1. Em
Em chỉ muốn ngồi một mình và thơ thẩn
Chẳng cần ai và em cũng chẳng buồn
Em chỉ muốn hồn em hòa con chữ
Chẳng nghĩ ngợi nhiều, để cảm xúc trào tuôn.
Có những điều em ít kể ai nghe
Vì nó là của riêng, là lòng này em chẳng nói
Anh hãy cứ bình thường, anh đừng vội hỏi
Sẽ đến một ngày, em biến nó thành của chung.
Nếu anh vô tình bắt gặp em giữa lòng thành phố
Thì anh đừng đuổi theo và gặng hỏi em đi đâu
Anh hãy lái chậm lại và lặng lẽ theo sau
Để tự anh nhận ra rằng, gió biển hóa ra cũng mặn mà đến thế.
Con người ta chỉ nhanh khi họ đang vội
Và anh ơi, mình còn trẻ, sao mình lại hà tiện không muốn sống chậm vài giây
Anh cứ hối hả đi và lặp lại như thế từng ngày
Lâu dần, anh sẽ quá bận bịu để nhận ra mình đang chạy theo kim giờ và kim phút.
Có nhiều cái "một mình" mà nó sẽ khác với "cô đơn"
Nếu như anh đang buồn, anh muốn tập làm quen, anh muốn được khuây khỏa
Thì điều anh cần không phải là sự hiện diện của một ai đó đâu anh.
Anh cần một buổi chiều đừng mưa mà phải hây hây nắng
Để anh có thể đi dạo vài vòng, đi bất cứ đâu
Trời không quá nắng, anh sẽ không cảm thấy bực bội
Trời không đổ mưa, anh sẽ không phải dầm mưa với một Nha Trang nhạt nhòa không rõ bóng.
Hay vì trời không nắng, em sẽ không thấp thỏm sợ nắng gắt rát da anh
Hay vì trời không mưa, em sẽ không phải lo âu sợ anh cứ thế mà đi chẳng buồn tìm chỗ trú.
Cho đến khi anh thấy mình đã đủ hoặc đã vơi
Anh hãy trở về.
Vì em cũng đang là như vậy.
6/10/2018.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro