Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 39

Hoàng hậu thất thủ khiến hoàng thái hậu điên tiết lên, kế hoạch bà ta dày công sắp đặt vốn tưởng sắp thành rồi nhưng không ngờ lại bị ả tiện nhân này phá hỏng. Một lần hai lần có thể tha nhưng bây giờ giới hạn đó của bà ta thật sự đã đạt đến đỉnh điểm rồi. Công sức bỏ ra bày mưu tính kế suốt mười mấy năm qua lại bị hủy đi chóng vánh trong vòng chưa đầy một ngày thử hỏi sao bà ta không điên lên.

Hoàng hậu dường như cũng không ngờ rằng người vốn ngồi chung thuyền với mình bấy nhiêu lâu nay lại đan tâm quay lưng dồn mình vào chỗ chết. Hoàng thái hậu giết chết ả ta cũng không phải là chuyện quá xấu bởi vì mọi chuyện lúc này đã bại lộ hết ra như vậy nếu không giết ả thì hậu hoạ thật khó lường chưa kể đến con ác chủ bài là Long Tụ sẽ vì chuyện ngoài ý muốn này mà biến mất

Nếu so về độ máu mặt lẫn tâm cơ với hoàng thái hậu bà ta thì kẻ duy nhất sánh được chắc không có ai ngoài Lâm Tà. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, tại sao Lâm Tà hắn trở về rồi mà không hề có động tĩnh gì hay là bản thân hắn thừa biết lão bà hoàng thái hậu sẽ ra tay với ba vị hoàng tử mà ngồi chờ thời cơ đục nước béo cò. Cáo già quả thực cáo già, Thiên quốc dưới sự trị vì của Lam đế mà phồn vinh giàu mạnh nhưng nó chỉ đúng trong tiềm thức của dân chúng thôi còn thực ra nó chưa hề đúng dù chỉ là một chút trong cái lồng son gọi là hoàng cung này

Cuộc sống bức bách, chèn ép đến không thở nỗi nhưng bọn họ vẫn cố sống, sống không phải vì bản thân mà vì cái quyền lực cái địa vị cao chót vót trên kia. Thuận theo cũng chết, phản kháng cũng chết đến mức này rồi nhưng bọn họ vẫn mù quáng đâm đầu vào đó. Lam Vong Cơ có thể không cần ngai vị nhưng chưa chắc người ta cũng vậy, hắn có thể vì người mình yêu mà từ bỏ chốn thị phi này nhưng còn Tiêu Chiến thì sao. Y chắc gì đã như hắn, còn cả Sở Trần nữa chắc gì y đã thật lòng với Tiết Dương hắn. Mỗi người một bí mật khiến cho cái hậu cung này ngày càng điên loạn
Một kẻ thì quá ngây thơ còn một kẻ thì quá ranh ma xảo quyệt, một người vì tình yêu mà từ bỏ tất cả còn một kẻ thì sẵn sàng vứt bỏ mọi thứ để có được thiên hạ. Bọn họ chưa bao giờ thực tâm đối xử tốt với nhau thứ mọi người nhìn thấy trước mặt cũng sẽ như ảo giác nhanh hiện cũng nhanh phai. Yêu càng thấm thía thì sau này cái giá phải trả cũng không phải dạng dễ xơi

Cuộc đời con người là một tấm bi kịch nhưng tấm bi kịch của mấy người các ngươi mãi mãi cũng không bằng một góc nỗi đau của Lam Vong Cơ, Tiết Dương và Mộc Tinh Nhĩ bọn họ
Ba người bọn họ vì không muốn làm tổn thương đối phương mà dành hết tủi nhục vào người nhưng rồi nhận lại được gì cũng nhát xuyên tim hay một sự thật rằng y đã phản bội mình
Từng người từng người bọn họ đều dành hết cái ngu ngốc vào người, cái chết đột ngột của hoàng hậu chẳng lẽ không cảnh tỉnh được các ngươi hử? Trung thành, tận tâm thì sao chẳng phải đến cuối cùng các ngươi đều phải chết sao, đất nước ngươi lớn lên, phụ hoàng ngươi, hoàng tổ mẫu ngươi, huynh đệ ngươi tất cả đều chết, đều chết trong tay người mà các ngươi xem là bảo bối là người mà cả đời ngươi không thể mất

Tình yêu của các ngươi rất cao cả nhưng kẻ nhận được nó lại quá rẻ mạt, một câu nói của người ngoài cuộc thôi cũng đủ khiến bọn họ hận các ngươi đến thấu xương. Yêu sao? Thật nụ cười, thật đáng kinh bỉ. Tiêu Chiến, Sở Trần bọn họ cứu các ngươi một lần nhưng là lúc trước thôi, lúc mà bọn họ không bị quyền lực làm cho mờ mắt thôi. Bọn ngươi thật ngu ngốc khi tin vào cái gọi là tình yêu vĩnh cửu

Ba vị hoàng tử hóa sói đến lúc này thì trong ngoài thành đã lan truyền khắp nơi, danh y lớn nhỏ trong ngoài đều được vời tới nhưng thứ Lam đế nhận được chính là cái lắc đầu bất lực của mấy người bọn họ. Mới đặt chân về cung còn chưa đầy nửa ngày đã thành ra bộ dạng sống dở chết dở như thế này rồi thử hỏi người làm cha như người sao có thể không xót. Một đứa đã không chịu nổi bây giờ tận đến ba đứa, danh y thì lắc đầu, tìm khắp nơi cũng chẳng có cách giải. Độc dược mỗi lúc mỗi phát tác càng nhanh màu mắt đã chuyển sang xanh tím vết thương lớn nhỏ khắp người cũng vì bị độc tính tác động mà gây ra không ít phiền phức

Mỗi lần độc trong người Vong Cơ, Tiết Dương, Tinh Nhĩ phát tác thì Tiêu Chiến, Sở Trần, Tử Yên phải lấy máu của mình nhỏ xuống miệng để bọn họ nhận ra mình mà cố gắng kìm chế lại. Nhưng cách này cũng chỉ hiệu quả được mấy lần đầu còn những lần sau thì hoàn toàn phản tác dụng, càng nhỏ thì bọn họ càng chống cự. Bây giờ loạn đến mức Lam đế phải sai người chế tạo xích sắt giam bọn họ lại nếu không lỡ để họ thoát ra ngoài thì mấy vạn cái mạng trong cung này chưa chắc giữ được

Phương thuốc lớn nhỏ Lam đế điều cho thử qua nhưng nó không có chút tiến triển nào thậm chí còn nguy kịch hơn. Ngày thứ hai trôi qua bọn họ còn chưa tìm ra đối sách thì bên bọn người Vong Cơ độc tính đã bắt đầu len lỏi khắp tĩnh mạch. Những vết đen kéo dài từ mặt xuống cổ ngày càng lan rộng sức bạo phát cũng tăng lên từng ngày, bọn họ quá lắm chỉ trụ thêm được một ngày vì tối nay là qua ngày thứ hai rồi. Đêm xuống chính là lúc độc dược phát tán mạnh mẽ nhất, nhiều lần bọn họ giãy giụa đến dây xích cũng phải tăng thêm cũng đủ hiểu Đoạn Lang thảo nó nguy hiểm đến nhường nào

Ngày thứ hai trôi qua khắp người Vong Cơ, Tinh Nhĩ đã bị vết đen dài đó bám dày đặc còn Tiết Dương thì nặng hơn một chút nó đã chuyển sang tím bầm màu của cái chết. Ngày cuối cùng cũng là ngày mọi thứ sụp đổ, hoàng hậu bị giết xác hiện tại mới tìm thấy, Long Tụ mất hút không thể điều tra thêm, Lâm Tà có động thái rục rịch trở lại nhưng chưa rõ nét, nội gián xuất hiện khắp nơi còn tình trạng của ba vị hoàng tử chính là ngàn cân treo sợi tóc. Lam đế từng phán rằng đại hạn của Thiên quốc sắp đến rồi quả nhiên không sai

Ông trời quả thực giỏi trêu ngươi vào đúng cái thời khắc con người ta bất lực muốn buông xuôi thì ông ta lại tìm cách đưa đẩy cho bọn họ được sống. Vị danh y hôm trước chỉ đứng yên mà không động tay xem xét thật ra là người rất giỏi dùng độc, ông ta chỉ cần nhìn sơ qua cũng biết mức độ trúng phải độc của nó. Ông ta là Mạc Thế Ly đệ tử cuối cùng còn sống sót của Dịch quán, người duy nhất nắm trong tay phương thức trừ độc Đoạn Lang thảo

Nghe tin có người cứu sống được ba vị hoàng tử, Lam đế vội vàng di giá đến không kịp khoác hoàng bào. Còn gì vui mừng hơn bằng việc con mình sẽ sống sẽ được cứu. Một người chưa bao giờ để lộ nỗi lòng của mình ra cho người khác biết lại càng chưa từng vì cái gì mà lo lắng nhưng lại vì ba người bọn họ mà lo đến mất ăn mất ngủ

Mạc Thế Ly được vời vào cung Dạ Tịch nơi mà cả ba vị hoàng tử đang tạm thời bị giam giữ ở đó. Thấy có người tới Tiêu Chiến mừng quýnh cả lên, đã là ngày cuối cùng rồi nên anh rất mong có người sẽ đến cứu ba người bọn họ

Thế Ly xem qua một lượt rồi đứng dậy lật từng vết thương trên người bọn họ ra xem, nó do có độc tác dụng vào thêm nên hiện tại đã có dấu hiệu nhiễm trùng có cái đã hỏng thịt nhưng hắn ta vẫn tỉ mỉ xem từng chút một
Sở Trần và Tử Yên gần như ba ngày nay không ngủ nên sức khoẻ giảm sút nghiêm trọng, cơm bọn họ có cố đến mức nào cũng không thể nuốt trôi đã thế mỗi lần nhìn thấy người đang bị xích sắt trói chặt lại trên tường mà lòng nhói lại. Cứ tình hình này thì đôi bên liệu còn ai chịu nổi
Vết thương trên đầu Tiết Dương là nghiêm trọng nhất nhưng hắn lại không để ai lại gần để xem tình hình, kéo dài không phải chuyện tốt nhưng căn bản Sở Trần y làm cái gì cũng vô dụng

Tiêu Chiến thấy Mạc Thế Ly khám xong rồi liền gấp gáp chạy lại hỏi thăm, quả nhiên trời không phụ người nhưng để cứu được ba người, bọn họ phải chấp nhận chịu khổ
Máu của Tiêu Chiến, Sở Trần, Tử Yên tuy không khác gì với máu của người khác nhưng nó lại có tác dụng nhất định trong liệu trình thuốc của Thế Ly. Vì cả ba đều là người quan trọng của ba vị hoàng tử này nên mùi vị trên người họ cả ba người kia nhất định sẽ nhận ra thêm nữa loại độc này chỉ có thể chữa bằng tình

Loại này thật ra là do lão tổ mấy đời nhà Mạc Thế Ly truyền lại, nó được chế tạo ra nhằm khiếm các đế vương phát điên vì tình nhưng không ngờ trong quá trình thất lạc lại bị pha lẫn nhiều hỗn tạp vào đó. Đoạn Lang thảo trước đây có tên là liên hồi nhưng sau khi biến mất lại bị trộn thêm bạch cốt tán vào nên mới thành ra chất kịch độc Đoạn Lang thảo

Nếu như đã có Liên Hồi trong đó thì quá trình chữa trị sẽ nhanh và dễ dàng hơn một chút. Chỉ cần lấy máu của Tiêu Chiến, Sở Trần, Diệp Tử Yên một buổi ba giọt không được ít hơn cũng không được nhiều hơn đem đi nấu cạn cùng với tâm ô, bách liên, liên tục trong bảy bảy bốn chín ngày . Mỗi ngày ba bữa, bữa nào cũng phải cần đến máu nên sức khoẻ của bọn họ sớm đã kiệt quệ đến không gượng dậy nỗi nhưng vì ba người kia bọn họ chỉ đành nhẫn nhịn chịu đựng chỉ mong rằng đối phương có thể sớm trở lại như trước đây

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro