17. Thơ Ta và Người
Chiếc lá nhè nhẹ rơi ngoài khung cửa
Giống như tình yêu đang quay trở về
Nếu như có thể quay về ngày ấy
Mong Rằng Ta Có Thể Yêu Người Ít Hơn
Năm tháng sẽ làm thay đổi dung nhan
Nhưng ta đối với người chưa bao giờ thay đổi
Người ngắm nhìn biển, ngắm nhìn trời
Nhưng vẫn không nhìn vào đôi mắt ta?
Phải chăng người phát hiện tình yêu đã ở bên cạnh?
Ta chờ đợi, ta tuyệt vọng
Mệt mỏi rồi nhưng vẫn không muốn rời xa...
Mộng tưởng rằng có một ngày người sẽ hiểu được
Gió nhè nhẹ mở toang màn cửa
Muốn nói thật nhiều lại chẳng nói lên lời
Giữa chúng ta có cùng một cảm xúc
Nhưng lúc gần, lúc lại xa xôi
Năm tháng sẽ làm thay đổi dung nhan
Nhưng ta đối với người chưa bao giờ thay đổi
Người ngắm nhìn biển, ngắm nhìn trời
Nhưng vẫn không nhìn vào đôi mắt ta?
Phải chăng người phát hiện tình yêu đã ở bên cạnh?
Ta chờ đợi, ta tuyệt vọng
Mệt mỏi rồi nhưng vẫn không muốn rời xa...
Mộng tưởng rằng có một ngày người sẽ hiểu rõ
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro