Nhật Kí
Đây là lần đầu mình viết truyện, cũng là viết theo cảm hứng, không biết hay không. Bạn nào có đọc xin cho để lại bình luận, xấu tốt gì mình cũng nhận, mình muốn cải thiện khả năng viết của mình.
Ngày 1/1/2014
Không có gì đặc biệt xảy ra mặc dù là đầu năm mới.
Ngày 9/3/2014
Những ngày qua đều hết sức nhàm chán. Không muốn tiếp tục lặp lại những ngày nhàm chán đó nữa.
Ngày 10/3/2014
Ông trời không phụ lòng người. Cuối cùng chấm dứt những chuỗi ngày buồn chán. Gặp được một người con gái.
Ngày 11/3/2014
Một lần nữa chạm trán, cảm thấy đối phương thật thú vị.
Ngày 12/3/2014
Biết được rốt cuộc người con gái đó thích cái gì, thích người như thế nào.
Ngày 13/3/2014
Châm ngôn sống của người thú vị quả thực rất thú vị. << Bơ đi mà sống >>
Ngày 14/3/2014
Gặp nhau ở trường học. Tầm mắt bắt đầu không thể kiểm soát.
Ngày 15/3/2014
Biết được người ta có bạn trai được một năm. Vẫn không ngừng để ý người ta.
Ngày 16/3/2014
Kết bạn với bạn thân người ta. Gọi một tiếng chị.
Ngày 17/3/2014
Lợi dụng bạn thân của người ta để quan tâm người ta.
Ngày 18/3/2014
Thường xuyên nhắn tin với người ta.
Ngày 19/3/2014
Tặng quà cho người ta.
Ngày 20/3/2014
Người ta bắt đầu nghi ngờ.
Ngày 21/3/2014
Không thể ngưng cảm xúc hướng người ta phát triển.
Ngày 22/3/2014
Tiếp tục che giấu cảm xúc, làm bạn của người ta.
Ngày 23/3/2014
Dường như rất có sức hút với phái nữ, bị bạn thân của người ta ngược lại hỏi thăm.
Ngày 24/3/2014
Tiếp tục lấn tới, giả vờ tỏ tình với bạn thân của người ta để người ta không nghi ngờ mình.
Ngày 25/3/2014
Bắt đầu một chuỗi ngày phiền phức với bộ mặt dối trá của bản thân.
Ngày 26/3/2014
Không thể không quan tâm người ta. Ngược lại bản thân bị người ta "bơ" trầm trọng.
Ngày 27/3/2014
Biết tin người ta đã chia tay với bạn trai. Mừng vì vậy, cũng buồn vì vậy. Người ta bị đau lòng.
Ngày 28/3/2014
Quyết định rủ người ta đi chơi, giúp người ta quên đi. Ở bên cạnh người ta, người ta khóc.
Ngày 29/3/2014
Nói ra sự thật rằng mình hết thích bạn thân người ta.
Ngày 30/3/2014
Bệnh tương tư ngày càng nặng. Muốn gặp người ta mọi lúc mọi nơi.
Ngày 31/3/2014
Nhận ra mình vô thức sẽ tìm kiếm hình dáng của người ta trong đám đông.
Ngày 1/4/2014
Tìm thật nhiều cớ để "vô tình" gặp mặt người ta.
Ngày 2/4/2014
Người ta giống như bơ mình nhiều hơn.
Ngày 3/4/2014
Vệ tinh xuất hiện cùng với người ta.
Ngày 4/4/2014
Vui mừng vì người ta giải thích rằng người ta và "vệ tinh" không quan hệ.
Ngày 5/4/2014
Tiếp tục làm kẻ bám đuôi người ta. Thường xuyên chọc cho người ta cười và để người ta đánh.
Ngày 6/4/2014
Thổ lộ với người ta. Người ta ngỡ ngàng, nhưng không trách móc hay chán ghét mình.
Ngày 7/4/2014
Người ta đã học cuối cấp, chuẩn bị ra trường. Người ta sẽ học xa và ít khi về thăm trường.
Ngày 8/4/2014
Tìm cớ ở bên người ta nhiều hơn, tặng quà nhiều hơn.
Ngày 9/4/2017
Nhìn thấy người ta bị người khác bắt nạt, tức giận nên đánh người khác nhừ đòn, bản thân thụ thương.
Ngày 10/4/2014
Người ta quan tâm mình hơn bởi vì trước đó đã giúp người ta. "Vệ tinh" lại chen ngang khiến mình ghen tuông.
Ngày 11/4/2014
Nhìn thấy "vệ tinh" tỏ tình với người ta, tức giận cướp đi nụ hôn đầu của người ta trước mặt "vệ tinh". Ăn tán.
Ngày 12/4/2014
Tránh mặt hay nói cách khác là không dám nhìn mặt người ta.
Ngày 13/4/2014
Xin lỗi người ta một tiếng.
Ngày 14/4/2014
Người ta đồng ý lời xin lỗi. Yêu cầu "vệ tinh" tránh xa bản thân ra.
Ngày 15/4/2014
Người ta đồng ý đi chơi nhưng tới lúc đi lại không thể đi vì có việc.
Ngày 16/4/2014
Người ta phải ở lại học đến tối. Mua đồ ăn cho người ta.
Ngày 17/4/2014
Người ta tan học trễ, dầm mưa về nhà, bệnh, lo lắng cho người ta, chạy đi mua thuốc.
Ngày 18/4/2014
Lần thứ hai rủ người ta đi chơi, người ta lại bận.
Ngày 19/4/2014
Người ta bắt đầu tập trung ôn thi, khó gặp hơn.
Ngày 20/4/2014
Mình bệnh, thật vui vì người ta có thể quan tâm với bịch thuốc và kẹo ngậm.
Ngày 21/4/2014
Lần nữa muốn rủ người ta đi chơi, người ta bận nhưng có thể dành 1 tiếng đồng hồ cho mình. Tức tốc đi mua đồ ăn, thức uống về trường ngồi.
Tỏ tình với người ta. Muốn người ta làm bạn gái mình, muốn bảo về, quan tâm, chăm sóc cho người ta.
Người ta từ chối. Bởi vì chúng ta đều là nữ, chỉ có thể coi là em hoặc là bạn, không cách nào vượt quá giới hạn...
Ngày 22/4/2014
Nghỉ học vì bệnh.
Ngày 23/4/2014
Quyết định ngắt hết liên lạc từ Facebook, Zalo, điện thoại, Messenger, Instagram,..
Ngày 24/4/2014
Quyết định lần nữa nói xin lỗi người ta sau đó liền tự xoá tài khoản Facebook.
Ngày 25/4/2014
Học hành sa sút, không tập trung.
Ngày 26/4/2014
Từ bỏ giải nhất môn bơi lội. Kình ngư chết chìm...
Ngày 27/4/2014
Suýt mất huy chương vàng giải Bóng chuyền toàn quốc.
Ngày 28/4/2014
Mất vé trở thành Vận Động Viên Bóng Rổ Quốc Gia.
Ngày 29/4/2014
Bị người bạn thân nhất phản bội. Mất vị trí Top1 toàn trường.
Ngày 30/4/2014
Không thể hoàn thành màn biểu diễn Piano sở trường.
Ngày 1/5/2014
Chính thức có giấy xác nhận bị trầm cảm. Không muốn rời khỏi căn phòng ngủ.
Ngày 2/5/2014
Tự nhốt mình trong phòng. Ngủ một giấc thật sâu.
Ngày 3/5/2014
Không ăn không uống suốt hơn 24 tiếng đồng hồ, tên của người ta cứ quanh quẩn trong đầu, ở đâu cũng nhìn thấy bóng dáng của người ta. Bị ám ảnh.
Ngày 4/5/2014
Nghỉ học.
Ngày 5/5/2014
Nghỉ học.
Ngày 6/5/2014
Nghỉ học.
Ngày 7/5/2014
Nghỉ học.
Ngày 8/5/2014
Nghỉ học. Nhớ người ta.
Ngày 9/5/2014
Nghỉ học. Nhớ người ta.
Ngày 10/5/2014
Nghỉ học. Nhớ người ta.
Ngày 11/5/2014
Nghỉ học. Nhớ người ta. Muốn gặp.
Ngày 12/5/2014
Ra khỏi nhà và chuẩn bị quà sinh nhật cho người ta. Nhờ bạn chuyển cho người ta vì không dám gặp mặt.
Ngày 13/5/2014
Sinh nhật của người ta. Mở Facebook nói một câu chúc mừng. Người ta nhắn tin: Muốn gặp mặt em, được không ? Bây giờ suy nghĩ lại còn kịp chứ ? Chị nhớ em.
Vui mừng vì những dòng tin nhắn đó. Vội vã đến chỗ hẹn.
Thế nhưng mà...vì sao cơ thể này không thể tiếp tục chuyển động ? Còn những con người kia vì sao lại vây quanh lấy mình với gương mặt sợ hãi và tội nghiệp ? Và....tại sao mình lại nằm ở giữa đường với vũng máu lớn như thế ? Mình đã chết... ?!
Không phải ai cũng có thể chờ đợi. Nếu họ chờ được, liệu Thần Chết hoặc thời gian có thể chờ...? Đến cuối cùng, mất đi rồi mới biết thế nào là quan trọng. Muộn !
Đau thương chồng chất, nỗi nhớ dài thêm, ám ảnh mỗi khi về đêm. Tiếc thay cho tình yêu thị phi đầy tội lỗi !
Người con gái này thích người con gái kia. Người con gái kia cảm kích nhưng không thể nào đáp lại, hoặc muốn đáp lại cũng không biết phải làm như thế nào ? Rào cản giữa hai người là quá lớn, gia đình, bạn bè, trường học, dư luận...Tình yêu nữ - nữ vốn không nên tồn tại...cái giá phải trả là quá đắt.
- Sở Băng -
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro