Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHUYM CHUYM VÀ NHỮNG CÂU CHUYỆN

   "Có một khoảng cách rất lớn giữa "đồng cảm" cho đến "thấu cảm".

   Con người có một ý chí tự do và có quyền đưa ra lựa chọn đối với cuộc đời họ.

   Nhưng cũng đừng quên rằng con người cũng có những giới hạn trước sức nặng của tình huống, sức ép của các chuẩn mực xã hội - và sự trừng phạt của siêu ngã từ trong chính tâm thức của họ.

   Làm ơn hiểu rằng, là một người đã trưởng thành về mặt nhận thức thì không ai MUỐN hay CẢM THẤY BÌNH THẢN với việc từ bỏ một điều gì đó rất thiêng liêng - sinh mệnh tiếp nối của họ.

   Không phải họ muốn điều đó. Và họ mới là người đau khổ nhất khi phải đưa ra lựa chọn từ bỏ.

   Đừng chỉ vừa ướm thử đôi giày của ai đó rồi vội kết luận rằng chẳng có gì khó chịu về đôi giày họ đã phải mang.

   Hãy thử nghĩ xem, sẽ ra sao khi đôi chân của bạn có cùng một kích cỡ như họ đã. Và dù cùng kích cỡ đi chăng nữa, hãy thử đi qua chặng đường mà họ đã phải trải qua.

   Ta rất dễ lấy hệ giá trị của riêng mình áp đặt lên người khác, cho rằng họ phải cư xử thế này thế nọ, nên như này như kia. Mà điều đó thì KHÔNG là luật pháp. Làm luật không phải chỉ đơn giản là theo quan điểm này quan điểm kia là bùmmmm - có ngay, mà còn phải xem xét những yếu tố khác nữa (cái này nhiều người chỉ ra rồi, mình không có chuyên môn nên không dám lạm bàn).

   Quan điểm thì vẫn chỉ nên là quan điểm.

   Nếu có thể, hoặc đã từng, hãy nhớ lại/tưởng tượng ra cảm giác bạn bị một người lạ chạm vào mà không có sự cho phép. Kinh tởm chứ? Căm phẫn chứ?

   Rồi, bây giờ đặt bạn vào vị trí của một người bị xâm hại và mang thai con của kẻ xâm hại - bạn có đủ can đảm để sinh ra đứa trẻ đó và CHĂM SÓC NÓ BẰNG TÌNH YÊU THƯƠNG, KHÔNG ĐỊNH KIẾN, KHÔNG PHÁN XÉT? HY SINH CHO NÓ, DÀNH THỜI GIAN NUÔI DƯỠNG NÓ, và TÁCH BẠCH CẢM XÚC PHẪN NỘ - KINH TỞM dành cho với nó?

   Đó là một trường hợp.

   Một trường hợp khác.

   Cảm giác của bạn khi một điều gì đó bạn RẤT MONG CHỜ lại được người khác kết luận rằng nó sẽ không như ý muốn của bạn nữa. Và bạn phải từ bỏ một điều mà bạn đã đặt hết tình cảm vào, là MỘT PHẦN của bạn.

   Đau không? Phẫn nộ không?

   Vậy đấy. Chẳng ai đương đầu với một hoàn cảnh khó khăn như thế mà không mâu thuẫn với chính mình và day dứt, đau đớn hết. Mà có khi họ mang nỗi day dứt đó theo suốt cuộc đời mình ấy...

   Ngược lại, trong trường hợp người đó không hề cảm thấy gì về việc bỏ đi một mầm sống - bạn nghĩ là luật pháp có thể thay đổi gì ở họ đây? :)

   Dù có trao án tử cho người không trân trọng sinh mệnh, họ cũng chẳng thấy họ sai ở đâu đâu.

   Họ đã không được đối xử bằng tình yêu thương để biết cách yêu thương.

   Những người không có khả năng cảm nhận nỗi đau của người khác, không thể thương được người khác, là vì họ chưa từng được người khác đối xử dịu dàng, tôn trọng họ như họ vốn là. Hoặc họ đã đau khổ tới mất đi sự suy xét minh bạch rồi...

   Và bạn hy vọng chỉ với việc ban hành một cái luật mà có thể đe dọa được những người vô cảm? :)

   Nhận thức mới là thứ quyết định hành vi.

   Tập trung vào thay đổi nhận thức của họ đi, hơn là cứ tìm cách trừng phạt họ.

   (Lúc này thì rất là khuya rồi. Mình rất mệt. Nhưng mình không ngủ được vì bực bội. Nên mình đang làm cho mình bớt bực bằng cách rủa xả nhân loại thôi :) )"
-nguồn SrKsmt_fb-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro