Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

03

CHAP 03

....

Ling nhanh chóng bế Orm lên giường bệnh, cô nói với những bác sĩ khác là cô sẽ lo cho bệnh nhân này.

Áp bàn tay lên trán của Orm, Kiểm tra sơ bộ bên ngoài thì không phải do bị tai nạn hay chấn thương bên ngoài. Chuẩn bị máy đo Huyết áp, Điều dưỡng đến lấy ven và truyền dung dịch muối.

Máy đo nhiệt độ báo trên màn hình là Orm đang sốt tận 39 độ, sốt đến mức ngất xỉu, Ling cho chỉ định đi xét nghiệm máu, để xem sức khỏe của Orm thế nào. Sau khi khám sơ bộ và nhờ Điều dưỡng chăm sóc thì Ling lại bắt đầu tiến hành với công việc còn lại với những bệnh nhân khác.

Xét nghiệm đã có kết quả, mọi thứ đều ổn, Orm bị sốt cảm lạnh và tình trạng kiệt sức. Các thủ tục biểu mẫu xác nhận đã hoàn tất, Orm được chuyển vào phòng bệnh, và được nghỉ ngơi chăm sóc.

.

.

.

Vừa mới được dùng bữa trưa tại cantin xong, Ling lại ngay lập tức nhận được thông báo khẩn từ phòng cấp cứu, có một bệnh nhân đang đau đớn, cơn đau thắt vùng bụng, đang kêu la, nhanh ngay lập tức làm những phương pháp kiểm tra, xét nghiệm, truyền dung dịch muối, Ling bình tĩnh hỏi những biểu hiện của bệnh nhân đau ở đâu....

Với chuẩn đoán là Viêm ruột thừa, nhưng phải chờ kết quả từ xét nghiệm, Điều dưỡng cầm trên tay tờ kết quả

" Lượng bạch cầu 12.000, kèm theo cơn đau bụng dữ dội, đau thắt, kiểm tra mạch ở bụng xem như nào"

Ling dùng tay ấn vào vùng bụng dưới, vị trí của ruột thừa, kiểm tra mạch, đúng như Ling chuẩn đoán.

" Alex, nhanh chóng chuẩn bị phòng mổ nhé"

" Ok, Ling"

....
..
.

2:34 PM, Tại phòng phẩu thuật.

Ling thở nhẹ nhàng, rồi bắt đầu vào ca phẩu thuật viêm ruột thừa của mình, Xác nhận bệnh nhân đã được gây mê từ bác sĩ gây mê, mọi thứ dụng cụ cũng đã được chuẩn bị, tiến hành phẫu thuật bắt đầu.

Ling Ling nhận từ tay Y tá máy Bovie ( máy cắt bỏ bằng điện ) chuẩn bị mở bụng của bệnh nhân ra, tạo một đường nhanh gọn, đã mở ổ bụng đúng vị trí của ruột thừa.

" Banh baby Richardson" Ling đưa tay nhận dụng cụ từ điều dưỡng.

" Hút"

Ling dùng kẹp gắp ruột thừa của bệnh nhân, xác nhận ruột thừa đó đang sưng tấy.

" Bovie "

Ling cẩn thận dùng máy cắt loại bỏ phần ruột thừa đó ra khỏi cơ thể bệnh nhân. Gắp phần ruột thừa bỏ lên trên khay.

" Kẹp"

" chỉ "

Nhẹ nhàng cẩn trọng khâu lại vết mổ ruột. kiểm tra kỉ lưỡng, rồi tiếp tục khâu lại vết mở bụng khi nãy. Nhìn lên máy thở, nhịp tim, huyết áp, mọi thứ của bệnh nhân vẫn ổn định. Ling thở phào nhẹ nhỏm yêu cầu trợ lý phẫu thuật kết thúc.

" cắt"

Mỉm cười nhìn bệnh nhân, cuối cùng cũng hoàn thành ca phẫu thuật ... rồi bước ra ngoài. Để lại hậu phẫu thuật cho trợ lý và Điều dưỡng tiếp tục thực hiện nghiệp vụ của họ. Vẫn giữ nụ cười trên môi, Ling cám ơn ekip phẫu thuật đã hỗ trợ ca phẫu thuật thành công.

Ling tiến đến phòng vệ sinh sau phẫu thuật, chuẩn bị công việc tiếp theo của mình.

Nhìn hồ sơ bệnh án của từng bệnh nhân mình đang chữa trị, đột nhiên Ling nhớ đến cô gái tóc nâu vàng ban sáng mình đã gặp, có một cảm giác thân thuộc đối với bệnh nhân này, chắc là do cô ấy cũng là người Thái Lan. Tìm thông tin số phòng của Orm, rồi tìm đến thăm khám.

Phòng 1001.

Ling mở cửa bước vào phòng, nhìn cô gái với làn da trắng sáng, đang nằm ngủ bình yên như thiên thần, trên mu bàn tay vẫn còn ống truyền dung dịch, làn da quá trắng làm cho vết kim tiêm nổi đỏ lên, nhìn chỉ muốn chăm sóc.

Tiến đến gần giường bệnh, xem xét bình dung dịch, tốc độ lưu lượng truyền vào xem ổn định chưa thì sẽ chỉnh lại, vẫn đứng nhìn người con gái đó một lúc lâu nữa, chuẩn bị quay lưng bước đi thì Orm mở mắt tỉnh lại, mơ màng nhìn Ling....

.

Orm's POV

Hmmmm... Tôi vừa mới tỉnh dậy sau khi gục ngã vì sốt quá cao tại bệnh viện, mơ màng mở mắt nhìn xung quanh, mắt tôi làm quen với nguồn ánh sáng hiện tại, vẫn chưa thể hình dung chuyện gì đang xảy ra ngoài trừ việc tôi biết bản thân mình đã ngất xỉu trước một bác sĩ khi cố gắng đến bệnh viện này.

Sau khi mắt tôi đã quen thì hình ảnh đầu tiên của tôi thấy đó là hình dáng của một bác sĩ, là một bác sĩ nữ tóc đen với nụ cười xinh đẹp. Tôi chưa kịp mở lời thì cô ấy đã lên tiếng hỏi trước.

" Kornnaphat, cô thấy hiện tại mình như thế nào? ổn hơn chưa ? " nữ bác sĩ nhẹ nhàng hỏi.

" À, tôi đã ổn hơn rồi, cám ơn cô" Tôi mỉm cười và trả lời câu hỏi của bác, Nữ bác sĩ đó mỉm cười gật đầu, rồi nhẹ nhàng quay lưng bước đi.

Tôi cảm thấy có điều gì không đúng ở đây, Trong đầu tôi nghĩ đến việc tôi đang ở Anh mà.... Thì não tôi đã nhảy số, bất chợt tôi gọi lớn lên.

" Bác sĩ là người Thái sao ??? " Tôi đột nhiên lên tiếng làm bác sĩ đó cũng giật mình.

" Đúng rồi, tôi là người Thái, có duyên đúng không cô Korn, nhưng thật ra duyên này không phải là duyên gặp gỡ tốt cho lắm" Nữ bác sĩ mỉm cười với tôi

" à, cũng đúng.... Gặp gỡ nhau ở bệnh viện" Tôi cũng bật cười trước suy nghĩ của tôi và bác sĩ .

" Cô nghỉ ngơi đi nhé, sáng ngày mai, sẽ khám lại cho cô rồi có thể xuất viện nhé" nói rồi quay lưng đi ra tới cửa phòng, chuẩn bị đóng cửa thì tôi nhanh chóng hỏi.

" Xin cho hỏi, cô tên gì vậy ạ ?? cô bác sĩ"

" LingLing Kwong.... Bác sĩ khoa ngoại" Ling mỉm cười, gật đầu chào rồi, đóng nhẹ cửa lại

Ôi Nụ cười đó đẹp làm sao, LingLing Kwong...

...

..

.

Sáng hôm sau, tôi đã được khám và có giấy xuất viện, có cả giấy toa thuốc trong đó đa số là vitamin, mong là nó có thể giúp tôi duy trì được sức khỏe để là đồ án và làm việc như thời điểm hiện tại. nhận xong mọi thứ tôi đến văn phòng khoa ngoại, muốn tìm bác sĩ Ling để cám ơn những điều dưỡng bảo là bác đang phẫu thuật, chào mọi người trong tiếc nuối vì không được gặp bác sĩ Ling, bác sĩ đúng là bận thật sáng sớm tinh mơ đã phẫu thuật, chắc có thể duyên chúng tôi chỉ đến đây.

End POV.

.

Khoảng 1 tuần sau đó ...

Mọi chuyện vẫn như thường ngày đối với LingOrm, Ling vẫn làm việc và nghiên cứu không ngưng nghỉ, để có thể hoàn thành sớm nghiên cứu, để có thể về chữa cho QingQing. Orm cũng vậy, cô vừa đi làm them tại quán coffee gần trường Đại học, vừa chuẩn bị trình bày đồ án cuả bản thân,...

Bản thân Orm vẫn nhớ như in nụ cười ngọt ngào ấm áp của LingLing, nó như mặt trời sưởi ấm xung quanh lạnh lẽo của cô vậy, cô rất muốn tìm gặp lại Ling. Gặp Ling một lần nữa.

Cô nhanh chóng lên nhóm cộng đồng người Thái đang sinh sống ở Scotland, Anh Quốc, tại khu vực của cô. tìm thông tin của một người làm y bác sĩ tại bệnh viện. nhưng cũng không có, LingLing như mất hút, đi đến bệnh viện tìm thì lại không được, Trong lòng cô hiện tại muốn gặp Ling

Ngồi tìm thông tin trên Ipad, lướt mãi cũng không có.

" Haizzzz, cô ấy như biến mất luôn ấy nhỉ ?? người gì mà không có thông tin gì trơn" Orm Chống cằm ngồi than vãn.

Nói về Orm, hiện tại cô đang theo học kiến trúc nội thất và thiết kế tại trường đại học University of Glasgow, Gia đình cô có một công ty về thiết kế thi công nội thất, kiến tạo ra những không gian phù hợp nhu cầu của từng Khách hàng ,... Cô rất yêu công việc sáng tạo của mình và muốn tìm hiểu chuyên sâu và nâng cao, nên đã tìm đến vương Quốc anh, đầy cổ kính và cả hiện đại phương tây, kết hợp với bản sắc, tạo nên nét đẹp phong cách thiết kế riêng của bản thân, cô vẫn đang học tập và làm việc thật tốt. Nhưng chẳng may thời tiết bên Anh vào mùa động luôn khiến cô cảm sốt. Cô thật sự không thích không khí lạnh một chút nào.

Vào một ngày định mệnh, tuần 2 tháng 12/ 2021

Sức khỏe của Orm cũng đã hồi phục tốt, cô cũng đã đi làm việc ở quán coffee ngay sau đó, làm mệt thở không ra hơi luôn. Nhưng cô vui vì mình được hoạt động làm việc.

Vừa bưng bê khay coffee và bánh cho một cặp đôi kia thì cô quay lưng bước vô trong lại thì trong lúc quay lưng cô đã đụng trúng một người, ríu rít xin lỗi vì đã đụng phải, thì nghe giọng nói quen thuộc vang lên

" Cô có sao không ??" Ling nhanh tay đỡ cầm tay Orm vững lại

" LingLing Kwong, Tôi lại gặp cô rồi" Orm mừng rỡ cộng với ngạc nhiên khi gặp Ling.

" À vâng, rất vui vì gặp lại cô, cái này là nhân duyên rồi Cô Korn" ........

"là định mệnh tôi gặp lại em"

Ling nói rồi mỉm cười thật tươi với Orm, giống như trời duyên trời cho hai người gặp nhau vậy.

" Sao cô đến đây ???" Orm hỏi vô tri

" Ơ hmmm tôi đến đây uống coffee., không phải đây là quán coffee sao ?? "

" à tôi quên mất cô ngồi đây nhé, tôi mang coffee ra cho cô"

Orm bỏ vào trong và đem tách Coffee nóng cho Ling. kèm với một mẫu giấy nhỏ có chữ viết tay kẹp trong tờ khăn giấy của quán.

- hiện tại tôi đang làm việc nên không tiện trò chuyện với cô, đây là số phone của tôi x....xxx....., Mong cô sẽ liên lạc lại tôi nhé. -

Ling vừa ngồi làm việc, vừa dùng nước, cũng không quan tâm cho lắm, đến khi vô ý làm rơi vài giọt coffee dính lên áo, cô mới nhanh chóng lấy khăn giấy trên bàn để lau.

"Hình như có gì trong tờ khăn giấy"

Ngay lập tức mỉm cười với Orm đang vẫy tay bên trong tiệm khi Ling hướng mặt nhìn vào Bên trong chỗ Orm đứng. Ling thầm nghĩ

" cô gái này... thật đáng yêu"

.
.
.

2 ngày sau đó.

Và không như mong đợi của Orm, Ling đã bơ cô, chờ đã 2 ngày trôi qua nhưng không hề nhận được thông tin liên hệ lại của Ling cho cô, chắc Ling thấy phiền.

Nằm lăn qua lộn lại...
Hay là chị ta bận quá quên... chắc vậy thôi. Nghĩ ra 7x7 49 lý do vì sao Ling không liên hệ mà mỏi mòn. Đang thất vọng thì đột nhiên điện thoại có tin nhắn.

"// xin chào! Đây có phải số phone của Kornnaphat không? Tôi là LingLing đây //"

.
.
.

Ling's POV

Vừa mới bước ra từ phòng mổ, tôi mệt mỏi vì đứng phẫu thuật liên tục 7 tiếng đồng hồ làm trợ lý phẫu thuật cho vị bác sĩ giáo sư của bệnh viện, ông ấy phải phẫu thuật một ca tim phức tạp, may mắn rằng tôi đã được tham gia hỗ trợ. Nhìn lên đồng hồ treo tường của bệnh viện. Giờ cũng đã khuya đã hết ca làm việc của tôi, nhưng chắc hôm nay tôi không về vì phải xem lại hồ sơ bệnh án của bệnh nhân, xem lại một số tài liệu và xem video phẫu thuật .

" chà ... chắc chắn sẽ đuối lắm đây... hay là mình đi về nghỉ một chút, rồi mai quay lại làm... "

Vừa lẩm bẩm xoa đầu đầy mệt mỏi, thì Tan ngồi cạnh bên cười tôi.

" Này... cô bác sĩ giỏi giang nhiệt huyết! Cô tính ở đây làm cho tới chết à" Tan xoay ghế lại nhìn tôi chọc ghẹo.

Tôi không nói gì chỉ ngước nhìn bơ phờ lên trần.

" LingLing cậu đi về nghỉ ngơi 1 chút đi... rồi mai lại tiếp tục, nếu cứ làm việc như vậy, cậu không chăm được bệnh nhân, mà tụi tôi lại phải chăm cậu"

Nhìn xung quanh phòng im lặng một lúc lâu, tôi cũng quyết định đi về, đúng là đã gần 2 ngày tôi không ngủ. Đi đến tủ locker mở tủ lấy áo khoác và khăn quàng đi về ngay thôi.

Bước ra tới bên ngoài cách cửa lùa tự động của bệnh viện, cảm giác lạnh đến thấu tim gan mà, giờ cũng đã khuya nhiệt độ xuống rất thấp rồi.

Cho tay vào túi áo, tìm đôi găng tay thì lại không có...

" mình lại quên mang đôi găng tay rồi" thở dài vì bản thân hậu đậu. Thì cô lại chạm vào một vật trong túi áo khoác. Tiện tay lấy ra xem.

" tờ giấy, hmmmm có số phone... àaa Kornnaphat" cô chợt nhớ đến cái con người vui vẻ đó, cô thật có lỗi khi lại quên liên lạc với Orm Korn, khi về nhà cô sẽ lập tức liên hệ ngay.

Đi bộ nhanh ra bãi xe dành cho nhân viên bệnh viện, rồi lái xe về căn hộ nhỏ 1 phòng ngủ tôi thuê. Cũng tiện ở vài năm.

Về đến nơi được gọi là nhà của mình, Tôi ngay lập tức cởi áo khoác bật máy sưởi trong nhà lên. nằm dài trên chiếc giường rồi, ngay lập tức nhắn tin cho số phone của em ấy.

"// xin chào! Đây có phải số phone của Kornnaphat không? Tôi là LingLing đây //"

Ngay lập tức có tin nhắn trả lời đến tôi ngay.

"// em đây... LingLingKwong. Sao lâu quá chị mới liên lạc lại em? Chị thấy em phiền sao? //"

"// không phải đâu Orm Korn, tại chị thật sự bận, nên quên, cô đừng hiểu lầm nhé //" Chẳng hiểu sao tôi lại sợ cô nhóc này hiểu lầm.

"// okok. Em đùa thôi ạ. Nhưng mà mình có thể cho nhau Instagram không chị ? //"

"// ok Orm Korn ... đây là Instagram của chị linglingkwong鄺玲玲 //"

Vừa ấn gửi xong thì ngay lập tức có thông báo từ Instagram có người theo dõi mới. Cũng ngay lập tức có tin nhắn từ người follow đó. Orm nhanh thật .

"// chị ơi em nè// "

"// chị ơi 😗 chị đừng gọi em là Orm Korn nữa nhé"

"// hãy gọi em là *Em* gọi như kia thấy xa lạ quá //"

"//  em muốn thân thiết với chị hơn 😚 //"

Tôi nhận được một tràn tin nhắn từ em ấy, em ấy năng lượng đến mức khiến tôi phải nhìn lại mình. Tôi cần phải học tập em ấy.

"// vâng... chị sẽ nghe lời em //"

"// vânggggggg ạ. Mà cũng khuya rồi, chị đi ngủ sớm đi nhé giờ em cũng ngủ đây không phiền chị nữa. Chúc chị ngủ ngon 🤍 //"

"// à vâng. Em ngủ ngon nhé. Tạm biệt //"

End POV

.
.

Tắt điện thoại rồi để sang một bên, dù bản thân Ling rất mệt mỏi nhưng trong lòng hiện tại lại rất hạnh phúc, cảm giác rất vui không hiểu vì sao nhưng nguồn năng lượng của Orm thật sự đã khiến LingLing vui vẻ chứ không chỉ là những lần tự tạo hay tự hài lòng để khiến bản thân vui vẻ một cách miễn cưỡng.

Ở bên kia cũng có một người ngủ rất ngon,vì bản thân đã đạt được niềm vui là được liên lạc với người cô mong muốn Lingling Kwong.

Mong mọi thứ sẽ trở nên nhẹ nhàng, hạnh phúc sẽ đến với cả hai... LingOrm.

.
.

Có nhiều cách để mình tìm được hạnh phúc nhưng cách đơn giản nhất vẫn chính là học được cách trân trọng.
Bởi vì trân trọng những gì mình đang có, đấy là hạnh phúc.
Một hạnh phúc đơn sơ thuần khiết.

               (Nguồn: Lữ Khách Ven Đường )

.
.
.

End chap 03

.......................

Note: chap 3 mọi người thấy cảnh gặp nhau ở quán coffee có thể cảm nhận nó bằng hình ảnh quán coffee của LingOrm ở The secret of us nha.

Hỏi: nếu theo trình tự của phim TSOU sẽ có H đó. H Tôi viết mô tả thực nhưng từ nhẹ nhàng. Kiểu lối viết xưa ấy... ?

Tác giả: Chào mọi người, mình là tác giả của Fic, ngay từ ban đầu mình muốn viết một fic chuyên về Y khoa một chút. Nên mình đã tìm hiểu rất nhiều nguồn từ phim ảnh, video và google, thông tin có thể không chính xác 100% về Y khoa. nhưng đó là những gì mình có thể tìm hiểu và viết vào truyện của mình.

Nên là những gì lâm sàng mong mọi người cũng hoan hỉ vui vẻ đọc fic, vì truyện vẫn là truyện vẫn là hư cấu. Mình chỉ dựa vào tình tiết để Fic mướt mắt khi đọc nhất có thể ( đối với mình ).

Mọi người đọc vui vẻ nha. Đây là fic và nhân vật mình rất tâm huyết. Mình sẽ cố gắng thực hiện bộ này hoàn thiện, toàn diện.

Cám ơn vì Đã đọc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro