Chương 5: Ngoại truyện về Tần Lâm 1
Tùy chọn hiển thị
5 (100%) 8 votes
NGOẠI TRUYỆN VỀ TẦN LÂM:
Bệnh viện
Trong gara Tần Lâm ngồi ghế lái, chân dài nhấn ga một đường phóng thẳng về nhà. Còn Tần Mộc Hi anh liền ném cho Ngô Bảo Bảo.
Ngô Bảo Bảo 23 tuổi, là con trai duy nhất của chủ tịch tập đoàn Ngô Lỗi, là chủ tịch tương lai của SSC (chuyên về chip điện tử) lớn nhất nhì Thượng Hải. Tuổi trẻ, thông minh hơn người. Gọi Tần Lâm là sư phụ, Tần Mộc Hi là cô cô.
Nguyên nhân: Một lần Tần Lâm nổi hứng đến SSC ăn trộm (Tần Mộc Hi không tham gia vụ này), Ngô Bảo Bảo biết truyện liền giăng bẫy đợi người. Ai biết Tần Lâm lại bày mưu để cho cậu tự sập bẫy của chính mình, sau đó khi đi về còn bị Tần Mộc Hi chặn đường mang danh cướp sắc nói: – Cậu dám hại em tôi, tôi đánh cho ba má cậu không nhận ra cậu.
Sau đó, Tần Mộc Hi tiến lên đánh cho Ngô Bảo Bảo sấp mặt. Hập quả là: Con chip mới nhất của tập đoàn mất, ba Ngô Lỗi khi đó còn không nhận ra cậu, còn cậu thì ôm cái đầu heo ở nhà ngây ngốc cả tháng trời. Từ đó Ngô Bảo Bảo trúng tiếng sét với Tần Lâm. Bái Tần Lâm làm sư phụ, Tần Mộc Hi làm cô cô theo hai người họ đi ăn trộm bỏ sự nghiệp kia. Từ lúc đó Ngô Bảo Bảo phát hiện nghề “ăn trộm” thật cao đẹp!
Nhà của Tần Lâm và Tần Mộc Hi: Là một căn hộ nhỏ hai tầng mang màu chủ đạo là xanh lá, tằng 1 màu hồng phấn, tầng 2 màu tím nhạt, tầng một gồm phòng khách, phòng ăn, nhà tắm và wc. Căn hộ này khá nhỏ, nhưng ở nó toát lên sự ấm cúng. Tầng 2 gồm 2 gian. Gian bên phải chia đôi một là phòng Tần Mộc Hi, một là phòng Tần Lâm. Gian còn lại chiếm diện tích không lớn chỉ chứa một bộ bàn ghế màu trắng, vài cái tách… Tần Mộc Hi gọi nó là phòng trà. Từ nơi này nhìn ra xa có thể thấy được bến Thượng Hải sầm uất, lung linh khi về đêm, Tần Mộc Hi và Tần Lâm khi rảnh đều ngồi đó uống trà. Căn hộ này toàn bộ đều là Tần Mộc Hi bài trí. Căn hộ có vẻ bé so với nghề “siêu trộm” của chị em cậu, thật ra lúc trước, khi phi vụ đầu tiên thực hiện thành công, họ đã có tiền để mua vài biệt thự rồi. Khi đi xem nhà thì Tần Mộc Hi nhất quyết đòi mua căn hộ nhỏ này. Lúc đó, Tần Lâm cau mày, không đồng ý thì Tần Mộc Hi nói:
– Tần Lâm, mua căn hộ này một là để ngụy trang, nếu mua một biệt thự không phải là đang thu hút bọn trộm viếng nhà mình sao. Mộc Hi rất sợ đó!
Tần Mộc Hi vừa nói vừa làm nũng víu víu ống tay áo Tần Lâm. Tần Lâm khó khăn nhịn xuống cảm giác buồn nôn nơi cổ họng. Móa! Trộm đến viếng nhà mụ? Mụ không đến nhà người ta, người ta đã sướng ba đời rồi. Ai muốn tới viếng?
– Chỉ có 2 chúng ta ở, chị không muốn sống trong một ngôi nhà lớn đầy lạnh lẽo.
Tần Lâm nhìn Tần Mộc Hi, sau đó họ cùng chọn mua căn hộ nhỏ này.
Tần Lâm tắm xong, đi vào phòng Tần Mộc Hi lấy giúp cô ít đồ. Vừa vào Tần Lâm mày kiếm nhíu chặt. Phòng Tần Mộc Hi bẩn khủng khiếp. Quần áo, giấy nháp, bút vứt lăn lóc. Tần Lâm vén tay áo cúi xuống nhặt đồ đi cất. Lấy một chút đồ dùng cá nhân, Tần Lâm liền đi ra ngoài.
Sải bước dài lên gác. Gác này có cầu thang ngay sát phòng Tần Mộc Hi. Gác này rất hẹp chỉ có một khoảng giữa trần nhà với mái. Tần Mộc Hi rất thích nơi này, khi rảnh ả thường hay lên đây. Tần Lâm cúi gập người đi vào (gác thấp mà ảnh quá cao), lên đến nơi cậu lập tức ngây ngốc tại chỗ. Trên này sạch sẽ, ngăn nắp so với cái phòng ngủ của Tần Mộc Hi thì quả thật được gọi là thiên đường…
Tần Lâm tến tới cái thùng để ngay ngắn một bên. Mở thùng ra Tần Lâm nhìn thấy rất nhiều bản thảo truyện tiểu thuyết nà Tần Mộc Hi viết. Tần Lâm sững người, cả người chìm vào kí ức – cái ngày 4 năm trước....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro