Phần 4
31. Nghệ thuật là lĩnh vực của sự độc đáo. Vì vậy nó đòi hỏi phải có phong cách, tức là phải có một nét gì đó rất mới, rất riêng trong tác phẩm của mình.
(Nguyễn Tuân)
32. Thơ muốn làm cho người ta khóc trước tiên mình phải khóc, muốn làm cho người ta cười trước tiên mình phải cười.
33. Thơ phải được ở ý, ở ngoài lời. Trong thơ phải hàm súc vô cùng thì mới là tôn chỉ của người làm thơ. Cho nên ý thừa hơn lời thì tuy cạn mà vẫn sâu, lời thừa hơn ý tuy công phu mà vẫn vụng. Còn nếu lời hết mà ý cũng hết thì không đáng là người làm thơ.
34. Nội dung của tác phẩm nghệ thuật như một con thuyền, chở ít chở nhiều mặc sức. Nhưng nếu thiếu đi những bơi chèo nghệ thuật thì con thuyền nội dung tư tưởng sẽ bất động. Nghệ thuật không là đầy tớ của nội dung, nó là người bạn đường, một người bạn đường không thể thiếu.
(Nguyễn An Đĩnh)
35. Trong tác phẩm nghệ thuật, tư tưởng và hình thức phải hòa hợp với nhau tư tâm hồn và thể xác. Nếu hủy diệt hình thức thì cũng có nghĩa là hủy diệt tư tưởng.
36. Văn chương có quyền miêu tả cái xấu xa đê tiện nhưng thanh nam châm thu hút mọi thế hệ bạn đọc là cái đẹp cái cao thượng.
37. Cái tầm thường là cõi chết của văn chương nghệ thuật
38. Nhà văn có những sáng tạo độc đáo không phải là người không bắt chước ai mà là người không ai bắt chước được.
39. Văn học và cuộc đời là hai vòng tròn đồng tâm mà tâm điểm chính là con người.
(Nguyễn Minh Châu)
40. Văn học không chỉ là văn chương mà là cuộc đời. Văn học sẽ không là gì nếu như không vì cuộc đời mà có. Cuộc đời là nơi xuất phát cũng là nơi đi tới của văn học.
(Tố Hữu)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro