Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

đám cưới dì Giai Giai 2

Thời điểm thật hoàn hảo. Sau khi gia đình Tiểu Đô chụp ảnh cùng vợ chồng Giai Giai, họ và các chú đã sẵn sàng ngồi đợi bữa tối.

"Bao Bao, con muốn ăn tôm."

Bàn xoay quá xa đối với Tiểu Đô, cô bé mặt tròn lén lút nắm lấy cánh tay Sa Sa, nhỏ giọng nói muốn ăn tôm.

Sa Sa vẫn đang nói chuyện với Nhã Khả, chăm chú lắng nghe Tiểu Đô, cả hai đều có chút không chú ý.

"Không sao đâu, hai người tiếp tục trò chuyện đi. Tôi đến để lột tôm cho Tiểu Đô."

Vương Sở Khâm chú ý tới, nâng cằm ra hiệu cho Nhã Khả, xoay bàn lấy mấy con tôm xuống, đổ nước tương vào một cái dĩa nhỏ, cẩn thận lột vỏ tôm.

"Ba ơi, "Hong Hong" to quá!"

Cô bé mặt tròn nghe thấy tiếng động liền vội vàng quay đầu nhỏ bám vào cánh tay của anh, dùng đôi mắt nhỏ nhìn con tôm trong tay ba mình.

"Đầu To, Tiểu Đô của em có ăn được hải sản không?"

"Con bé thích ăn nó mọi lúc, May mắn là không có chuyện gì xảy ra. Con bé không bị dị ứng hải sản như em."

Vương Sở Khâm lắc đầu và nói chuyện với Lâm Cao Viễn trong khi lột vỏ tôm. Cái đầu nhỏ này dính vào tay áo của bếp trưởng Đầu chờ ăn tôm.

Chú Lâm Cao Viễn cười lộ ra cặp răng thỏ, mím môi, hếch cằm trêu chọc Tiểu Đô đang chảy nước dãi vì tôm.

Thời gian trôi qua. Có lẽ cách đây vài năm tôi vẫn còn ngắm nhìn cậu bé ngốc nghếch như Đầu To đi chiếc xe đạp cồng kềnh của mình.

Chỉ trong chớp mắt, thầy Sở Khâm đã có thể bóc tôm cho cô con gái của mình một cách điêu luyện.

Chỉ trong vài giây, Vương Sở Khâm đã lột vỏ tôm xong, đưa thịt tôm vào miệng Tiểu Đô, không quên bảo Tiểu Đô đưa một ít cho Sa Sa.

"Ba, nếu ba không muốn ăn, con sẽ lấy cái chén ba đưa cho Bao Bao và bỏ thêm hai cái vào."

Cô bé phồng má nhai thịt tôm một cách hài lòng. Cô bé dùng ngón tay nhỏ lột đuôi tôm rồi cho vào bát của Sa Sa.

Sau đó cô bé quay đầu nhỏ dựa vào người ba mình, chớp mắt nhìn ba Đầu Đầu trò chuyện với các chú.

Bếp trưởng Đầu thỉnh thoảng nhìn các món ăn và cắt nhỏ cho vào bát của Đô Đô, cô bé cúi đầu ăn trong lặng lẽ, sau đó lại lặng lẽ ngẩng đầu lên nhìn người lớn đang trò chuyện.

Tiểu Đô, người từ từ khám phá và quan sát thế giới của người lớn, cẩn thận đưa ra những khám phá mới trên bàn ăn.

Trên bàn có một chiếc cốc thủy tinh chứa đầy nước, nó thấp và nhỏ so với chiếc cốc cao đựng đầy rượu vang đỏ của ba, có vẻ phù hợp hơn với Tiểu Đô.

Đó chắc chắn là nước chanh!

Tiểu Đô sờ sờ đỉnh đầu, liếm liếm miệng, trong lòng nảy ra chủ ý.

Trong lúc ba cô bé còn đang nói chuyện với chú béo, Bao Bao có vẻ đang trò chuyện rất vui vẻ. Cô bé có khuôn mặt tròn thông minh có thể nhìn vào gò má để phán đoán, có thể học mà không cần thầy!

Bàn tay nhỏ nhắn mũm mĩm đưa lên ly rượu của ông chủ Đầu, xoay một vòng!

Rồi cô bé lặng lẽ đến mép bàn, đôi má phúng phính áp vào chiếc bàn đỏ sậm,

Chính là lúc này! Vương Đô Đô!

Hãy uống một ngụm lớn! Mình có thể uống được nước chanh.

"Ahhhhhh!"

Bé đậu nhỏ lén uống rượu trắng, mặt đã nhăn lại thành một cục giấy nhỏ.

Đôi mắt nheo lại thành hạt đậu nhỏ, Tiểu Đô vội vàng kéo tay Vương Sở Khâm và Sa Sa cầu cứu, gằn giọng kêu lên

"Con bị sao vậy? Nói cho mẹ biết có chuyện gì đi. Nhanh lên!"

Hai vợ chồng quay lại sửng sốt. Sa Sa đang ôm mặt Đô Đô. Vương Sở Khâm nhanh chóng kiểm tra miệng Tiểu Đô xem cô bé có ăn nhầm hay bị nghẹn không, nhưng miệng cô bé rất sạch sẽ...

"Bao Bao, con cay quá! Cay quá!"

Các cô chú cùng bàn vươn đầu ra, tỏ ra căng thẳng. Nhã Khả với đôi mắt sắc bén nhìn thấy chiếc cốc nhỏ bên cạnh chiếc bát và dĩa nhỏ, liền phản ứng và nhanh chóng vỗ nhẹ Sa Sa.

"Tiểu Đô đã uống rượu sao? Nhìn cái cốc kia!"

"Trời ơi, bà nội nhỏ, con doạ chết ba rồi!"

Vương Sở Khâm cầm ly rượu lên, thấy trong ly đã trống rỗng, lúc này đến lượt anh nhăn mặt thành một cục giấy lớn, hai vợ chồng vội vàng bắt đầu cho cô bé uống nước và cho cô bé ăn rau để xua tan vị cay của rượu.

"Ba, Tiểu Đô muốn uống nước chanh!"

"Được rồi, con nuốt thức ăn trước đi, ba sẽ rót cho con nước chanh ha. Lúc nào rồi mà vẫn còn nghĩ đến nước chanh."

Đúng vậy, nước chanh chính là kế hoạch của Đô Đô! Làm sao một đứa trẻ có thể biết đó là rượu?

Nhà thám hiểm Tiểu Đô phát hiện ra rằng thế giới của người lớn ngày nay rất cay đắng.

Ngay cả ly nước trong vậy cũng có thể chứa một lượng năng lượng khổng lồ.

Khi Tiểu Đô phát hiện ra sự thật sâu sắc này, cô bé đã biến thành một chú gấu túi nhỏ mặt đỏ bừng, ôm lấy cánh tay của Sa Sa và nhìn những người lớn đang ngơ ngác quay tròn.

Bao Bao muốn lấy chút đồ ăn nữa nhưng chú gấu túi nhỏ này không cho cô lấy. Chú gấu túi nhỏ phải ôm chặt cành cây to của mình, dù cho đôi má hồng hào có bị bóp méo cũng không quan tâm.

"Bao Bao, để anh cõng bé Ú"

Chú gấu túi nhỏ nghe thấy giọng nói của ba mình vang vọng bên tai, sau đó dường như những người lớn đều đứng dậy nâng cốc chúc mừng. Chú gấu túi nhỏ được chuyển đến cây lớn của ba mình, còn Koala Tiểu Đô thì đang nằm trên lưng cây khỏe mạnh. Đi lên nhìn dì Giai Giai đang ngơ ngác.

"Này, bọn em có chuyện gì vậy, Sa Sa, con bé buồn ngủ à?"

Giai Giai nhìn Đô Đô say ngủ trên lưng Vương Sở Khâm, cầm lấy ly rượu hỏi Sa Sa.

"Đừng nhắc tới, con bé ngốc này chỉ uống rượu như nước lọc thôi."

"Hahahahahahaha, hôm nay Tiểu Đô mừng cho chị quá à? Nào, mọi người cùng uống một cái đi!"

Vương Sở Khâm và Sa Sa nâng ly rượu lên và chúc mừng đám cưới hạnh phúc của Giai Giai với những người bạn đang có mặt, Ba Đầu Đầu cũng đặt một tay lên chú gấu túi Tiểu Đô trên lưng.

Những ly rượu chạm vào nhau tạo nên âm thanh giòn tan hòa cùng lời chúc phúc của mọi người.

Dường như tuổi thiếu niên đã cách đây rất lâu rồi,

Bây giờ mọi người đều đã trưởng thành và có thể bắt đầu một gia đình mới, tôi chân thành chúc mọi người thành công và hạnh phúc.

"Này, anh còn nhớ lúc chúng ta kết hôn và nâng ly chúc mừng không?"

"Đầu Đầu, anh còn say hơn cả Tiểu Đô."

"Người lớn hong nhắc về chuyện cũ nha."

Tiểu Đô vẫn đang ngáy trên lưng Đầu Đầu, đôi tay nhỏ nhắn ôm cổ ba không chịu buông ra.

Hạnh phúc hơn,

Người đã sát cánh bên tôi khi tôi trưởng thành,

Vẫn là người bên tôi từ thuở thiếu niên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro