Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

BẠN THÂN

BẠN THÂN - Người là nơi tôi đặt nỗi buồn niềm vui là người tôi tin tưởng trong vạn người , cũng là người tôi ghen tị nhất.

Bạn đẹp hơn tôi , bạn tốt tính hơn tôi, bạn có nhiều người yêu mến hơn tôi, bạn có một gia đình hạnh phúc hơn tôi ,... so với bạn tôi chẳng là gì cả. Có lẽ do vậy mà tôi rất rất ghen tị với bạn .

Mỗi lần tụ họp đi với bạn tôi luôn mờ nhạt , tôi như một bông cỏ dại đứng cạnh một bông hồng đỏ thắm . Không ai nhìn tôi, không ai cười với tôi, không ai bắt chuyện với tôi, mọi cuộc hội thoại đều do tôi cố gắng tự tạo ra rồi nó sẽ bị vùi tắt khi bạn nói vào . Khi tụ tập chỉ riêng tôi đi , đúng là mọi người có nhìn thấy tôi thấy bông hoa dại này nhưng không ai hỏi gì về tôi, không ai khen chiếc váy hôm nay tôi mặc đẹp , không ai khen rằng hôm nay tôi trang điểm xinh hơn trước , ai ai cũng hỏi rằng bạn ở đâu ? sao không đến ? .. tôi như một đồ vật ở bên bạn .. khi chủ ở bên cạnh không ai để ý đến nó cả.. khi không có chủ thì muốn thông qua nó đi tìm chủ ...

Bạn biết không điều tồi tệ nhất là đi ai cũng coi tôi như một cây cầu để nối kết làm quen với bạn.

Có đôi khi tôi tự hỏi rằng mình thật sự có ai là bạn ... khi một anh chàng bảnh trai đến chào tôi .. tôi đã rung động đã bối rối ấp a ấp úng chào lại để đổi lại câu hỏi ' có phải bạn là bạn của cô ấy' . Không hỏi tên tôi không giới thiệu tên mình câu đầu tiên anh ấy hỏi là về bạn . Bạn có biết lúc ấy cảm xúc của tôi như thế nào không .. là tuyệt vọng là thất vọng là cô đơn ... Một bông cỏ dại cũng muốn tỏa sáng dưới ánh nắng ... nhưng không ai chấp nhận nó ... ai cũng muốn dẫm đạp lên nó..

Rồi dần dần tôi thích nghi được với điều đó .. Có ai nhìn tôi biết đó là nhìn bạn .. Có ai cười tôi biết đó là cười với bạn .. có ai tặng quà mà lỡ đặt trên bàn học tôi tôi biết đó là dành cho bạn...

Và rồi tôi bắt đầu cảm thấy cô đơn khi ở cùng bạn ... tôi cảm thấy mình là người ngoài khi tụ tập bạn bè...

Có lẽ bạn là nơi tôi tin tưởng nhất ... nhưng ở với bạn thì tôi bông cỏ dại này sẽ không không bao giờ được ngước nhìn mặt trời..

Chúng ta sẽ vẫn là bạn nhưng sẽ giảm mức độ nhé ...

Tôi sẽ gạt bỏ từ bạn thân để đi tìm lại từ bản thân ... tôi sẽ chăm lo bản thân mình .. tôi sẽ tự tỏa sáng . tôi không cần ánh sáng từ bạn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #kri#tanvan