Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

12

.

CHAP 12

Tháng 9 năm 2024, Bangkok ThaiLand

Cũng đã hơn sáu tháng trôi qua kể từ ngày Orm xảy ra tai nạn và bị mất trí nhớ, mọi thứ của những năm tháng trước, của những khoảng thời gian trước khi về Thái, đều không còn thuộc về Orm, không còn nằm trong ký ức của cô nữa, cô cũng không quá khó chịu hay cố gắng tìm lại miền ký ức đó nữa, Orm đang sống với một cuộc đời mới, với những gì vui tươi đang hiện diện, cuộc sống vẫn sẽ diễn ra từng giờ từng phút,... từng giây, lại sẽ có những kỉ niệm ký ức được tạo ra,...

Rồi một ngày nào đó, Ký ức nó sẽ trở về, cô không ép buộc bản thân mình suy nghĩ quá nhiều về bản thân của 4 năm trước là như nào nữa,...

Vì hiện tại cô có gia đình, cô có cuộc sống bình yên mình mong muốn, cô có công việc và có cả người mình thương, người cùng cô tạo những kỉ niệm, những khoảnh khắc, những ký ức đẹp từ giờ cho đến tương lai... còn những gì đã cũ, hãy xem nó như 1 hồi ức đẹp, cô cất giữ ở một nơi nào đó mà cô chưa tìm được.

.

.

.

Scotland, Anh Quốc

" Ôm nhau một cái nào bạn của tôi ơi, về Thái an toàn, bình an nhé bạn, về và thực hiện ước mơ của bạn nhé... LingLing "

Bác sĩ Tan tiễn LingLing về lại Thailand sau khoảng thời gian dài đằng đẳng, Cuối cùng Ling cũng đã hoàn thành xuất sắc, ôm người bạn mình thật lâu, nhìn mọi thứ, nhìn khung cảnh nước Anh một lần nữa vì cũng đã gắn bó công tác với nhau rất lâu, nơi này giống ngôi nhà Thứ hai của mình, nơi đó có kỉ niệm đẹp, có tình yêu nhiệt huyết, có tình cảm chân thành, có cả những người bạn mà Ling Ling xem là người thân,... Từ hôm nay sẽ không còn gặp lại nhau nữa, có chút buồn, nhưng Ling biết rằng rồi cũng sẽ gặp lại mà thôi.

" Nào bỏ ra, bạn ôm lâu quá rồi đó, muốn ngộp chết hay gì Tan"

LingLing mỉm cười đùa giỡn với Tan, rồi bước vào bên trong khu vực check in, Ling vẫy tay chào Tan với nụ cười trên môi, nụ cười hẹn gặp lại, ...

" Bạn tôi ơi, bạn sẽ thành công và thật hạnh phúc nhé, khi chúng ta gặp lại nhau, cậu phải là một người hạnh phúc với những gì mình chọn... " Tan nhìn Ling mất hút bước vào trong rồi bước quay lưng bước về.

Mọi thứ rồi sẽ quay trở về đúng nơi của nó.

.

.

.

Bangkok, ThaiLand.

" Em xin lỗi, em đến rước chị trễ một chút, nãy giờ chị chờ có lâu lắm không ???" Qing Qing mở cửa xe, bước vội vàng đến bên người chị của mình từ Anh Quốc về.

" không sao, chị muốn mọc rễ tại đây thôi chứ không có lâu" LingLing mỉm cười, kéo vali đến phía sau xe của Qing, gặp lại người em mình, sau vài năm xa cách, may mắn là em của cô vẫn còn mạnh khỏe chờ cô về.

" Em nhớ chị lắm ấy LingLing" Qing tiến tới ôm chị của mình, tình cảm của cả hai vẫn thắm thiết như ngày nào. không cần nói ra, sợi dây gắn kết của hai người họ không thể nào cắt đứt.

" Sao dạo này em của tôi sến như vậy" Ling nói như vậy, nhưng cũng vòng tay sang ôm lấy Qing, cảm giác thân thuộc là gia đình, nó rất đặc biệt, không có lời nào có thể diễn tả được.

" Em chở chị về nào LingLing " Qing buông vòng tay ra, rồi mở cửa xe, LingLing cần được nghỉ ngơi sau một chuyến bay dài.

Trên Xe, Hai người cũng không trò chuyện quá nhiều, cũng chỉ là những câu hỏi cơ bản về nhau, hỏi thăm đơn giản, về đến nhà, ngôi nhà gần 3 năm đi, nay trở về nó vẫn vậy, vẫn cảm giác đó, vẫn là mùi hương quen thuộc, nó giống như ngày hôm qua...

Ba năm, nhưng nhìn lại mọi thứ vẫn như ngày hôm qua,...

" Em vẫn dọn dẹp mọi thứ sạch sẽ , lâu lâu vẫn ở lại đây, ngôi nhà này vẫn sẽ luôn ấm áp, chờ chị trở về LingLing" Qing đừng nhìn chị của mình nhìn ngắm mọi thứ, rồi nhẹ nhàng bước ra về, để dành thời gian cho chị của mình nghỉ ngơi.

" Em về nhé, khi nào chị muốn đi đâu, gọi em nhé, chị nghỉ ngơi đi" Qing nói rồi đóng cửa quay lưng bước đi, để lại không gian riêng cho chị mình.

" Cuối cùng cũng đã quay về rồi, giờ thì nghỉ ngơi một chút rồi đến bệnh viện thôi, thời gian vẫn đang chạy, không còn nhiều thời gian cho mình"

.

.

.

Bệnh viện PRINC SUVARNABHUMI

Ngay ngày hôm sau, không cần nghỉ ngơi gì quá lâu, Ling cũng chuẩn bị mọi thứ ổn xong hết, chỉ muốn đến nhanh bệnh viện, để có thể tiếp tục công việc của mình.

Lái chiếc xe hơi vào bãi giữ xe quen thuộc sau ba năm, vẫn là chỗ đậu xe đó, nó vẫn dành cho cô, không có chiếc xe nào đậu ở đó, bước vào bên trong bệnh viện, cô nhìn mọi thứ xung quanh vẫn khung cảnh đó, vẫn mùi sát khuẩn quen thuộc, những đồng nghiệp cũ nhìn ra cô, họ vui mừng chào hỏi, cô cũng gật đầu chào, cũng có những người mới, nhìn cô bằng ánh mắt ngạc nhiên, ... cô cũng chẳng hiểu.

Phòng giám đốc bệnh viện

Ling's POV

Nhìn lên bảng tên Phòng giám đốc bệnh viện, tôi cũng không quá ngạc nhiên khi biết được Ying Anada làm việc tại phòng này, nhưng muốn chắc chắn tạo bất ngờ cho người bạn của mình, tôi đã hỏi các bác sĩ khác xác nhận đúng như những gì tôi nghĩ,...

Bên trong vọng ra tiếng nói " mời vào"

" Chào giám đốc bệnh viện Ying Anada Prakobkit "

Ying đang ngồi làm việc, không có thời gian nghỉ ngơi, vì quá bận rộn. thì bỗng Ying nghe giọng nói quen thuộc. ngước lên thì thấy tôi bước vào, tiến tới gần bàn làm việc.

" Này, Này.... LingLing Kwong, sao cậu về mà không báo trước với tôi một tiếng hả ? "

Ying mỉm cười khi nhìn thấy người bạn thân của mình đã quay về Thái an toàn và còn bất ngờ đứng trước mặt cô ấy. Ying tiến đến ôm tôi, tôi cũng mỉm cười nhẹ nhàng đáp câu hỏi của cô ấy.

" Mình về ngày hôm qua rồi , nhưng muốn đến tại cho bạn bất ngờ, tính ra giám đốc bận quá đi, cũng không dám làm phiền" Tôi và Ying ngồi vào sofa, rồi từ từ trò chuyện.

" Cậu còn đùa được thì chắc mọi thứ ổn hết rồi đúng không? à sao không nghỉ xả hơi vài ngày cho khỏe, rồi hẳn vào bệnh viện lại"

" Mình ổn mà, cậu cũng biết mà Ying có những thứ không thể nào chờ đợi được, nhất là từng giây từng phút của bệnh nhân"

" Uhm... mình biết, chỉ sợ cậu mệt thôi ấy mà, nếu mà cậu đến bệnh viện làm càng sớm càng tốt cho mình thôi Ling Ling ạ, mình đang đầu xù tóc rối đây"

" okok, hôm nay vào bệnh viện chào bạn một chút, rồi mình còn sắp xếp công việc, ngày mai chúng ta lại gặp nhau, nhờ cậu sắp xếp hồ sơ, để ngày mai mình tiếp nhận và làm việc tại bệnh viện nhé"

Tôi nói rồi nhận được cái gật đầu xác nhận của Ying, tôi chào Ying một cái rồi bước ra khỏi phòng làm việc của Ying, tôi còn cần tìm một số thông tin về Orm,.... Tôi không thể nào mất em ấy được, hoặc ít nhất tôi biết cô ấy an toàn, sống hạnh phúc, dù em ấy có bỏ tôi đi, tôi cũng an lòng.

Những thông tin cơ bản của em, Orm Kornnaphat Sethratanapong, tuổi tác nghề nghiệp, thông tin cơ bản có thể giao cho một ai đó tìm kiếm giúp tôi. vì tôi cũng chẳng còn biết có cách nào có thể gặp lại em một lần nữa, nói cho em biết rằng những tháng ngày qua, tôi nhớ em đến mức nào? tại vì sao lại biến mất ra khỏi cuộc đời tôi?

Có hạt khô nằm chết
Bên bờ rào không tên
Ngày hôm sau chỗ ấy
Chắc là hoa mộc lên.

Có buổi chiều nằm chết
Trên đồi thông cỏ dày
Chắc hôm sau chỗ ấy
Mọc lên một sớm mai.

Có tình yêu nằm chết
Hôm nào cạnh dòng sông
Biết mai sau chỗ ấy
Có còn gì hay không.

Nguồn: Chuyện ngày sau - Nguyễn Nhật Ánh.

..

.

Tháng 10 năm 2024, Bệnh viện PRINC SUVARNABHUMI

Cuộc sống vẫn cứ tiếp tục diễn ra hằng ngày như quy luật của nó, .... từng ngày từng ngày trôi qua cũng đã một tháng sau khi tôi quay về Thái Lan, nhưng thông tin về Orm cũng chỉ là nhỏ giọt, làm sao có thể tìm một người trong biển người, chỉ có duyên số mới có thể cho họ tìm thấy nhau một lần nữa ... mà thôi.

Phòng cấp cứu

Hôm nay Tôi có lịch trực tại phòng cấp cứu cho khoa ngoại, vẫn làm những công việc bình thường và cấp cứu cho những bệnh nhân, mọi thứ nó bắt đầu vào vòng quay, chỉ có công việc... công việc, ... Nay sau khi kết thúc ca làm việc thì ngày mai tôi được off, ngồi làm hồ sơ bệnh án, rồi làm vài việc và sẽ đi về nhà.

Vẫn là những con đường, bước chân quen thuộc đi trong vô thức, bật đèn, mở giày để túi xách lên kệ, bước vào phòng rửa mặt, ... nằm dài trên giường, thở một hơi thật dài đầy mệt mỏi.

" Hôm nay kết thúc, thì ngay mai bắt đầu sẽ làm gì ??? "

" Orm à, em biến mất ra khỏi cuộc đời chị, không một chút tin tức, một lời nhắn sao em ?? chị nhớ em, rất nhớ em"

Mỗi khi về nhà, ở một nơi chỉ có bản thân mình, Mắt tôi lại nhòe đi vì nước mắt, những nhớ mong, lo sợ, tình yêu tưởng chừng rất đẹp của cả hai, đột nhiên im lặng rồi mất hút, cảm giác này không thể nói thành lời, vì chẳng có lời nào có thể diễn tả được, lúc này chỉ có tôi và những tổn thương, mệt mỏi tìm kiếm và chờ đợi, nhớ mong vơi đầy.

Thiếp đi trong nước mắt và sự mệt mỏi, ngày mai lại đến, bắt đầu ngày mới với một LingLing Kwong năng lượng, Hôm nay tôi lại đi đến quán coffee quen thuộc, ngồi nhâm nhi tách coffee sữa, dùng vài chiếc bánh quy, rồi làm việc, tôi phải đẩy nhanh việc có thể sắp xếp ca mổ cho Qing Qing, khi sức khỏe của em ấy không quá tệ có thê tiếp nhận ca phẫu thuật, đang ngồi làm việc thì đột nhiên điện thoại rung lên, màn hình hiện lên có một tin nhắn.

"// Chị.... em có điều quan trọng muốn nói với chị, em muốn giới thiệu người yêu của em cho chị biết//" Ling nhận được tin nhắn từ QingQing, thật thú vị, vì cuối cùng người em cũng giới thiệu người yêu.

"// Chà, quan trọng, chị phải sắp xếp gặp mặt em dâu sớm thôi. khi nào em muốn giới thiệu cho chị gặp đây//"

"// Tụi em cũng chỉ mới yêu nhau, quen biết nhau cũng được 7 tháng rồi, chắc sang tháng sau nhé, em sẽ báo cho em ấy biết để chuẩn bị gặp chị//"

"// Ok em, tùy em sắp xếp nhé, có gì báo chị, rồi chị sẽ sắp lịch//"

"// OK chị//"

Ngồi tính lịch, sắp xếp thời gian xong, tôi sẽ liên hệ với bệnh viện sớm, để có thể sắp xếp cho Ling kiểm tra tổng quát một lần nữa về toàn bộ, để có phương pháp phẫu thuật tốt nhất, để em ấy không còn bị cơn đau tim hành hạ nữa.

.

.

.

" Ying.... Mình có gửi cho cậu xem lịch và phương pháp phẫu thuật cho QingQing, cậu có xem qua chưa??" Tôi vội gọi với theo Ying khi thấy bóng lưng của cậu ấy đang di chuyển trên hành lang bệnh viện.

" Mình chưa đọc nữa, nhưng một chút mình sẽ đọc, tại mấy hôm nay mình cũng bận một chút ấy LingLing"

" à, Mình có sắp xếp và theo dõi bệnh của em ấy được một tháng sau, so với những bệnh án trong 2 năm qua nữa, thì mình thấy, thời điểm này nên phẫu thuật cho em ấy càng sớm càng tốt"

" Mình đồng ý với cậu, mình sẽ sớm đọc bệnh án cậu gửi nhé, sẵn tiện cậu gặp em ấy, bảo em ấy nhớ lên khám kiểm tra tổng quát lại một lần nữa cho chính xác, để chúng ta có cơ sở chẩn đoán phẫu thuật, và chúng ta cần sự đồng ý của Qing"

" Ok cậu, có gì mình bàn lại cậu sau nhé, mình cũng đi làm việc đây"

Chúng tôi gặp nhau để bàn một chút chuyện như vậy, rồi thôi, ai làm công việc của người ấy, mở điện thoại lên, tìm QingQing hẹn lịch để khám tổng quát như những gì đã bàn với Ying.

"//Sang tuần sau, em sắp xếp nhớ đến khám tổng quát, kiểm tra, để chị và Ying có thể chẩn đoán tốt hơn cho bệnh của em nhé Qing//"

"// vâng, em nghe rồi chị//"

End POV

.

.

Công ty Xây dựng Sethratanapong.

Vừa mới bước ra từ phòng họp, Orm đầy mệt mỏi, cô phải bắt đầu quay lại từ từ với công việc của mình, dựa vào những sổ sách và ghi chép, cả mọi người xung quanh để sớm đảm nhận lại vị trí và vai trò của mình trước khi bị tai nạn mất trí nhớ, với bản năng và sự chuyên nghiệp trong công việc, Orm cũng từ từ xử lí những việc đơn giản, ...

Điện thoại rung lên, rung vang đều đều, nhìn vào màn hình thấy đó là cuộc gọi của QingQing, người yêu của cô, vui vẻ nhận cuộc gọi, ánh mắt mệt mỏi của ô thay bằng nụ cười hạnh phúc khi nghe giọng của Qing bên đầu dây bên kia.

" Em nghe nè chị"

" Em à, sắp tới chị có lịch kiểm tra sức khỏe, chắc sẽ kiểm tra lâu, và vài ngày hoặc hơn, nếu em không liên hệ được với chị, em cũng đừng glo lắng nhé"

" Chị thật là, chị là người yêu của em làm sao em không lo lắng cho được" Tiếp lời ngay sau câu mắng yêu

" Chị đi khám, kiểm tra gì mà lâu như vậy ?? có ổn không ?? sao bệnh tình chị là gì ?? em cũng không rõ, chị không muốn cho em biết sao ?"

" à cũng không có gì quan trọng đâu em, chỉ là khám tổng quát lần cuối, khám hậu phẫu thuật thôi, kiểm tra là đã khỏi chưa ấy"

" Hmmmm chị thật là, QingQing, em nói rồi đấy, chị cứ giấu em đi"

" Không có mà, chắc tuần sau, hmmm thứ 5 chị sẽ khám, khi nào chị kiểm tra xong hết, sẽ gặp em. chị chỉ sợ em liên lạc chị không được, em sẽ lo nên báo cho em"

"Thôi được rồi, chiều nay gặp nhau nhé chị, em nhớ chị quá rồi"

"OK Orm Korn, chiều nay chúng ta gặp nhau, sẵn chị nói cho em biết điều này"

" Hẹn chị 18h, chị qua chở em nhé"

" Ok, công chúa của chị"

.

.

.

Quán coffee

" Hôm nay công việc của em nhiều lắm sao ?? thấy em quá mệt mỏi rồi" QingQing ngồi cạnh bên, thấy Orm nhẹ nhàng dựa vào vai mình, cô xoa vai nắm tay Orm hỏi chuyện.

" Cũng hơi có một chút mệt, nhưng em vẫn ổn"

" Mà chị có chuyện gì muốn nói với em sao?"

"Sau lần kiểm tra bệnh của chị xong, chị muốn giới thiệu em cho chị gái của chị biết, Em là người yêu của chị, em có ngại điều đó không Orm ?" Qing hôn nhẹ vào tóc của Orm.

" Không sao chị, sau khi chị kiểm tra ok hết , chị cứ sắp xếp thời gian ổn thỏa, báo cho em nhé."

" Chị yêu em lắm, chờ chị nhé Orm"

..

.

Sau khi đưa Orm về đến nhà, Qing Qing gọi cho Ling, hẹn lịch khám, kiểm tra tổng quát lại tim cho mình, vì cô cũng cảm giác dạo gần đây, cơn đau tim xuất hiện ngày càng nhiều, và kéo dài lâu, thuốc cũng chỉ là biện pháp tạm thời, cô mong mình có thể thật sự khỏe mạnh để có thể bên cạnh những người mình yêu thương, lúc trước cô có bệnh mà mất đi, cô cũng không suy nghĩ nhiều,... nhưng bây giờ cô đã có Orm, QingQing nhất định phải chăm sóc và bên Orm. cô không thể bỏ cuộc, ...

Nhận được tin nhắn xác nhận, thời gian khám từ Ling Ling, Cô thở một hơi thật mạnh, kiên quyết cho bản thân mình, ... mình phải sống ...

" Xin lỗi Orm vì giấu em bệnh của chị , chị muốn mình thật khỏe, luôn luôn thật khỏe bên cạnh em, chứ không phải làm em lo lắng với căn bệnh này của chị, chờ chị nhé"

" Rồi chị sẽ nói với em nghe tất cả sau khi chị khỏe, mình sẽ bên nhau thật lâu dài em nhé"

Ai khiến xui chi gặp gỡ nàng
Tinh cầu giá lạnh chuyển xuân sang
Cỏ cây hớn hở đâm chồi biếc
Muôn sắc hoa thơm rực nắng vàng.

Từ đó lòng ta lắm mộng mơ
Không là thi sĩ cũng làm thơ
Nhiều đêm thức trắng tìm câu chữ
Để mở khóa tim kẻ hững hờ!

Nguồn: " Sa Mạc" - Trần Đức Phổ

...

End Chap 12

----------------------------

Tác giả: Chào mọi người! chắc mọi người cũng đã đoán được cái kết SE của Fic, vì Fic mình tình tiết cũng dễ đoán, Nếu mọi người muốn đọc thì hoan hỉ đọc vui, còn không thích cái kết SE hoặc không biết rồi, thì cũng có thể ngừng đọc, ngừng theo dõi.

Mình thì vẫn viết Fic cho đến khi End, mình tôn trọng những người đọc Fic của mình, dù còn 1 người đọc, mình cũng sẽ viết cho hoàn, Mọi người đọc vui vẻ nhé, nếu chờ lâu. hoan hỉ... Cám ơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro