wangchuqin's diary
Sun Yingsha, Sasha, Tiểu Đậu Bao, Đô Đô, Bảo Bảo, Bé Yêu, Con Dâu, Vợ.
Hình như có rất nhiều cách để gọi em. Họ đều nói từ khi quen nhau, em càng ngày càng dính người và quyến rũ. Anh phải thừa nhận điều này bởi vì tiểu đậu bao của anh thật sự tuyệt vời. Anh thật sự không thể sống nổi nếu thiếu em.
Chúng ta biết nhau từ năm 2016 và bắt đầu bắt cặp với nhau từ năm 2017 và bây giờ là năm 2029. Dường như chúng ta đã quen nhau được 13 năm. Sau 10 năm bên nhau, anh thấy em vẫn rất dễ thương và trái tim anh vẫn vẹn nguyên như những ngày đầu ta bên nhau.
Chúng ta là đối tác đã 12 năm. Chúng ta có thắng, có thua và đã từng bị tách đôi nhưng đôi ta vẫn trở thành một huyền thoại trong đánh đôi hỗn hợp. Có vẻ như chỉ cần chúng ta ở bên nhau thì mọi chuyện đều có thể được giải quyết dễ dàng.
Chúng ta luôn nói rằng sẽ gặp nhau ở đỉnh cao và thực tế là ngoài Thế vận hội, chúng ta cũng đã thực hiện lời thề này hết lần này đến lần khác kể từ Paris, nhưng có lẽ do anh quá nhỏ mọn. Anh nghĩ chỉ có Thế vận hội và chỉ có thể là Thế vận hội.
Năm ngoái ở Los Angeles, hai ta đã đáp ứng được sự mong đợi của mọi người. Nhưng trên thực tế, anh luôn muốn nói rằng chúng ta không nên sống theo những kỳ vọng của người khác mà hãy sống theo những kỳ vọng của hai ta. Họ chỉ thấy được 1/10 sự nỗ lực của chúng ta, và anh với tư cách là đối tác, một người đồng hành cùng em đã thấy chứng kiến tất cả những nỗ lực và gian khổ của em trên suốt chặng đường theo đuổi đam mê này. Không có từ ngữ nào trên thế giới có thể diễn tả được sự cố gắng này.
Tất nhiên, cũng có thể là do anh không có năng khiếu văn chương. Này, thực ra bây giờ nghĩ đến chuyến đi Paris đó, anh cũng thấy khá là vui. Có thể là nhẹ nhõm. Cho dù là gì đi nữa thì anh chỉ nhớ đến sự hào hứng và niềm vui của năm ngoái. Em à! Khi anh nói ra, đầu anh hoàn toàn trống rỗng. Thật ra, anh đã chuẩn bị bản nháp trước khi anh đặt bút viết nhưng khi anh đặt bút và bắt đầu viết, anh cảm thấy những gì anh chuẩn bị trong nháp đều hoàn toàn vô dụng.
Hãy nói về cái tên "Tiểu Đậu Bao", anh thực sự không thể biết liệu anh có yêu em từ cái nhìn đầu tiên hay không? Lần đầu tiên anh gặp em vào năm đó như thế nào ta? Anh không nhớ rõ và cũng không dám nhớ lại. Chắc hẳn là anh đang giả vờ. Nhưng lần đầu gặp em, anh thấy em rất trắng và dễ thương, là một cô bé rất rất ngoan. Thật ra, khi anh còn là một đứa trẻ, anh luôn muốn có em gái nhưng mà ba anh lại không muốn điều đó. Ông ấy nghĩ nếu có thêm một nhóc con nữa sẽ làm trì hoãn mối quan hệ giữa ông và vợ nên ông ấy bỏ qua ước muốn của anh. Khi huấn luyện viên giới thiệu em với anh, ông ấy nói em nhỏ hơn anh 6 tháng và yêu cầu anh phải chăm sóc em như em gái. Anh luôn muốn có một người em gái dễ thương nhưng đó là lần đầu tiên anh khó chịu khi có em gái. Anh không muốn em là em gái của anh.
Nhìn em thi đấu, tập luyện và tham gia các lớp huấn luyện đôi nam nữ với em. Anh luôn nghĩ xem cái tên nào sẽ phù hợp với một người dễ thương như em. Cho đến một ngày sau buổi huấn luyện, anh thấy em uống nước với gương mặt phúng phính đang bĩu môi đó. Anh không thể cưỡng lại được sức hấp dẫn của gương mặt dễ thương đó và anh đã nhéo má em và khi anh thấy đôi mắt ngạc nhiên của em, anh chợt nghĩ đến nó. Anh gãi gãi mũi để che giấu sự ngại ngùng và gọi em là "Tiểu Đậu Bao". Lúc đó, em thật sự rất đáng yêu và em đảo mắt nhìn anh. Từ tận đáy lòng của anh, em rất đẹp và dễ thương luôn đó!
Thực ra anh không thích mọi người gọi em là "Tiểu Đậu Bao", nó thật sự rất phiền luôn đó! Rõ ràng anh là người đặt tên "Tiểu Đậu Bao" và "Tiểu Đậu Bao là của anh". Một số người không biết "Tiểu Đậu Bao" mà anh nói tới. Họ gọi đó là bánh bao nhân đậu, Đậu Bao là bánh đậu chứ không phải là bánh bao nhân đậu. Kết cấu và mùi vị hoàn toàn khác nhau!
"Đô Đô", lúc đầu anh còn không biết em có biệt danh này, sau khi nghe em nói chuyện với mẹ, "Đô Đô, Đô Đô", hmm biệt danh này chỉ đứng sau bánh đậu nhỏ của anh thôi.
"Bảo Bảo", anh thừa nhận rằng khi bắt đầu gọi em là "Bảo Bảo", anh có chút ngập ngừng. Ngày đầu quen nhau, anh thật muốn dính em 24/24 nhưng anh sợ em sẽ thấy anh phiền. Cho nên khi anh thử gọi em là "Bảo Bảo" để chắc rằng em có chán ghét cái tên thân mật này hay không. Có trời mới biết lúc em trả lời anh, anh đã hạnh phúc đến nhường nào. Anh hạnh phúc lắm luôn! Em à, em thật sự yêu anh, anh luôn biết điều đó đấy!
Sasha, khi anh gọi em là "Vợ", anh chắc chắn rằng em sẽ là người đi cùng anh đến cuối đời. Khá buồn cười khi nói điều này, đàn ông Đông Bắc thích gọi đối tác của mình là vợ nhưng họ chỉ như vậy khi họ đã chắc chắn rằng họ sẽ đi cùng nhau đến hết quãng đường đời. Dù vậy họ cần phải vượt qua thêm một thủ tục nữa.
Vợ à, cuối cùng anh cũng đã viết đến đây. Nhìn lại sao anh thấy anh như đang viết một cuốn nhật ký vậy á. Nhưng mà vợ ơi! Không ai có thể hiểu được cảm xúc lúc này của anh hết. Anh luôn cảm thấy cái danh xưng "vợ" mang đến một cảm giác quy tắc và ma thuật nào đó. Anh dường như không sẵn sàng để nói hai từ này một cách dễ dàng. Khi anh viết đến đây, tay anh hơi run, anh vô dụng quá nhỉ! Sasha, sau khi trở về từ Los Angeles, chúng ta đã đi đăng ký kết hôn.
Vợ ơi! Ngày mai, em cuối cùng cũng trở thành cô dâu của anh. Anh cảm thấy giấc mơ của anh đã trở thành hiện thực. Anh thừa nhận anh quả thực là một người nhạy cảm và đôi khi anh cảm thấy anh thấp kém hơn em. Cho đến tận bây giờ, anh vẫn thấy em tốt hơn anh rất nhiều. Sau tất cả, em gái Sha của anh là người đại diện cho châu Á mà đúng không? Mạnh mẽ, bình tĩnh, tự tin, xinh đẹp, thông minh và dễ thương, có quá nhiều tính từ để miêu tả em trong trái tim anh, vợ à! Nhưng anh luôn sẵn lòng, quyết tâm và kiên định để đuổi kịp em. Em là đích đến, là sự tự tin của anh. Tình yêu là liều thuốc tốt nhất để xoa dịu mặc cảm trong tim anh!
Vợ ơi, có rất nhiều điều anh muốn nói với em, vài trang giấy này sẽ chẳng thể chứa hết, nhưng anh rất vinh dự vì ngày mai em sẽ cưới anh. Anh đã yêu em mười năm và em luôn bao dung với anh, động viên anh. Anh cảm thấy mình thật may mắn và trong tương lai chúng ta sẽ tiếp tục bước trên cùng một con đường của đôi ta.
Anh háo hức đến nỗi đêm anh không ngủ được, nhưng anh muốn ngày mai khi anh xuất hiện trước mặt em anh phải thật đẹp trai. Anh sẽ viết đến đây thôi và anh sẽ tiếp tục viết về cuộc sống chầm chậm của hai ta.
Vương Sở Khâm.
23:04, ngày 20 tháng 5 năm 2029
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro