Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tác giả Bồng Lai Khách và một số điều vu vơ về các tác giả okela

Nhớ lại quyển truyện đầu tiên mở hố review chính là Khom Lưng của Bồng Lai Khách. Lâu tới mức theo mình nhớ lúc đọc Khom Lưng, chưa có ai review cốt truyện luôn, lúc đó search "truyện của Bồng Lai Khách" ra đúng có mình Khom Lưng, thấp thoáng gần 1 thập kỉ trôi qua, giờ đây tác giả đã viết thêm (hoặc dịch giả đã dịch thêm) rất nhiều truyện khác. Và mình đã liệt Bồng Lai Khách vào list tác giả bảo chứng truyện hay sau khi đọc thêm cuốn Trường Ninh tướng quân.

Thật ra truyện của Bồng Lai Khách mình mới đọc có hai truyện, đều mô tuýp cổ đại, anh hùng xưng bá khói lửa chiến tranh. Nếu trong Khom Lưng nam chính là vị quân hầu Ngụy Thiệu anh dũng, có Tiểu Kiều là mềm mại trong long chàng thì trong Trường Ninh tướng quân lại có nữ tướng Trường Ninh gai góc, mạnh mẽ có Nhiếp chính vương Thúc Thận Huy là hậu phương vững chắc, khi ước mơ của chàng là những kế hoạch lí tưởng, thì nàng là vị anh hùng thực thi lí tưởng cho chàng và chính nàng, nàng là người mà chàng tự hào yêu thương say đắm chứ không chỉ còn đơn thuần là cuộc hôn phối chính trị tương kính như tân. Mình đánh giá Trường Ninh tướng quân rất rất cao (sẽ review sau post này), tháng 9 may mắn ghê đọc truyện nào cũng hay hết.

Trong làng ngôn tình, có những cái tên mình đặt biệt tin tưởng chất lượng truyện.

1. Đinh Mặc
Chắc ai cũng biết tới trinh thám của Đinh Mặc, quá là nổi tiếng. Dù có sạn, bàn tay vàng nhưng không thể không nói lời văn rõ ràng dễ hiểu, lối viết ngắn gọn và trôi trảy logic. Nhân vật được lột tả tính cách chi tiết, mở đầu và kết truyện thường khá tốt.
- Chuyên viết thể loại: Ngôn tình, hiện đại, trinh thám, huyền huyễn hiện đại (người ngoài hành tinh). HE đa số.
- Tác phẩm tiêu biểu: tới hiện tại truyện hay nhất mình cảm thấy của Đinh Mặc là Từ bi thành (oke hơi lạc quẻ đây là ngôn tình hắc bang của tác giả, quyển gối đầu giường của mình, ko có trinh thám). Nếu ốc sên có tình yêu Chờ tôi có tội. Còn những bộ siêu nổi tiếng tới mức thành phim như Hãy nhắm mắt khi anh đến. Người đẹp làm nhân. Nhưng những tác phẩm này không mấy oke với mình. Đọc xong cũng không đọc lại nhiều lắm. Mình không review tác phẩm của Đinh Mặc vì quá nộ tiếng và vì là trinh thám nên khá kén review. Cho tới hiện tại có thể nói mình đã đọc tất cả các tác phẩm của Đinh Mặc (mình đọc Chờ tôi có tội từ lúc tác giả đang viết / convert rồi edit). Nói chung là không phụ sự kì vọng.

2. Tử Vi Lưu Niên
Tới hiện tại mình chỉ mới đọc 3 quyển của Tử Vi Lưu Niên, và quyển nào cũng hay đối với gu mình. Tác giả viết lời thoại rất đẹp và gọn, thay vì dùng lối kể hay tả thì tác giả chấm phá bằng những cuộc hành trình gai góc để làm bật tính cách, số phận của nhân vật. Mở đầu thường viết ổn nhưng kết thúc có khi không làm hài lòng độc giả lắm, cơ mà mình bỏ qua lun vì thân truyện quá hay.
- Chuyên viết thể loại: Ngôn tình cổ đại, giang hồ kiếm hiệp, trong ngọt có ngược. HE.
- Tác phẩm tiêu biểu: Một tấc tương tư (mình để vào top 5 truyện hay nhất mình từng đọc và cứ 2-3 tháng là đọc lại). Nhất chẩm sơn hà (mình đọc covert, đọc truyện này vì muốn nhìn sự viên mãn của hai nhân vật trong Một tấc tương tư, kể về sư phụ và sư nương của nữ chính trong Tương Tư và cũng nói rõ sư phụ của cô ấy xứng đáng để cô yêu thương tôn trọng liều mạng) và Dạ Hành Ca (không liên quan tới hai truyện trên, có vài địa danh giống. Truyện này hay nhưng mình không thích lắm vì nam chính sao đâu á, nữ chính là cực cường dù dáng dấp nhỏ bé, nhưng cực dứt khoát)

3. Xuân Phong Lựu Hoả
Chúa tể truyện thanh xuân vườn trường, cứu rỗi chữa lành, truyện nam chính không ai không khổ và nữ chính đa số ngọt ngào mềm mại, biết tới tác giả một cách tình cờ khi mình vào thời "chỉ đọc truyện có nam chính tâm lí bất ổn" với cuốn Boss phản diện đợi tôi tới cứu. Chung quy truyện của Lựu Hoả mình rất thích nhưng không review nhiều vì đa số khá nổi tiếng. Mô tuýp thường theo lối mòn nhưng dễ đọc.
- Chuyên viết thể loại: Hiện đại, đã nêu trên: Thanh xuân vườn trườn, cứu rỗi chữa lành. Ngọt ngọt và chả thấy ngược mấy, hiểu lầm giải quyết nhanh gọn, HE, thường về showbiz (nữ chính hoặc múa, ca sĩ, diễn viên, chung quy là người nổi tiếng).
- Tác phẩm tiêu biểu: Boss phản diện đợi tôi tới cứu (truyện này thì ko phải rất hay với mình, nữ chính thì khá hay và plot thì drama, nam chính thì tội nghiệp, thâm tình và đầu óc cũng như cái mê cung chả hiểu sao ổng nghĩ gì mà tiêu cực. Hên gặp chị cứu rỗi). Tâm Nhận (truyện hay, nam chính thì thích đặt tên cho áo quần, đời chà đạp anh như con cờ hó vậy tội thì thôi đang yên lành tác giả cũng cứ cho anh đi tù cho khổ, tù chưa đủ còn phải hiến thận. Ổng là nam chính nhọ nhất năm, bạn bè không có, chỉ thích nói chuyện với con rùa tên Sex. Nữ chính thì có cá tính mà đa số nhờ vào có ông bố làm to chứ không cá tính của chị gai góc méo ai quan tâm đâu nha hên sau này chị nhận ra, được cái nhà của nữ chính ai cũng cực phẩm - em gái thì ngọt ngào luôn lập mưu và có hành vi chiếm đoạt của riêng & mưu sát chị gái, anh trai thì khùng ngu thích chơi mấy trò bạo lực. Bà mẹ kế suốt ngày bi thương xuân thu khóc lóc trầm cảm. Được có ông bố coi ra vừa biết kiếm tiền vừa bình thường dù đẻ ra con đứa điên đứa khùng). Cố chấp trong lòng anh (truyện nam chính là sói vương, nữ chính người thường, yy bàn tay vàng. Đọc dìm ma cà rồng thấy thương. Chuyện tình nam nữ chính đang hay cái bị chuyện tình couple phụ đè ép, dù gì thì couple phụ tới với nhau gian truân trăm ngàn lần và qua ngắn mấy chương thôi cũng thấy thâm tình quá là nhìu so với cặp chính). Trở về năm tháng bố tôi là hotboy (truyện này hay lạ, con gái xuyên không về thời bố còn trẻ trâu đọc oái ăm dễ sợ, rồi yêu luôn đối thủ của bố. Coi ra thì truyện này ngược nhất, khi mẹ nữ chính trong thời điểm cô xuyên về có thai cũng là lúc cô biến mất, nên chính truyện SE nha không có phiên ngoại thì thôi khóc rồi. Nam chính phải chờ đợi mỏi mòn hai mươi năm (dù trong truyện có lúc ghi 10 năm nhưng ko hợp lí lắm), lúc nữ chính lớn lên thì có một quãng không nhớ gì về anh cả. Khoảng cách tuổi tác ngăn trở rất rất lớn, dù lần nữa bên nhau khi cô nhớ ra mọi chuyện thì anh đã bằng tuổi ba cô, còn cô thì vẫn còn quá trẻ dù lúc họ yêu nhau là trong thời thanh xuân của cả hai. Cưng chiều em, sao nhỏ (Vài điều mình nhớ gồm tài năng thiên phú dị bẩm ca hát sáng tác nhạc của hai anh chị, số phận bất hạnh phản ánh những vụ bắt cóc trẻ con bán ra thôn nghèo lạc hậu), Em có nhiều chiêu dỗ anh (mô tuýp đặc trưng, xoay quanh về vấn đề nhạc rap). Thay chị gả đại gia (chắc là cuốn dở nhất Lựu Hoả viết, nữ chính dở dở ương ương đọc mệt; ông nội của nam chính thì chắc hơi hâm thích kiểm soát cuộc đời con cháu đễ giữ gìn thịnh vượng cho gia tộc, phi lí hết sức lun).

4. Đằng La Vi Chi
Oke lại thêm một tác giả về thanh xuân cứu rỗi. Sorry mí bạn mình đặc biệt thích thể loại này. Nhưng Đằng La Vi Chi viết hay thiệt nha, dù cũng là kiểu nữ chính mềm mại và ngược nam chính lên bờ xuống ruộng nhưng lối viết khác hẳn với Xuân Phong Lựu Hoả. Hơn nữa kết truyện của Vi Chi thường rất tròn đầy và nhân đạo. Không đọc uổng lắm.
- Chuyên viết thể loại: Trọng sinh hiện đại, ngôn tình thanh xuân, cứu rỗi chữa lành, nam chính thường có tính cách điên cuồng độc chiếm, nữ chính đa số hiền lành mềm mại đáng yêu cũng như khá chân thật yếu đuối, nhưng vẫn mạnh mẽ khi cần và rất dễ thương, HE.
- Tác phẩm tiêu biểu: Nhiệt độ cơ thể của ác ma (làm mưa làm gió trên vài trang bình luận truyện, truyện hay thật sự dù ở thời điểm nào thì ác ma với thế giới cũng giang đôi cánh thiên thần sa ngã che chở cô bé yếu đuối, dù đôi cánh ấy bị chặt gãy hay bị cả thế giới tổn thương. Mình thích câu nói trong văn án: Làm tâm can hai đời của anh, Bối Dao muốn biết, nhiệt độ cơ thể của ác ma là như thế nào). Nhớ em (nam chính số khổ, bị ăn cứt đá bô chân chính, nuôi thằng em như tự bê đá đập chân mình, hên anh có chị Khương yêu anh thương anh mềm mại trong lòng anh). Bệnh yêu (cái này là chạy trời không khỏi nắng, càng chạy tình thì tình theo. Nam chính sống vì cô, chết vì cô, hai tay nhuốm đầy máu tươi vì cô, phủi hết cát bụi trên bia mộ vì cô). Thâm uyên nữ thần (dù thân phận nam chính có ra sao, dù anh đã làm mấy thứ ấu trĩ thế nào, anh vẫn xứng đáng được cô yêu thương cứu rỗi). Mĩ nhân mềm mại (nam chính bị bệnh mê chân, cứ gặp nữ chính là ảnh như không còn là người, yêu tới hèn mọn cực đoan nhưng cũng vì cô mà chịu học cách yêu thương chăm sóc)

5. Bạo Táo Đích Bàng Giải (mình thường gọi là Bạo Tàng cho dễ nhớ hic)
Nói thiệt thì không phải truyện nào của tác giả mình cũng thấy hay và mình chưa đọc hết các tác phẩm của tác giả. Nhưng mình thích cách tác giả truyền tải thông điệp nhân văn qua những câu truyện của bản thân. Tuy nhiên mình không thích văn phong của tác giả ở một số chỗ, xây dựng nhân vật nữ chính thường rõ ràng sòng phẳng, tốt nhưng không thánh mẫu, mạnh và bá đạo.
- Chuyên viết thể loại: mình không chắc lắm nhưng đa số mình đọc thấy là hiện đại ngôn tình, linh dị huyền huyễn (yêu ma quỷ thần vu sư)
- Tác phẩm tiêu biểu: Cô là chuyên gia bắt yêu (tin mình đi truyện này vô cùng hay và đáng đọc, xoáy vào bảo vệ môi trường và mầm xanh, một cái nhìn tích cực về việc con người chịu thay đổi và suy nghĩ sẽ cứu được thiên nhiên mà ta tàn phá). Vu sư (nữ chính thẳng thắn tỉnh rụi, truyện này mình thấy hơi khô khan nhưng không hiểu sao cuốn quá đọc tới cuối luôn)

Các tác giả nổi tiếng mình cũng sẽ đọc khác:
- Giá Oản Chúc: Dạo này không đọc nữa do hình như tuổi lớn hơn nên dần không hợp mô tuýp nhưng vẫn đánh giá cao tác giả, người có lối tạo hình nhân vật không hoàn mĩ rất riêng. Bạn Chanh là tác phẩm mình thích nhất của cổ cùng câu til death do us part.

- Cửu Lộ Phi Hương: Mình chỉ thích ngôn tình cổ đại huyền huyễn của Cửu và không thích hiện đại của Cửu lắm. Thêm nữa, dạo này tính hơi kén nên ngoài Bổn Vương Ở ĐâyHộ Tâm thì mấy truyện khác tuy mình đọc hết sạch nhưng không đọng lại gì cả.

- Đồng Hoa: cuốn ngôn tình đầu tiên của mình, đọc vào 11 năm trước là Bộ Bộ Kinh Tâm. Cuốn truyện hủy diệt tâm hồn thiếu nữ cực độ, cứ mở ra đọc là 100% đảm bảo khóc tức tưởi dù ở thời điểm nào, nên ai mượn cuốn truyện của mình cũng tưởng cuốn truyện bị mưa ướt. 11 năm trước còn chưa thạo internet hay có điện thoại để tra review, đọc Bộ Bộ cũng là truyện giấy mua trong nhà sách Lữ Gia, nên con tim hoàn toàn íu đuối mặc người làm thịt.
Một là đừng gặp gỡ, để khỏi quyến luyến nhau
Hai là đừng quen biết, để khỏi tương tư nhiều
Khi lịch sử vùi chôn số phận con người. Khi xuyên không chẳng thể đổi thay điều gì ngoài tạo ra tình yêu ngang trái đến trớ trêu. Khi hai chàng, vừa yêu nàng nhưng cũng vừa yêu hoàng quyền...
Những điều hồi trẻ chúng ta tưởng rằng không thể chịu đựng, chúng ta đã chịu. Những thứ hồi trẻ chúng ta cho rằng không thể đánh mất, chúng ta đã mất.
Truyện của Đồng Hoa là đem đến bi kịch cho tất cả các nhân vật trong truyện bất chấp chính hay phụ, tuy không chuyên trị SE bi thảm như Phỉ Ngã Tư Tồn nhưng mức độ gây thương tích chỉ có hơn không kém. Cái buồn của Phỉ Ngã nó xót xa như dùng kiếm sắt chặt tình, vậy mà mình chịu nổi chứ của Đồng Hoa, nó đau âm ỉ như dùng dao cùn cắt thịt.
Trong Bộ Bộ, có quá nhiều tiếc nuối. Nàng chết ở tuổi trẻ xinh đẹp, khi lòng đã cằn cỗi và đầy ấp đau thương, lúc xuôi tay thì chẳng thể gặp mặt người yêu lần cuối cùng.
Năm năm tháng tháng hoa còn đó
Tháng tháng năm năm khách đổi dời
Mối tình âm thầm ngu ngốc không oán không hối của Ngọc Đàn dành cho Cửu Ca, mối tình vượt qua gian khổ thế kia lại không chịu nổi một đòn của thế nhân giữa Lục Vu và Thập Tam. Mối tình đơn phương của Bát ca dành cho Nhược Lan, nhưng nàng tới lúc chết chỉ cầu không phải làm ma nhà đế vương, để tới được với người nàng yêu dưới cửu tuyền. Và câu hỏi chả ai trả lời được: Thập Tứ có yêu Nhược Hi không? Tới cuối cùng, Tứ ca... chỉ còn lại bức thư day dứt triền miên
Vì yêu mà giận, vì yêu mà hận, vì yêu mà khờ, vì yêu mà chấp. Rời xa rồi mới thấy, giận khờ hận chấp, tấc tất đều hoá thành nỗi nhớ tương tư. Chẳng biết chàng lúc này, có còn oán hận ta, buồn ta giận ta? Dưới bóng tử đằng, trăng lạnh gió nhẹ, mượn giấy và bút, muốn nói rằng nhiều khi trong lòng không có Hoàng thượng, chẳng có Tứ a ca, nhất nhất chỉ có một người, Dận Chân mà thôi.
Viết lại những dòng này, đọc lại nó là lại thêm một lần khóc. Muốn có được quyền lực để bảo vệ được tất thảy những người mình yêu, nhưng khi có được quyền lực tối cao rồi, những người chàng muốn bảo vệ đều chẳng cần nữa, họ đều đã rời chàng mà đi...
(Nhược Hi- nữ chính bộ bộ là một trong ba nữ chính ngôn tình mình thích nhất tới thời điểm hiện tại - bên cạnh 1) Thẩm Ly trong Bổn Vương ở đây và 3) Vân Lạc trong Một Tấc Tương Tư.

Bộ Bộ Kinh Tâm, Vân Trung Ca, Từng Thề Ước ... không cái nào đọc mà không đau lòng, đau vì tình yêu, tình bạn, tình nghĩa, tình huynh đệ, tình đồng bào, đủ thứ tình. Đắng chát! Đại Mạc Dao ai nói không buồn chứ mình thích cả nam 9 lẫn nam 8, buồn thúi ruột nha mấy bạn. Đã 5 năm rồi mình không đọc thêm một cuốn nào của Đồng Hoa nữa, càng lớn chỉ thích đọc truyện có hậu thôi ahihu.

- Hắc Khiết Minh: mình luôn nói sẽ review tác phẩm của Hắc Khiết Minh nhưng cứ quên rồi quên, xong hết hứng không review được luôn. Hắc Khiết Minh viết truyện lời văn thường lãng mạn lắm. Đôi lúc hơi sến nhưng tình iu mà phải sến tí chứ. Quỷ Dạ Xoa, Chiến Lang, Thâm Hải, Lãng Tử Xinh Đẹp đều là những truyện xây dựng nhân vật hợp lí và đọc cảm động mùi mẫn. Thường không có quá nhiều nhân vật phụ và tác giả cũng không viết dài. Nam chính đa số bất lực trước số trời và tự ti kiêu ngạo. Nên mình cứ thích hic hic, mới đọc Lãng Tử Xinh Đẹp, rất là xinh đẹp ~~

- Mặc Thư Bạch: tác giả chuyên trị dòng đam mỹ (mình không đọc đam mỹ), nhưng viết cổ đại cũng hay xỉu. Xây dựng bối cảnh, nhân vật cực hùng vĩ và có chiều sâu. Điểm nổi bật của Mặc Thư Bạch là qua từng chương sẽ thấy sự trưởng thành của nhân vật rõ ràng vô cùng, dù nhân vật đó trọng sinh hay không, không một ai ác hay tốt hoàn hảo, người kiếp trước được cho là độc ác, kiếp này khi thay đổi, hoá giải hiểu lầm vẫn có thể một lần nữa sửa sai quay đầu. Tuy nhiên truyện tác giả viết tính sao thì cũng thấy dài quá với hơi dông dài vài chỗ. Nhưng cái hay đánh chết cái dở nên tính ra mình đọc gần hết truyện của Thư Bạch rồi. Tiêu biểu nhất là cuốn mình đã review, tuy không nằm trong top 5 đầu nhưng nằm ở top 10. Ít nhất cũng đứng thứ 7 trong lòng mình - Sơn Hà Chẩm (nam chính Vệ Cẩn là trong top 3 nam mình thích nhất, bên cạnh 1) Hành Chỉ trong Bổn Vương Ở Đây và 2) Đàm Ma La Già trong Nguyệt Minh Thiên Lý). Ngoài ra tác giả còn có Trường Phong Độ (Gả ăn chơi trác tang), xây dựng nhân vật hay và phát triển hợp lí. Nam chính không hề bàn tay vàng, nữ chính tính thực tế, tư tưởng thực tế cổ đại. Nhân vật phản diện tôi nuôi đều ngoẻo là truyện hệ thống đầu tiên mình đọc, ngoài vị diện 1 ra thì mình không ấn tượng mấy, tác phẩm này cũng mang mình tới thể loại chữa lành cứu rỗi. Bốn lần gả thì đọc có hơi mệt hơi dài loằn ngoằn, anh nam 9 số khổ suốt ngày bị người iu dấu hiểu lầm lung ta tung.

- Nhất Độ Quân Hoa: Mình phải đánh lộn trong long dữ dội khi thêm tên tác giả vào danh sách bảo chứng vì tâm lý của mình rất mâu thuẫn khi đọc truyên của cổ. Đối với tác giả mình vừa yêu vừa hận, bà này chắc là Bi kịch tình thiên hậu. Viết những dòng này mình vẫn còn nhớ cảm giác đau như búa tạ khi đọc Phế Hậu tướng quân vào 9-10 năm trước. Xong auto ám ảnh (và auto mỗi lần buồn không khóc được thì mở chương cuối truyện này cùng Bộ Bộ Kinh Tâm mà đọc, kết hợp hoàn hảo để trút hết nước mắt ra ngoài). Từ đó trở đi truyện của cổ mà tag SE là mình auto đọc review spoiled tuốt cho lòng này bình yên. Tiêu biểu là Lâu Chủ vô tình và Dâm môi sai, tra tấn quá tra tấn, yêu mà đau khổ cái kiểu này thì thôi em thoát game. Tuy nhiên những truyện HE khác thì mình đều đọc được và khá thích, Thịt thần tiên, Người yêu ơi đi nào, hay Phiếu Cơm mình đều có điểm thích và không thích riêng. Chỉ một lời tip là nếu bạn quyết định đọc của Nhất Độ Quân Hoa, hãy research về truyện đó thiệt kĩ (chứ đừng mù quáng nhảy hố random) vì không biết điều chờ bạn là những điều cười xỉu hay đau khổ tột cùng.

- Phỉ Ngã Tư Tồn: bi tình thiên hậu và mình chỉ mới đọc là Hải thượng phồn hoa (HE hiếm hoi mà nhảy ra ngoại truyện mới HE nha, lên phim có Lý Thấm đóng là tui mê chữ ê kéo dài rồi), Đông cung & Gấm rách (vừa đọc vừa chửi thề). Còn lại review full hãy độ mình chứ mình không dám đọc luôn á mấy bạn. Viết gì hay mà buồn quá xá. Nhưng truyện rất chắc tay và đáng đọc, thích hợp cho bạn nào mê SE.

- Lâm Gia Thành: Truyện dài kinh dị mĩ, thường viết về thời xuân thu. Mị Công Khanh, Vô Diệm xinh đẹp, Kiều Kiều vô song, Cảnh xuân Nam triều đều hay nhưng dài quá.... Dài tới mức mình chỉ nhớ là: hay có nhưng dài quá nên cũng không muốn nhảy vì đọc thẳng chương cuối cho lẹ làng.

- Kim Bính: Nhắc tới tác giả là minh nhớ tới Con đường vấy máu. Cái mình thích trong truyện của Kim Bính là nghề nghiệp của nam nữ chính, thay vì cứ là tổng tài các kiểu thì mỗi anh có một công việc khác biệt và hay. Cũng như nữ chính không phải chỉ làm minh tinh hay ca sĩ. Trời và đất cách nhau một sợi dây thừng, Sinh Đồ, Cuộc chiến chinh đoạt đều hay hết luôn!!! Tính cách nhân vật rất đời và cứ như mô tả một người bạn ta biết. Kim Bính thường khai thách mặt tối của xã hội và thông điệp truyền tải thường rất sâu sắc, về vấn nạn nhà máy gây ô nhiễm môi trường, hay về nghiệp cứu người trên không, cho tới tệ nạn ma túy, bài bạc. Tác giả viết còn chắc tay nữa nên đọc vừa thấy hay, hồi hộp, rồi gây cấn bởi không biết & không đoán được tiếp theo sẽ là điều gì.

Còn nhiều tác giả khác mình cũng thích đọc nhưng hiện giờ nhớ không ra hết, sẽ update sau.

Oke giờ nói tới các tác giả thấy tên mình chạy xa 10000000000000km. Không thể thấm nỗi. Trước khi đọc tiếp thì mình xin nói đây là sở thích cá nhân không áp đặt, mình không đọc của những tác giả này nữa (nghĩa là mình từng đọc rồi –Không ai để ý bạn kĩ bằng những người ghét bạn – yes, so true). Nhưng khi mình đọc xong thấy rất lãng phí thời gian. Mình không đánh giá là dở hay gì mà đa số đánh giá tam quan và thông điệp mà truyện truyền tải. Nên có thể vô ý động chạm tới tác giả hoặc tác phẩm bạn thích, comment lịch sự mình xin hoàn toàn tiếp thu, thô bỉ thì đôi ta combat:

- Ân Tầm: 16 tuổi đọc Bảy ngày ân ái rồi, thấy tui ghê chưa, lúc đó tui mê nó như điếu đổ nha quý dị, nhờ má Tầm tui tưởng tượng cảnh abcxyz như múa nghệ thuật, ánh trăng soi chiếu blah blah dù thực tế hiện thực không ai rảnh mà ngắm đôi mắt sâu sắc tượng tạc như nữ thần lung ta tung rồi cứ cởi một món là ngừng là ngắm đâu u là trời. Trẻ người non dạ, lúc đọc không thấy gì nhưng đcm, truyện nào của má Tầm nam nữ chính cũng phải đẹp siêu khủng bố nha. Tả vẻ đẹp & cảnh qhtd thì 60% còn nội dung đấu đá 39% cứ là nữ phụ là auto não tàn lạc lối gặp nhau là lê vào combat miệng, nam phụ là auto mê nữ chính, 1% nội dung không có gì đáng nói. Tam quan bệnh vl. Trong bảy ngày ân ái thì nam chính hấp diêm nữ chính trong lần đầu gặp, không nhìn rõ mặt nhưng mê đắm đuối cơ thể, rồi chịt choạc lung tung ng khác trc mặt nữ chính (dù 2 ng chưa yêu nhau nhưng sau này chị vẫn iu anh đc thì em cam bái hạ phong, đặc biệt là lúc phát hiện anh là kẻ hiếp dâm phá hủy đời mình hận thù nhảy lầu như phim ấn độ oke hợp lí nhưng dùng có 1-2 chương giải quyết vấn đề, thậm chí không phải trải qua vài năm tha thứ nữa huhu tức quá, anh thì khẳng khái nói được làm lại anh vẫn sẽ hiếp chị??? Ủa??? Ủa là sao??? Còn nam phụ thì coi nữ chính là thế thân xong iu bả luôn? Không dám đụng vào bả tôn vinh bả như nữ thần còn khi bả bỏ đi mất thì abcxyz với nữ phụ vô tư rồi coi nữ phụ thành thế thân?? Ủa??? Rồi nữ chính thì yếu đuối, ngoài đẹp thì chả thấy có tính cách gì luôn. Truyện này đọc lúc đang thèm H thì thôi cũng tạm chấp nhận chứ đọc để ngẫm thì ngu người rồi. Trò chơi nguy hiểm: Tổng tài tội ác tày trời, như tui nói tui từng mê 7 ngày ân ái thì dĩ nhiên phải tìm đến nhân vật qua lề ở trỏng rồi. Truyện này nội dung phản ánh tên, đọc còn mệt mỏi nữa, cha nuôi hấp con nuôi, quan trọng thằng cha này từng abcxyz với mẹ nữ chính hoặc là cũng làm chay rồi nếu mình nhớ đúng, tình mẹ duyên con. Nữ chính truyện này có cá tính hơn Bảy ngày ân ái, mình không blame tội cho người bị hại nhưng tác giả viết tẩy trắng kẻ thủ ác một cách phi lí, không phải cái quái gì nhân danh tình yêu cũng thành vô tội rồi sạch sẽ đáng thông cảm đâu. Cũng là cường thủ hào đoạt hấp diêm, ai xu cà na yêu nữ chính thì nắm chắc thân bại danh liệt hoặc bay màu. Dụ tình – Lời mời của boss thần bí, truyện duy nhất tạm tạm vì nữ chính đi làm, cũng làm công việc không cần méo gì tới sự nâng đỡ của thằng nam chính, và ít nhất không bị đè ra abcxyz hấp diêm mà là anh tình tôi nguyện. Truyện của Ân Tầm yêu hận tình thù đảm bảo drama và một đống máu chó trả thù. Truyện nào cũng dài xỉu, tả cảnh làm tình 101 trang. Truyện toàn là chửi hoạnh họe nhau mệt mỏi, nam chính thì đa số "ngồi trong góc tối, ánh mắt thâm trầm nắm mọi tình huống". Tứ đại tài phiệt hệ liệt thì ảo ma Canada rồi. Ân Tầm được cái tẩy trắng nhân vật như xài omo cực mạnh, đọc truyện phải dung đầu óc suy luận vì lời văn nghe hợp lí vl luôn nha mọi người dù tam quan vỡ nát hết trơn trụi. Chung quy giờ tui thấy là tui né dù truyện được bao nhiêu người khen nhé.

- Cố Mạn: Truyện của cổ toàn là hot hòn họt. Bên Nhau Trọn Đời & Yêu em từ cái nhìn đầu tiên trong làng ngôn tình thì chắc ai cũng biết. Nhưng chắc mình không hợp với văn phong, nhân vật và lối viết cùng tư tưởng của tác giả lắm nên đọc cứ thấy sến sến sao ấy. Cũng mới đọc có 2 tác phẩm, mà cũng bỏ lên bỏ xuống không nuốt trôi nổi nên mình xin phép bái biệt tác giả luôn.

- Thánh Yêu: AMEN, chỉ có một kết luận: đồng môn của Ân Tầm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #review