Thương 4
Thương là gì?
Bắt đầu từ những trang vở,
Tấm hình chẳng rõ, chữ cũng mờ.
Thương là gì?
Có phải những biệt danh ta đặt
Bạn Ong, bạn Cáo, bạn Nhím, bạn Cừu.
Thương là gì?
Cuộc trò chuyện hàng đêm chẳng có điểm kết
Đủ chuyện trên đời, cười vang cả đêm.
Thương là chi?
Buổi đầu gặp mặt,
Đưa tay khẽ chào, mắt khẽ chạm nhau
Cảm xúc bâng khuâng, miệng buôn chuyện phiếm.
Thương là gì?
Dòng thơ ta viết
Thi sĩ, nàng thơ ngỡ như Kim Kiều.
Người đọc thơ, dịu thơ kẻ viết
Người tập viết phải lòng đọc thơ.
Thương là gì?
Chiêm bao vẫn nhớ
Tiếng ai tha thiết, nhớ ai đêm ngày.
Thương là chi?
Chiều mưa thứ sau,
Chẳng hẹn nhau, chắc do ông trời
Dưới mái hiên, ba câu trò chuyện.
Dòng thời gian vạn kiếp luân hồi
Những ngày sau, mong mưa, mong gió
Mong mái hiên, mong thứ sáu chiều
Mong người kia, mong lại khoảng khắc ấy,
Mong là mong, hoang tưởng đủ điều.
Thương là gì?
Lá thư gửi đi chưa hồi đáp
Người đợi thư cũng được 2 năm tròn.
Thư gửi đi chất bao cảm xúc,
Hồi âm muộn, tôi vẫn ninh lòng.
Đợi là đau, quên là khổ,
Thư không hồi đáp hóa ra chân tình
Một kẻ thương, kẻ suy, kẻ nhớ
Người có đó, ngắm trăng giống ta.
Thương là chi?
Những lần khờ dại,
Mất đi rồi còn sót làm chi,
Kẻ ích kỉ mà đòi thương kẻ khác
Kẻ hoang đường lại nghĩ với được trăng ?
Thương từ đâu?
Thương từ bờ môi, mái tóc
Thương vào ánh mắt thương ra nụ cười.
Thương là sao?
Là hàng đêm trăn trở
Trắng đêm hôm, chỉ nhạc chẳng tình
Bao lần đau, lần nào cũng bỏ
Bỏ rồi quên, cáo cũng lầm đường.
Thương nhiều không?
Càng thương càng thêm khổ,
Càng gieo cảm xúc, càng dễ phai nhòa
Ong tìm hoa, nho đâu tìm cáo,
Cáo nằm mơ cũng thấy ong cười.
Thương đã hết, đã vơi, đã cạn
Còn đêm đông lại đến càng gần.
Khi xuân sang, ong lại theo bướm
Có hay chăng chàng cáo suy tình.
Thương là thương, nhưng dành cho người khác
Thương là thương, là cảm xúc tôi chẳng thể rời
Thương là thương, chúc cho bao điều hạnh phúc
Thương là thương, đương nhiên chẳng phải của tôi rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro