part1
_ Nếu bạn nói thanh xuân cũng như một quyển tiểu thuyết , có lúc hạnh phúc , có lúc lại trầm lặng đến lạ thường . tôi đồng ý với câu nói của bạn , thanh xuân của tôi chỉ là theo đủi một ai đó mà không ngừng nghỉ , vẫn biết sẽ không gặp được họ nhưng vẫn muốn theo đủi đến cùng . Vẫn biết họ sẽ không biết đến sự tồn tại của bản thân mình , chỉ mình biết đến sự tồn tại của bạn thân họ và luôn cổ vũ cho họ , ở phía sau họ , dõi theo những bước chân đó .
Có người nói " thanh xuân giống như một cơn mưa rào dù bạn đã từng bị cảm lạnh nhưng bạn vẫn muốn đắm chìm vào cơn mưa đó " . Hâm mộ hột ai đó như là bạn đã chọn một con đường dễ đi nhất nhưng bạn muốn ra khỏi đó có lẽ là con đường khó đi nhất , là một con đường không có lối về . Và đần đần trở nên những thứ đó trở nên quen thuộc sinh nhật của người ấy , những lời người ấy nói , những bài hát của người ấy , những con đường người ấy đã đi qua , hay đưn giản là hình bóng của người ấy ,... tất cả mọi thứ đầu rõ như in từ lúc nào ta không hề biết . nhưng đến cuối cùng ai cũng đều có cuộc sống của chính mình . Đến cuối cùng dù bạn cảm thấy tiếc nuối hay may nắm thì thanh xuân của bạn đã đẹp như một bức tranh . Quay trở lại điều bạn nghĩ sau này cảm thấy tiếc nuối nhất có lẽ là người bạn thích nhất theo đuổi nhiều nhất sẽ không thuộc về bạn mà nó thuộc về một cô gái may mắn nào đó , cũng coi như cô gái đó kiếp trước như đã cứu cả thế giới vậy.
Bao nhiêu người cũng đã nói với tôi thứ tình cảm đó thật sự rất uổng phí và nó sẽ mãi mãi không bao giờ được đền đáp . Lúc đó tôi chỉ mìm cười và tự nói rằng tôi không cần sự đền đáp , tôi chỉ cần nhìn thấy nụ cười trên môi của họ và họ cảm thấy hạnh phúc vậy là coi như tôi được đền đáp rồi , nhưng biết đâu được cuộc sống mà cũng có thể tôi sẽ được đền đáp nhưng thứ đó thì quá xa vời với tôi , tôi sẽ không nghĩ đến nó .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro