Chương 8
Sách Thiên Phượng và người bạn thân của y là Hạnh Hoa Quân, lấy thân phận là cố vấn của Nhạn Vương đã cùng với quân đội Liễu Châu lên đến Lạc Đỉnh Sơn. Mặc dù Sách Thiên Phượng mang danh là cố vấn của Nhạn Vương, nhưng rõ ràng Sách Thiên Phượng có quá nhiều dè dặt về những ý tưởng trong lòng, y vẫn chỉ là một vị khách bí ẩn của Nhạn Vương mà thôi. Thượng Quan Hồng Tín là một người thức thời, hắn có thể hiểu rõ sắc mặt của Sách Thiên Phượng và bầu không khí giữa hai người họ khi trò truyện, —— so với việc giúp đỡ mình trong chiến lược quân sự, Sách Thiên Phượng càng giống là đến quan sát mình đánh trận như thế nào. Nếu không cần thiết, hắn sẽ không có chuyện lảm nhảm với Sách Thiên Phượng.
Bạn của Sách Thiên Phượng Minh Y Hạnh Hoa Quân là một thầy thuốc, cùng thân là Phương thuật sĩ Trần Du Phương có thể nói là rất có tiếng nói chung... Hai người thường xuyên liên lạc với nhau. Một lần, Trần Du Phương đến tìm Thượng Quan Hồng Tín, và nói rằng họ có thể cùng nhau đến gặp Minh Y để trao đổi một chút tin tức mà Minh Y đã từng nhắc đến trên Lạc Đỉnh Sơn có linh xà tộc cư trú, Trần Du Phương cho rằng đây có thể là hy vọng lật ngược tình thế chiến cuộc. Nhưng bản thân Trần Du Phương là một người gốc Liễu Châu lại chưa bao giờ nghe nói về một sự tồn tại như vậy trước đây, hắn cảm thấy khá mới mẻ, mặc dù hắn cũng có chút nghi ngờ liệu những gì Minh Y nói là thật hay không.
Thượng Quan Hồng Tín hứa với hắn sẽ dành thời gian để đi.
Cuộc chiến với Quỳ Nhân kéo dài khoảng mười ngày, có thể nói trận chiến đầu tiên diễn ra không thuận lợi, chuyện này khiến đám người Thượng Quan Hồng Tín, Tạ Tử Tuấn, Trần Du Phương bị công kích nặng nề. —— Mặc dù họ đã cố gắng hết sức để tìm hiểu địa hình phức tạp của Lạc Đỉnh để có thể che giấu tốt các đội quân, nhưng binh sĩ Bạch Sư quân địch dường như luôn tìm ra điểm triển khai của từng đội quân hai, và theo dõi điểm yếu của việc triển khai liền bắt đầu tiến hành một trận tấn công mạnh. Quân Liễu Châu bị đánh không còn cơ hội thở. Quân đội Liễu Châu mấy ngày nay sĩ khí sa sút, hoảng sợ lan tràn.
Địch ở ngoài sáng ta ở trong tối, quân đội Liễu Châu có lợi thế am hiểu địa hình phức tạp của Lạc Đỉnh Sơn, vì vậy Thượng Quan Hồng Tín cùng Trần Du Phương ban đầu dự định tránh cuộc tấn công thực sự, —— để tránh lực lượng xung đột trực diện của kẻ thù nhằm tranh thủ thời gian nắm bắt và tinh diệu bố trí để đánh lạc hướng đối phương, và tấn công vào các mắt xích yếu của đối phương. Nhưng cho dù chiến lược của họ có khéo léo đến đâu và họ chuẩn bị tốt như thế nào để triển khai, thì việc kế hoạch đó có thể được thực hiện thành công dựa trên tình hình hiện tại là không thực tế.
—— Quỳ Nhân nhiều lần có thể tìm ra nơi bố trí quân đội hai ẩn nấp, trong quân Liễu Châu tất nhiên là có gián điệp.
Thượng Quan Hồng Tín cùng Trần Du Phương từng phân tích. —— Ít nhất nhìn bề ngoài thì những gián điệp này có lẽ tỉ lệ là xuất hiện ở trong quân bộ hai, dù sao binh sĩ Bạch Sư nhiều lần tấn công quân bộ hai chứ không phải những quân đội khác. Nhưng cũng không nhất định là trong quân bộ hai có gián điệp, —— việc quân địch liên tục tấn công quân đội hai có thể là do tấn công như vậy dễ dàng đả kích nhuệ khí của quân Liễu Châu hơn. Xét cho cùng, quân đội hai có số lượng người đông hơn, kỷ luật quân sự của nó cũng lỏng lẻo hơn so với quân đội một, và sự hoảng loạn có nhiều khả năng lan rộng trong đó.
Mấy ngày qua, không ngừng điều tra việc liên quan tới gián điệp, Thượng Quan Hồng Tín hạ lệnh khám xét mọi người và nơi ở tạm thời để tìm bằng chứng qua lại với quân địch. Thập phu trưởng điều tra người, Bách phu trưởng điều tra Thập phu trưởng, từng tướng lĩnh điều tra Bách phu trưởng.
Tính đến ngày hôm nay, trong quân bộ hai cũng đã thực sự tìm thấy bảy gián điệp, toàn bộ bị chém lập tức. Mà ở trong quân bộ một cũng Nhạn Vương vệ vẫn chưa điều tra ra được gián điệp nào.
Một phát hiện như vậy sẽ khiến mọi người có xu hướng nghĩ rằng đó là trong quân đội hai có gián điệp, mặc dù mọi người không thể loại trừ hoàn toàn khả năng các quân khác có khả năng có gián điệp.
Lại qua mấy ngày, binh sĩ Bạch Sư của Quỳ Nhân không liên tiếp xâm phạm nữa. Nhưng bất chấp điều này, cũng không có gì đảm bảo rằng đã xử lý xong gián điệp trong quân hai hoặc là những quân đội khác.
Vào một buổi chiều, Thượng Quan Hồng Tín được lúc nhàn rỗi, Trần Du Phương ngay sau đó lôi kéo hắn đi tìm Minh Y nghiên cứu thảo luận cái gọi là linh tà tộc nhân ở trên Lạc Đỉnh Sơn.
Minh Y Hạnh Hoa Quân nói thẳng, mình là đồ đệ thần y U Minh Quân, trong cuốn sách « Vạn Linh Thông Lục » của U Minh Quân có ghi chép, dịch nhờn linh là tộc nhân bài tiết bao gồm cả độc tính cùng dược tính, là nguyên liệu quan trọng để tinh chế Ngư Thất Đan. Ngư Thất Đan là một trong ba loại thuốc giải độc thần kỳ kịch độc loài vật. Mà năm đó U Minh Quân vì luyện chế Ngư Thất Đan, từng gặp linh xà tộc nhân ở trên Lạc Đỉnh Sơn của Vũ Quốc. Theo lời nói của U Minh Quân, linh xà tộc trên Lạc Đỉnh Sơn là một đôi vợ chồng linh xà đã hơn sáu trăm năm tuổi, cực kỳ nguy hiểm. Ngay cả khi U Minh Quân võ công cái thế, cũng không dám công khai xâm phạm lãnh thổ của nó.
Linh xà tộc nhân sinh ra đã có ý thức lãnh thổ cực mạnh và cực kỳ nhạy cảm với mùi của kẻ xâm nhập, nếu có ai công khai xâm lấm, chắc chắn lần theo mùi người xâm nhập cùng đồng bạn của nó truy sát đến cùng. U Minh Quân hoàn toàn che giấu mùi bản thân, giống như tàng hình thu thập dịch nhờn của vợ chồng linh xà, toàn bộ quá trình vô cùng nguy hiểm.
Thượng Quan Hồng Tín nói: "Có cách nào để xóa hoàn toàn mùi của bản thân và thay thế bằng mùi của Quỳ Nhân không?"
Trần Du Phương nói: "Ta hiểu rõ linh xà tộc nhân, bọn chúng quả thực sẽ lần theo mùi người xâm nhập cùng đồng bọn của nó lần theo đến cùng. Minh Y tiên sinh vừa nhắc tới trên núi này có linh xà tộc nhân ta liền nghĩ như vậy. Dược vật cùng túi thơm bắt chước mùi của Quỳ Nhân, ta cũng có thể làm được."
Minh Y kinh ngạc nói: "Chẳng lẽ các ngươi muốn phái quân Liễu Châu thay đổi mùi Quỳ Nhân xâm lấn lãnh địa vợ chồng linh xà, muốn dẫn dắt vợ chồng linh xà hướng về phía Quỳ Nhân sao?"
"Đúng vậy, dẫn dắt tới chiến đội Bạch Sư." Trần Du Phương hai mắt sáng lên nói tiếp: "Ta hiểu rõ dù chiến đội Bạch Sư mạnh đến đâu cũng không phải là đối thủ vợ chồng linh xà."
Minh Y nói: "Ngươi cần phải suy nghĩ rõ ràng, những người xâm phạm lãnh thổ mang theo mùi hương của Quỳ Nhân nhất định phải chết, —— nhìn thấy hình dáng ghê tởm của chúng, quá trình bị bọn chúng dùng răng nanh cùng dịch nhờn giết chết là một trong những cách chết đau đớn nhất trên đời."
Sau khi chia tay Minh Y, Trần Du Phương nói thẳng với Thượng Quan Hồng Tín, lời Minh Y nói là thật, lúc trước hắn đã đeo lên người túi thơm đặc chế, che giấu mùi bản thân, dựa theo bản đồ của Minh Y chỉ rõ vị trí của vợ chồng linh xà điều tra, —— linh xà vợ chồng thật sự tồn tại, giống hệt linh xà tộc mà hắn từng xem trong điển tịch.
Thượng Quan Hồng Tín hỏi hắn, đã như vậy, vì sao còn muốn lôi kéo mình lại nghe Minh Y đàm luận một lần.
"Ta đang quan sát Minh Y, người này cùng Sách Thiên Phượng có rất nhiều nghi vấn. Bọn họ không phải người Vũ Quốc, thời gian họ đến cũng rất vi diệu, tin tức mang tới càng là, —— quá đúng. Ngươi có nghĩ vậy không?"
Thượng Quan Hồng Tín như có điều suy nghĩ, không trả lời.
Trần Du Phương tiếp tục nói: "Ta muốn mượn hắn cùng ngươi nói về chuyện 'vợ chồng linh xà' một lần để tiếp tục quan sát biểu hiện của hắn, xem có phải là hắn đang nói dối hay không, hoặc che giấu gì đó. Bởi vì khi lần đầu tiên hắn nói với ta, ta đã cảm thấy cả người hắn là lạ, đôi khi khuếch đại âm lượng một cách bất thường. —— Một số người sẽ vô tình giảm âm lượng khi họ có lương tâm cắn rứt và vô tình khuếch đại âm lượng khi ai đó có lương tâm cắn rứt. Còn có, ngươi cũng nghe thấy, ở trên Lạc Đỉnh Sơn lấy được dịch nhờn của linh xà tộc nhân chẳng qua là một giai thoại của sư phụ U Minh Quân của hắn, vì sao hắn có thể vẽ vị trí của linh xà tộc nhân ở trên bản đồ Lạc Đỉnh Sơn phức tạp này? Càng kỳ quái hơn chính là, vì sao ta là người Liễu Châu lại chưa từng nghe tới truyền thuyết trên Lạc Đỉnh Sơn còn có linh xà tộc nhân?"
Thượng Quan Hồng Tín hiểu rằng cái gọi là "xem có phải hắn đang nói dối không" chỉ cũng không phải là chỗ Minh Y nói về bất bất kỳ sự kiện nào về vợ chồng linh xà đã nêu, mà là tin tức này Minh Y mang đến là thật hay không nữa —— chỉ là một trận trùng hợp mà thôi.
Thượng Quan Hồng Tín nhìn Trần Du Phương người luôn mặc một thân tố y màu xám, không khỏi cảm thán người này tâm tư kín đáo.
Trần Du Phương nhìn Thượng Quan Hồng Tín, tiếp tục nói: "Chỉ có điều cho dù Minh Y tiên sinh thực sự đang giấu chúng ta điều gì đó, thì ít nhất vào lúc này, tin tức về linh xà tộc nhân mà hắn mang tới lúc này với chúng ta mà nói lại là có trăm lợi mà không có một hại, là mấu chốt để chúng ta lật ngược tình thế. —— Nhưng mà liên quan tới ý đồ bọn họ tới đây, Nhạn Vương điện hạ so ta rõ ràng hơn sao?"—— Đã nhiều ngày như vậy, Trần Du Phương tự nhiên cũng quan sát được khoảng cách giữa Nhạn Vương cùng hai vị "quân sư" hắn đưa lên núi.
Thượng Quan Hồng Tín ngẩng đầu nhìn bầu trời, con chim đen đang bay không hiểu sao lại giật mình. Vào lúc này hắn được bao quanh bởi rừng cây, đột nhiên sinh ra một loại trực giác, —— mình có thể vô tình trở thành một con thú bị mắc kẹt với đôi mắt đỏ và cơ bắp run rẩy trong chiếc lồng của Sách Thiên Phượng.
—— Nếu Sách Thiên Phượng thực sự nhắm vào hắn mà tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro