Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

(2)

Chương  II : Ác Mộng

Mẹ của Thu nhìn chúng tôi chằm chằm một lúc , thở dài rồi nói với một giọng phiền muộn :
" Không biết thế nào , từ lúc nó từ trường về nhà hôm qua , không nói không rằng chạy ngay lên lầu , đóng sầm cửa lại . Ngay cả bác cũng không muốn nói chuyện , nó cứ như thế đến sáng nay . Các cháu là bạn nó , hãy lên nói chuyện với nó xem sao . "

Tôi nghe bác nói xong , liền thấy có khúc mắc gì ở đây . Trong lòng tôi lại nghĩ về chiếc nhẫn , lòng tôi sinh ra niềm nghi ngờ với việc này .
Bỗng tiếng gọi của Trang cắt đứt dòng suy nghĩ của tôi:
" Ê Nhã , Nhã , tao với mày lên xem con Thu đi . Tao lo quá . "
" Ừ , đi "

Chúng tôi bước từng bước . Càng lại gần căn phòng thì cái không khí lạnh lẽo khi nãy càng toát ra rõ rệt hơn . Tôi bất giâc đưa tay lên sờ sau gáy . Đến khi đứng trước cửa phòng thì một dòng điện chạy ngược sống lưng tôi , vừa tê lại lạnh buốt .

Tôi nắm chặt tay con Trang , còn tay kia thì gõ lên cửa 3 tiếng . Trong không gian âm u vắng lặng , những tiếng gõ cửa vang lên như một sự hiện diện đáng sợ .

Một vài phút sau , không thấy động tĩnh , tôi lại gõ lên cửa 3 tiếng nữa . Nhưng khi cái tay đang giơ lên của tôi định gõ tiếng thứ 3 thì cửa chợt mở . Tôi vội rụt tay lại .

Đứng giữa cửa là con Thu đây mà . Con Trang bên cạnh tôi nãy giờ không lên tiếng bỗng chạy lại gần nó , ôm lấy và khóc .
" Con điên này , mày bị sao vậy , tao lo lắng cho mày lắm đó Thu à ! "

Tôi bước vào phòng , mặc cái lạnh mà bật đèn lên . Lúc này đây tôi mới nhìn kĩ Thu . Nó không có dáng vẻ của một người ốm . Không những vậy , mà da dẻ còn hồng hào , càng giống như là được chăm sóc kĩ càng hơn . Lại càng kì quái chính là nó đang mặc trên mình bộ váy đỏ , trông hơi giống bộ đồ cưới cổ xưa , nhưng lại có hoa văn rất khác.  Tôi mới lấy làm lạ , gọi nó .
" Thu , sao hồi sáng mày nghỉ học ? "

Nghe thấy tiếng tôi , con Thu đang vui vẻ với Trang bỗng quay phắt lại , nhìn về phía tôi , khuôn mặt đã chuyển sang tức giận . Nó trợn to con mắt , nhìn đăm đăm tôi , mắt nó đầy tơ máu đỏ rực . Tôi giật mình :
" Thu , mày sao vậy , tao làm gì sai với mày sao ? "

Lúc này thì con Thu nó trực tiếp đẩy ngã tôi . Trang hốt hoảng chạy đến cạnh tôi , nói với con Thy :
" Mày bị điên à "
Nó nhìn tôi , con ngươi mở to hết cỡ , miệng thì nghiến răng ken két , rồi nó chỉ tay vào tôi mà gào lên :
" Mày không được cướp của tao , nó là của tao . Mày không được cướp , không được cướp . CON ĐĨ " - Chửi xong thì " Ầm " một tiếng , nó đóng sầm cửa lại .

Tôi và Trang cùng lúc sững sờ . Con Trang đỡ tôi dậy , hai đứa tôi xuống nhà , không thấy mẹ của Thu nên về luôn . Ra khỏi cổng , tôi ngó lên phía cửa sổ phòng Thu . Nó đang đứng bên cửa sổ , mân mê chiếc nhẫn đang đeo trên tay , ánh mắt si mê , giống như yêu thương nó tột cùng . Lúc này nghi ngờ của tôi về chiếc nhẫn lại càng thêm cao hơn .

Con Trang lên tiếng hỏi nhẹ tôi :
" Nhã , mày thử nghĩ lại xem mày có làm gì không mà con Thu nó lại tức mày thế "

" Tao cũng không biết , hôm trước nó vẫn bình thường , chỉ từ sau lúc ở chỗ bãi đất trống kia ... nó trở nên như thế . "

Con Trang và tôi suốt một đoạn đường không hề nói gì . Hai đứa tạm biệt nhau rồi rẽ lối về nhà .

Về đến nhà , tôi cẩn thận suy đoán lại mọi chuyện . Chuyện này rõ ràng là có sự liên quan đến chiếc nhẫn kia . Nhưng mà ... con Thu chỉ nổi giận khi thấy mình , còn đối với con Trang thì lại bình thường . Tại sao lại như vậy ? Không lẽ .. giữa cô và chiếc nhẫn kia có sự liên hệ nào đó ...

Tôi thiếp đi trong dòng suy nghĩ rối loạn . Đêm hôm ấy , tôi mơ một giấc mơ . Trong mơ , tôi thấy con Thu mắt vô hồn , miệng không ngừng lẩm bẩm một cái tên nào đó : " Hoàng Mộc , Hoàng Mộc , Hoàng Mộc , Hoàng Mộc " .

Nó vừa nói vừa không ngừng đi về phía tôi . Đến khi chỉ cách tôi chừng một mét , đôi mắt không cảm xúc kia của nó lại nổi lên một sự tức giận dữ dội , nó đưa tay về phía tôi , hướng về cổ , giống như muốn bóp chết tôi vậy . Trên tay của nó , vẫn đeo chiếc nhẫn đỏ rực kia ....
Khi tay của nó vừa chạm vào da cổ tôi , ngay tức thì tôi bật dậy , thở hồng hộc . Nhìn lên đồng hồ , 3h55 .  Tôi sợ hãi ôm đầu , răng va vào nhau lập cập .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro