21 giờ hơn rồi, không nghĩ đã trễ đến như vậy, vì chúng tôi quá tập trung vào công việc, ngước nhìn gương mặt bình yên của em gái tôi, môi tôi cũng chợt nở nụ cười, trấn an bản thân mình, rồi tôi sẽ cho em ấy sự bình yên như lúc này, không còn đau vì những hành hạ nơi trái tim.
Đứng nhìn em ấy thêm một chút lâu nữa, thì tôi cũng bước ra khỏi phòng, để Qing nghỉ ngơi và bản thân tôi cũng cần được nghỉ ngơi một chút.
Bước gần đến thang máy, bấm nút di chuyển lên tầng 6, Phòng của các bác sĩ trực đêm, và nơi nghỉ ngơi là trên đấy... có điều gì đó không ổn...
Mắt tôi nhòe đi, mờ ảo không thấy được rõ hình dạng và những con số trên bảng điều khiển thang máy. ngay lập tức nhắm mắt lại, điều tiết lại mắt, nhưng khi mở mắt ra, mọi thứ vẫn nhòe, cảm giác đau đầu và chóng mặt lại bắt đầu, xoay vòng...
Bước vào bên trong thang máy, bám vào thành vin ngang, cảm giác khó chịu.
Cánh cửa thang máy mở ra, loạng choạng bước ra bên ngoài, cũng không biết đây là tầng bao nhiêu, khu vực nào, bản thân tôi không còn kiểm soát được nữa.
Cơ thể của tôi ngã tự do trên nền, không còn biết điều gì xảy ra, chỉ biết trước mắt tôi là vùng màu đen, xung quanh là tiếng gọi cấp cứu.
...
..
.
Vẫn như bao ngày của một buổi sáng bình thường, đó là mở đôi mắt của mình lên mọi thứ xung quanh, định hình và bắt đầu một ngày mới, nhưng hôm nay tôi mở mắt ra, xung quanh tôi là mùi thuốc, mùi sát khuẩn, dây truyền dịch ... đúng, tôi đã được đưa vào một phòng bệnh nào đó.
Hít thở thật sâu, lấy điểm tựa bên thành giường, ngồi dậy, kiểm tra xung quanh, mọi thứ vẫn bình thường, vì tôi cũng là bác sĩ và tôi biết nên giải quyết như nào. gỡ nhẹ ống truyền dịch ra khỏi người, tìm chiếc điện thoại, gọi cho bên dọn dẹp phòng, nhanh chóng mặc chiếc áo khoác bác sĩ vào, và tiếp tục làm việc. tôi còn đến chỗ của Qing để thông báo cho em ấy.
Phong thái của một bác sĩ luôn luôn chuyên nghiệp, Cơ thể dù vẫn còn thấy mệt mỏi , nhưng tôi vẫn ổn để có thể tiếp tục làm việc.
Đi thật nhanh khi thấy có 4 băng ca đang đẩy vào phòng cấp cứu, bắt tay vào việc ngay lập tức.
Xung quanh các bác sĩ và điều dưỡng cũng làm việc hết năng suất, chia từng bệnh nhân ra cho các sĩ phụ trách, trong đó có tôi. có một vụ tai nạn giao thông liên hoàn giữa các xe với nhau, tôi phụ trách 2 bệnh nhân, cần thông tin từ bác sĩ Bow.
" Tình trạng của họ là gì vậy ?? Bow ?? "
" người phụ nữ giường 01 và người đàn ông giường 02 đi chung với nhau, qua kiểm tra sơ bộ người nữ bị va đập phần đầu, bất tỉnh, ... người đàn ông thì bị chấn thương phần cổ, gãy tay đang chuẩn bị chuyển qua bên chấn thương chỉnh hình. cậu lo cho người phụ nữ Ling"
" à, ok Bow" Tôi nhanh chóng chuyển người phụ nữ vào bên trong phòng mổ, chuẩn bị nhanh tất cả các thủ tục, siêu âm X- Ray, CT, Ekip đã sẵn sàng.
..
.
Cuối cùng cũng đã hoàn thành xong ca mổ, không biết đến lúc nào tôi mới có thời gian để gặp Qing nữa, giờ này cũng đã chuyển sang đầu giờ trưa rồi,... vẫn chưa được ăn trưa, chắc là gặp Qing rồi hẹn em ấy ăn trưa cùng. đang di chuyển trên hành lang thì tôi gặp Ying, ánh mắt của cậu ấy nhìn tôi, có gì đó không bình thường.
" Cậu đến phòng của Qing đúng không ? " Ying nghiêm nghị, đứng trước mặt lối tôi đi.
" uhm, mình đang đến chỗ em ấy" Tôi ngạc nhiên nhưng vẫn trả lời.
" chúng ta cùng nhau đến đó, không chỉ nói về chuyện của Qing mà ... " " cả chuyện của cậu"
".........................."
" Chuyện gì ?? chuyện gì của mình, cậu cứ nói với mình, không cần đến phòng Qing mới nói" Tôi nghiêm túc nhìn Ying. tôi cũng hiểu một chút chuyện.
" Cậu có biết bản thân mình đang bị gì không Ling ?? cậu có phải là bác sĩ không vậy ?? chính bản thân mình cậu cũng không biết nó đang gặp tình trạng gì hay sao ?? "
"..............................."
"..............................."
Hai chúng tôi im lặng, chẳng nói được gì,... vì chúng tôi rất hiểu nhau, ...
" mình đến phòng của Qing đã, hẹn cậu tối nay tại phòng làm việc của cậu nhé Ying, chúng ta nói chuyện sau"
Tôi vỗ vai của Ying rồi bước đi, tôi không muốn để cậu ta nói quá nhiều về việc này ở đây, tránh mọi người nghe thấy, tự cười với bản thân , chính tôi cũng không muốn tiếp nhận thông tin đó ngay lúc này.
Nụ cười tôi dành cho mình lúc này là nụ cười đầy chua chát, mọi thứ chẳng bao giờ là dễ dàng đối với tôi, nó cứ xảy ra bất ngờ, chính bản thân tôi cũng không bao giờ lường trước được, tôi thấy biểu cảm của Ying, cảm nhận tình trạng hiện tại của mình, thì tôi cũng đoán được, là chuyện không hay sắp đến...
Bước đi của tôi dần trở nên nặng nề, không có ý thức, nó cứ bước đi mà không có suy nghĩ, vô thức mà tiến tới, nhìn xung quanh mọi việc vẫn đang diễn ra theo quy luật vận hành của nó, chuyện gì đến cũng sẽ đến thì tôi cũng sẽ như vậy, thuận theo ý trời.
Gần nơi cuối hành lang dãy phòng bệnh của Qing, nơi có ánh sáng phát ra từ cửa sổ đôi tầng 2 bệnh viện, tôi cứ bước đi, bước chậm đến góc cuối của hành lang, Bình thường tôi cũng không chú ý quan sát xung quanh quá nhiều nhưng giờ tôi cảm nhận được, nó giống như là một ngõ cụt, một cái kết cho đoạn đường tôi đang đi, cứ tiến tới... rồi dần dần tối hẳn như cuộc đời tôi, kết thúc trong bóng tối.
Tiến đến gần nơi cửa sổ ấy, nhìn ra bên ngoài, bầu trời thu vẫn rất đẹp, ánh sáng vẫn chói chang,... nhìn ngắm xung quanh, mọi thứ vẫn rất đẹp ...
Tim tôi bỗng hụt nhịp...
Thời gian bỗng dừng lại một khoảnh khắc khi ánh mắt tôi nhìn thấy bóng dáng thân thuộc mà tôi mong chờ từng giây từng phút,... lướt qua...
" Orm..."
Hình ảnh người con gái mà tôi luôn nhớ mong đang xuất hiện trước mắt tôi, tìm kiếm bóng dáng ấy một lần nữa, nhưng nó lướt qua rồi vụt mất sau hàng cây cao của khuôn viên bệnh viện, không suy nghĩ nhiều tôi ngay lập tức đi tìm hình bóng đó.
End POV
.
.
.
Ngồi trên chiếc xe đang di chuyển về từ công ty đối tác, hôm nay Orm có lịch làm việc bên ngoài, công việc cũng đã giải quyết xong, hiện tại cô đang rất nhớ và lo cho Qing Qing, nên quyết định đến bệnh viện PRINC SUVARNABHUMI để gặp Qing.
Mặc dù không có thông tin nào quá rõ về Qing, nhưng dù gì cô cũng biết người yêu cô đã điều trị ở đây nên chắc chắn sẽ tìm ra được cái con người đó.
Bước vào quầy tiếp tân của bệnh viện, Orm hỏi thông tin về Qing và đúng như cô dự đoán, điều dưỡng đã cho cô biết biết QingQing Kwong nằm ở tầng nào rồi.
.
.
.
Bước chân nhanh hối hả tìm kiếm hình bóng ấy xung quanh bệnh viện, từng hành lang, chạy đến tận khuôn viên nơi mà cô đã nhìn thấy Orm, nhìn xung quanh với một niềm tin cuối cùng là sẽ gặp được, nhưng cuối cùng cũng chỉ là ...
Hụt hẫng...
Thất vọng....
Nước mắt kiềm nén bao lâu ngày, bao nhớ mong, tổn thương đã lăn dài trên gương mặt xinh đẹp của Ling...
Vệt ngắn vệt dài, Ling thật sự rất mệt mỏi, tại sao hình bóng ấy xuất hiện ở đây rồi lại biến mất một lần nữa trong tầm mắt của Cô.
Bước chân nặng nề, dạo bước tìm hình bóng ấy, trấn an bản thân, vững vàng hi vọng sẽ tìm được Orm.
Cô chỉ muốn hỏi
Em có khỏe không?
Dạo này em như thế nào?
Vì sao em không liên lạc với Ling?
Vì sao em biến mất khỏi cuộc đời của Ling???
Cô chỉ muốn hỏi như vậy thôi...
.
.
Hoặc đơn giản, cô chỉ cần đứng từ xa, nhìn bóng dáng của người con gái cô thương thật kĩ thật gần, chỉ để ngầm xác định là Orm Kornnaphat vẫn vui vẻ. Không biết đến sự tồn tại của Ling cũng được... chỉ đơn giản vậy thôi....
Tìm kiếm cũng đã mỏi nhừ đôi chân, ánh mắt cũng chỉ còn là ánh nhìn vô định, mọi thứ dường như kết thúc, dừng lại ở nơi đây, chỗ này.
Tự nói với lòng, đừng nên cố gắng nữa, chấp nhận thôi.
Thiếu một nửa, tôi đi tìm một nửa
Một nửa nắng vàng, một nửa mưa bay
Một nửa khuya, một nửa chiều, nửa gió
Ai sẽ là một nửa của tôi đây?
Nhớ một nửa, tôi đi tìm một nửa
Một nửa đường xa, một nửa bụi hồng
Một nửa vui, một nửa buồn, nửa giận
Bạn có là một nửa của tôi không?
Khuyết một nửa, tôi đợi chờ một nửa
Như rằm chờ một nửa của vầng trăng
Như câu hỏi đợi một người để hỏi:
Bạn có là một nửa của tôi chăng?
Nguồn: Một nửa - Nguyễn Nhật Ánh.
.
.
.
End Chap 13
----------------
Tác giả:
Chào mọi người, Fic của mình nội dung rất dễ đoán tình tiết, và mình cũng thấy đa số mọi người đoán được nó sẽ như thế nào rồi.
Và mình khẳng định vẫn như Sườn Fic ban đầu . Kết truyện sẽ SE, đau đớn gục ngã luôn ấy.
Nên mọi người cân nhắc nhé, xem thì tiếp tục theo dõi, còn không thì vui vẻ hoan hỉ, chứ đừng hỏi những câu kì cục kẹo...
Sao không thế này, sao không thế kia...v.v.
Tại mình là Author, truyện mình muốn viết nó là như vậy rồi. Thì sao mà đổi được cũng chẳng biết trả lời với mọi người sao.
Nếu thấy không hợp nhãn thì có thể ngừng đọc. Thông cảm giúp mình nhé.
Thank mọi người.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro