Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 13: Bữa cơm

Cái gì? Giám đốc mời cậu tới ăn cơm!!?

Jimin ngồi thẫn thờ nghĩ đến cảnh đến nhà Yoongi. Nhà anh ta có khi nào như mấy cái biệt thự trong tivi không? Sân vườn nhà anh có khi nào bằng công viên ở quê cậu không? Phòng làm việc của giúp việc có khi bằng gấp 3 -4 lần phòng cậu không? Nghĩ đến đây cậu đã chán nản.

Mấy tuần trước Hoseok đi học nội trú, trường dành cho những thiếu gia tiểu thư, một tháng được về hai ngày. Hôm qua tiểu Seok về, muốn mời cậu tới ăn cơm với nó. Cậu không thể từ chối ánh mắt lấp lánh ánh sao của nó nên mới đồng ý nhưng sau đó chợt nhận ra đây là một sai lầm.

Cậu là một người nhà quê mới lên thành phố có khi nào làm mấy chuyện mất mặt trong nhà người ta không? Haizz, nhưng mà được ăn đồ ăn mấy chục năm mới được thấy một lần nên liều vậy.

Bây giờ cậu phải chọn quần áo đến nhà người ta chứ. Quần với áo thì nhiều mà cậu chẳng ưa cái nào. Thôi thì chọn đại một bộ vậy. Một cái áo phông trắng rộng với quần bò bó sát chân và đôi dày trắng tinh mới được bà chị họ gửi cho là xong. Đơn giản! Vậy thôi mà trông cậu cực dễ thương và xinh xắn nha !

Chừng 6 giờ rưỡi một chiếc xe sang trọng đậu dưới nhà cậu. Cậu nhìn thấy hai anh em mặt lạnh đang ở dưới.

Cậu được Yoongi đưa tới căn nhà của anh. Khác với trí tượng tưởng của cậu, nó lớn gấp 2-3 lần. Vì vậy cậu phải lịch sự hơn một chút mới được.

"Chào cậu, Park thiếu gia !" Người hầu đứng hai hàng dài chào cậu.

Cậu miễn cưỡng nở nụ cười. Có cần dọa chết người vậy không?

Wow, căn nhà giám đốc bày trí kiểu gì kì vậy? Nửa phương đông nửa phương tây, nhà giàu có khác.

Vì đến ăn cơm nên cậu nhanh chóng vào rửa tay đi đến bàn ăn.

Wow, có cần xa xỉ vậy không? Toàn những món nằm mơ cậu cũng không được ăn.

Ăn với anh em nhà này cậu cứ ngỡ như ăn với người câm vậy. Bữa ăn ngoài tiếng dao nĩa ra thì không còn tiếng người. Không khí bức chết người a.

"Tiểu Seok, em đi học có vui không?" Cậu mở miệng đánh tan sự im lặng.

Nhưng im lặng, tiếp tục im lặng. Cậu hình như nhìn thấy một đàn quạ đen bay trên đầu.

"Park thiếu gia, cậu không biết ăn cơm không thể nói chuyện sao?" Quản gia nhắc nhở cậu.

Phụt ! Cậu bị đâm trúng tim. Quê quá mờ. Sao có thể mất mặt như vậy chứ!!!!

"Không vui chút nào, chán muốn chết !" Tiểu Seok cắn đũa.

Lão quản gia một phen kinh hoàng. Trời ơi, ông vừa nghe tiểu thiếu gia nói chuyện khi ăn sao? Bình thường lúc ăn chỉ có phu nhân nói chuyện, lão gia, thiếu gia, tiểu thiếu gia im như hến. Tiểu thiếu gia lúc nào cũng ăn cơm không một tiếng động, rất ghét ồn ào. Sao giờ lại nói chuyện lúc ăn cơm???

"Vậy sao? Sao lại không vui?" Jimin cảm thấy mình như đã có thể bình tĩnh lại, tiếp tục bắt chuyện.

"Anh thử học với người cách mình mấy bậc thử xem?" Hoseok chán chường khi nhắc đến chuyện đi học.

Phụt ! Tim cậu rỉ máu. Cách mấy bậc? Là đang nói trí thông minh hay gia thế vậy? Nói kiểu gì cậu cũng cách anh em họ mấy bậc.

Jimin muốn khóc, đánh chết cậu cũng không muốn ăn bữa cơm chết người này nữa.

Sau khi ăn tối, Jimin lấy cớ đi về mặc tiểu Seok cố giữ cậu lại. Ở đây thêm một giây chắc cậu đau tim chết mất. Nhà người ta như vậy còn mình thì....

Quản gia sau khi cậu rời đi bí mất chạy vào gọi điện thoại

"Phu nhân, có chuyện vui. Thiếu gia dẫn một chàng trai về nhà, tiểu thiếu gia rất thích cậu ấy còn nói chuyện khi ăn cơm nữa. Chỉ có điều, gia thế...." ông chưa nói xong đã truyền đến tiếng "tút, tút"

Haizz, phu nhân lại nữa. Nhắc đến Jimin ông rất hài lòng về cậu nhưng mà gia thế của cậu có vẻ không tốt với thiếu gia.

Bên kia, Kim Seok Jin - papa Yoongi nghe xong lời quản gia nhảy dựng lên.

"Lão gia, tin vui tin vui. Ông biết không, thằng Yoongi nó mới dẫn nam nhân về nhà ăn cơm đấy! Chuẩn bị thu xếp về nhà thôi!

*Yoongi: papa có thể đừng nói con như vậy ko?*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro