#16
"Có những sáng thức dậy, chỉ muốn ôm một ai-đó và lòng. Thật chặt. Thật lâu. Và nằm đó với nhau, mặc kệ cho đến hết tuổi trẻ...
Hoá ra thanh xuân của chúng ta, cũng sẽ có đôi lần ấu trĩ như thế...
Có điều, nhất thời chọn sai yêu lầm, thì có thể đổ thừa cho tuổi trẻ vô tâm hồ đồ...
Nhưng một đời vẫn cứ yêu lầm, yêu lại, lại yêu lầm, thì chỉ có thể trách cho bản thân chấp mê bất ngộ, đơn phương cạn nghĩ chọn cho mình tổn thương thay vì yêu thương..."
_ Thương mấy cũng thành người dưng_
Anh Khang
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro