Cạn thương ( một nửa )
Rèm đóng nửa cửa
Trăng vọng nửa vành
Có người nửa nhớ
Có người nửa quên.
Cố làm sao khi người ta đã có người mới
Thương là nhớ, mong ước là vu vơ
Trăng nhìn ta,
Trăng ngậm ngùi thương xót
Trăng nhìn gió,
Gió cũng thương xót nhìn ta.
Yêu là say, mê là đắm, thích là chìm,
Thương là dẫu không bên nhau nhưng vẫn vui cho người ấy.
Có lẽ trăng cũng chẳng dám nhìn ta
Chỉ lấp ló, thập thò bên rèm cửa
Có lẽ ta cũng chẳng dám nhìn ta
Vẻ tệ hại, nửa bình tâm, nửa lại sầu thương quặn lòng.
Sương phủ khắp kín, mây giăng đầy trời
Lòng vương nỗi nhớ, mình vẫn lao xao.
Vằn vặt chi, có vơi đi xúc cảm
Thương người chỉ, mà ta vẫn thương người.
Dòng tiêu đề bỏ trống
Tin nhắn cũng chưa xem
Sự thật thì lẩn tránh
Trong lòng thì tối men.
Bước về sau, để cho em nhìn thấy
Bước rồi đau, tìm em mà chẳng thấy.
Tay trong tay ai,
Tay tôi sương gió.
Đông ấm hơn chăng,
Đông nao chẳng thế.
Cười nói vui sao,
Không vui vẫn cười cho đời thêm nhẹ.
Cất đi, cất hết, quên đi, bước tiếp
Là những điều đã tự nhủ từ lâu.
Bỏ vào mây, gió cuốn đi nhé,
Viễn cảnh căn nhà, vườn sớm bướm bay chim hót,
Một tách cà phê, một người thương, chiếc tạp dề
Ta chỉ vui sống quên đi cuộc đời.
Trăng nửa vành, người có ngắm tranh nửa vành
Qua khung cửa, rèm phủ nửa bên cửa
Có thấy thương tôi, một nửa tôi thương người,
Chắc đã quên, nửa tôi đến đây là hết rồi.
Chào nhé, người con gái tôi đã dành một nửa trái tim,
Mong em bên người mới, sẽ không còn âu lo
Sẽ có bài hòa ca, trứng chiên, tách trà ấm mỗi khi thức dậy,
Những hân hoan, buồn bã sẽ chia cùng người.
Đừng tìm tôi, nếu một mai người muốn
Một nửa tôi, chẳng nửa nào là cho người...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro