Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

(4)

( p/s : Mệt não quá )

Chương IV : Nghi Vấn

Khi tôi tỉnh lại , đầu tôi choáng váng . Cả người mệt mỏi , cử động rất khó khăn . Đập vào mắt tôi là một khoảng trắng kèm theo mùi thuốc sát trùng ngập trong mũi .
" Mày tỉnh rồi sao Nhã ? " - Một giọng nói thều thào mệt mỏi lại xen lẫn cả vui mừng vang lên . Thì ra là con Trang . Tôi quay đầu sang nhìn nó . Đôi mắt của nó thâm quầng , gương mặt thì xanh xao phờ phạc . Không khó để đoán ra được rằng nó đã chăm sóc tôi mà không hề nghỉ ngơi .

Tôi đưa tay nắm lấy tay nó . Trong đầu lại tuôn ra dòng hồi tưởng về khung cảnh trước khi tôi ngất đi .
" Chuyện của bà Q với con Thu là như thế nào ? " - Tôi mấp máy đôi môi khô nứt , hỏi nó .

Vẻ mặt con Trang lại hiện lên nét bi thương trong thoáng chốc . Rồi nó từ từ tường thuật lại với giọng run run :
" Qua khám xét , kết quả cho thấy bà Q bả là do mất máu mà chết . Thời gian bả chết đi còn sớm hơn cả cái Thu nhưng mà ... cả pháp y và bác sĩ đều không biết tại sao mà cái xác vẫn chưa phân hủy . Nhã ... , mày nói xem , sao tự dưng lại xảy ra chuyện này . "

Trong lòng tôi biết rõ mọi sự tình đều ít hay nhiều liên quan đến chiếc nhẫn kia . Tuy vậy , nhưng tôi cũng không định nói cho Trang biết chuyện này , vì cô ả là người nhát gan , nghe xong chắc chắn sẽ sợ chết khiếp .

" Mày đừng nghĩ nhiều Trang ạ . Chắc ... do con Thu với mẹ nó xấu số thôi . Tao biết mày rất buồn cho nó , nhưng chuyện cũng đã xảy ra rồi . Giờ cũng chẳng thể làm gì thêm nữa . "

Con Trang nghe vậy vùi đầu ôm tôi mà nức nở . Cũng là bạn bè suốt nhiều năm , tình cảm tự nhiên nó cũng rất sâu đậm . Tôi chỉ đành ôm lấy người nó rồi an ủi đôi câu .
Được một lúc thì nó nín và có chuyện quan trọng nên lưu luyến tạm biệt tôi rời đi . Khi nó ra đến cửa tôi chợt thấy một ánh đỏ chói phát ra từ bàn tay con Trang . Tôi hoảng hốt bất giác thốt lên :
" Trang "
Con Trang sững lại , quay lại nhìn tôi .
" Sao vậy mày "
Lúc này tôi nhìn kĩ tay nó thì lại chả thấy gì cả . Thở phào , tôi cười gượng bảo nó đi đường cẩn thận .

Chắc do tôi bị ám ảnh bởi chiếc nhẫn nên gây ra ảo giác thôi - Tôi tự an ủi , tìm một lí do để trấn an bản thân .

Ngay chiều hôm ấy tôi làm thủ tục xuất viện thì hay tin tang lễ của nhà con Thu đã được an táng hết rồi .

Tôi tự ngẫm trong đầu về mọi chuyện . Lúc này đây , tôi mới để ý . Con Trang nhát gan như vậy ... tại sao khi thấy xác của bà Q , nó lại có thể bình tĩnh đến thế trong khi một đứa như tôi còn bị ngất đi . Thật quái lạ .

Hàng vạn câu hỏi hiện lên trong đầu tôi . Chiếc nhẫn kia là cái thứ gì  ? Tại sao con Thu lại nổi giận mỗi khi thấy tôi ? Và tại sao gia đình nó lại chết một cách đầy uẩn khúc như vậy ? Ai là "người" làm ra điều đó .. hay phải nói là thứ gì đã giết chết con Thu và mẹ nó ?
Đến bây giờ , lai lịch của chiếc nhẫn vẫn còn là một bí ẩn đối với tôi ....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro