
#54
Vũ nhìn tôi mất ba giây. Một cái nhìn sững sờ. Tôi cố gắng tìm kiếm một tia sáng khác thường nào đó trong mắt cậu, một cái gì đó nói cho tôi biết rằng lời bày tỏ của tôi đã không thất bại toàn tập.
Rồi Vũ phì cười. Cười lớn. Và đánh một cái vào bàn tay tôi, như nhắc nhở rằng trò đùa đã kết thúc, và tôi cần phải buông tay cậu nhóc ra.
- Đúng rồi đấy! Thuyết phục lắm. Anh chỉ cần làm giống y như này là được. Ai mà dám từ chối.
Tôi nén tiếng thở dài, nhìn Vũ cười buồn. Cảm giác như có một cái gì trong lòng tôi vừa đi mất mãi mãi.
- Cảm ơn em. - Tôi gật đầu. - Để xem nào, ờ, cuối tuần này đi xem phim với anh không?
Không hiểu sao vừa bị từ chối một cách phũ phàng như thế mà tôi vẫn có thể tiếp tục mời đối phương đi xem phim. Nhưng có lẽ não tôi đã tự vạch ra kế hoạch B.
Vũ lôi điện thoại ra kiểm tra lịch học, rồi gật gật đầu với tôi:
- OK luôn ạ. Mà để em đặt vé cho. Em mới tải cái app đặt vé online mà chưa có dịp vọc thử.
- Ừ, vậy nhờ em.
Tôi nhìn Vũ mở danh sách phim cho tôi xem và chúng tôi đã chọn được một phim siêu anh hùng mới ra. Thật ra là Vũ chọn, còn tôi chỉ gật đầu.
Lúc ấy trong đầu tôi chỉ thầm mong rằng lần này sẽ khác, và rằng tôi sẽ nắm bắt cơ hội này thật trọn vẹn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro