Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

06/06

Sáng nay tôi lội ngược weibo, tìm những post cậu đã like, rồi lọ mọ dịch, vì post của cậu, cậu xoá hết rồi 😂 Cái sớm nhất từ năm 2013, ngày tôi còn không biết đến sự tồn tại của cậu. Cậu không like nhiều, đa phần là post của anh bor. Có lẽ qua nhiều năm, đây thực sự là người bạn thân thiết nhất, người mà cậu trân trọng nhất. Có những post rất vui, có những post về thời trang, có cả về xe, về động vật,nhưng có những post rất buồn. Không biết phải nói sao, nhưng dịch xong là muốn khóc. Yu à. Lúc ấy anh cô đơn lắm phải không? Một mình bước vào đời, bạn không có nhiều, đôi khi muốn tìm người chia sẻ cũng thật khó. Những lúc cô đơn thế, anh làm gì? Ôm điện thoại online đến khi ngủ, hay trằn trọc nghĩ ngợi trong đêm? Những lúc khó khăn và bế tắc, anh làm sao để vượt qua? "Tôi không yêu bạn, không có nghĩa là tôi ghét bạn. Tôi cùng bạn đi qua khoảng thời gian khó khăn nhất, rồi tôi bỏ đi" Cậu ấy like vào khoảng tháng 2, khi bộ phim đã quay xong rồi, đang chiếu, hôm ấy fan meeting Thượng Hải vừa kết thúc. Tôi đọc, và lại khóc. Bây giờ nếu nghĩ, chuyện của 2 cậu thì đúng là như vậy. Như 2 đường thẳng gặp nhau rồi cắt nhau, và chia xa. Thực ra, đời sống nội tâm của Yu rất phong phú. Có lẽ vì trải đời quá sớm, xa gia đình quá sớm, và không có nhiều bạn bè để có thể chia sẻ. Cậu ấy là người sống khá nội tâm, hay suy nghĩ, nhiều tâm sự, trái tim mềm yếu nhưng lí trí lại rất mạnh mẽ, dễ cảm động, biết quan tâm, sống yêu thương và tốt bụng, thế nhưng người sống nội tâm lại luôn giữ những tâm sự cho riêng mình. Cậu ấy dấu đi những đau khổ, suy tư, trăn trở, mệt mỏi cho riêng mình, lặng lẽ cảm nhận nỗi cô đơn trong đêm khuya. Cậu ấy hay ngủ muộn, ôm điện thoại, rồi ngủ. Có lẽ tôi hiểu cảm giác ấy chăng? Nếu không có điện thoại, sẽ không ngủ được vì nghĩ đến rất nhiều thứ mà mất ngủ. Cậu cũng vậy phải không? Tôi nghĩ đến khoảng thời gian khó khăn nhất của cậu, không biết rằng lúc ấy cậu cô đơn đến mức nào, nhưng khi tỉnh dậy, đối diện với ngày mới, vẫn cố mỉm cười. Chúng tôi cứ tin cậu mạnh mẽ lắm, sẽ không có chuyện gì đâu, nhất định cậu sẽ vượt qua. Nhưng trong lòng tôi tự hiểu rằng cậu đang cô đơn lắm. Bây giờ, khó khăn cũng tạm qua, cậu cô đơn nữa không? Cuộc sống trước đây của cậu rất phong phú, bây giờ vì đi con đường này mà đôi lúc thật mệt mỏi. Tôi biết cậu kiên trì vì fans, nhưng cậu có vui không? Tình yêu của fans rất lớn, nhưng liệu có thể lấp đầy những trống trải cô đơn trong trái tim cậu? Cậu nói được nhiều thứ cũng mất đi nhiều thứ? Vậy cái nào hơn? Ngày ngày nghĩ đến cậu, sẽ thấy cả vui lẫn buồn. Lúc nào tôi cũng chỉ mong Cá Voi nhỏ của tôi sống thật thoải mái, không cô đơn, không mệt mỏi. Nhưng cuộc sống mà, có lúc này lúc khác, như điện tâm đồ phải không. Những lúc khó khăn, nản lòng nhất, cậu hãy nghĩ đến fans để cố gắng nhé. Như chúng tôi, lúc mệt mỏi nhất sẽ nghĩ đến cậu để cố gắng vượt qua.
Biết vì sao tôi viết cho cậu lúc này không? Vì tôi có điểm rồi. Tôi sợ lắm. Sợ không dám xem luôn. Sợ xem rồi, tụt mood, không thể viết cho cậu được nữa. Yu à. Dù đau lòng đến mấy cũng phải học cách chấp nhận để vượt qua phải không anh?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro