Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

7. Dù là sao trên trời cũng sẽ lấy cho cô

Chu Khôn Hoa cuối cùng cũng đã thỏa hiệp, mặc dù thực sự không muố, nhưng điều gì quan trọng hơn mạng sống của chính mình? Nếu anh ta chết, e rằng cuộc sống của Tỏa Tỏa sẽ càng khốn khổ hơn. Hơn nữa, những gì Diệp Cẩn Ngôn nói đều rất là có lý. Có lẽ anh nên để Tỏa Tỏa rời khỏi cuộc đời mình thì hơn.

Một tuần sau, Diệp Cẩn Ngôn chính thức trở thành người giám hộ của Chu Tỏa Tỏa. Cuộc phẫu thuật cho Chu Khôn Hoa cũng được ấn định vào hai tuần sau.

"Điện tâm đồ bình thường."

"Huyết áp bình thường."

Tay của Diệp Cẩn Ngôn rất vững, không chút run rẩy, anh cầm lấy con dao mổ do trợ lý đưa, không chút do dự mà mổ xẻ thịt trên ngực trái của Chu Khôn Hoa. Trong suốt cuộc phẫu thuật kéo dài một trăm bốn mươi bảy phút, Diệp Cẩn Ngôn không đổ mồ hôi nhiều, người mà anh quyết định cứu sẽ không bao giờ chết. May xong mũi cuối cùng, Diệp Cẩn Ngôn tháo khẩu trang và găng tay rồi bước ra khỏi phòng phẫu thuật.

Nhìn con trai Chu Khôn Hoa và thuộc hạ đứng ngoài phòng mổ, anh bình tĩnh nói: “Ca phẫu thuật thành công.” Sau đó, anh nghe thấy mọi người đồng thanh thở hơi ra. Không ai muốn chuyện gì xảy ra với Chu Khôn Hoa, ít nhất là không phải bây giờ.

Chu Tử Kiến nắm tay Diệp Cẩn Ngôn: "chủ nhiệm Diệp, cảm ơn ngài! Phụ thân tôi phải bao lâu nữa mới tỉnh lại?"

"Đêm nay anh ấy sẽ tỉnh lại, nhưng anh ấy vừa trải qua ca phẫu thuật, sức khỏe rất yếu, cậu nên để anh ấy nghỉ ngơi thật tốt, đừng quấy rầy anh ấy."

Chu Tử Kiến nắm chặt tay Diệp Cẩn Ngôn: "Cảm ơn, cảm ơn."

Diệp Cẩn Ngôn liếc nhìn Chu Tử Kiến, mỉm cười rời đi, nhưng Chu Tử Kiến không thể giải thích được vì sao đôi mắt của Diệp Cẩn Ngôn lại khiến anh có chút ... rùng mình.

Sau đó Diệp Cẩn Ngôn lại trải qua một cuộc phẫu thuật khác, đến khi trời cũng đã tối anh mới có thời gian đến phòng bệnh thăm Chu Khôn Hoa. “Anh ấy vẫn chưa tỉnh à?”

Trợ lý bác sĩ đi theo Diệo Cẩn Ngôn đưa báo cáo hậu phẫu của Chu Khôn Hoa cho Diệp Cẩn Ngôn và nói: "Anh ấy đã tỉnh dậy khi thuốc mê hết tác dụng, nhưng vì sau ca phẫu thuật vẫn còn rất yếu nên anh ấy nhanh chóng ngủ lại." Diệp Cẩn Ngôn nhìn báo cáo sau phẫu thuật của mình và gật đầu: "Ngày mai và ngày kia tôi được nghỉ, nếu có trường hợp khẩn cấp nào thì hãy gọi ngay cho tôi."

Khi Diệp Cẩn Ngôn lại Tư Nam, anh nhìn thấy Chu Tỏa Tỏa và Phạm Kim Cang đang ngồi trong một góc ghế sofa và đã ngủ say. Chu Tỏa Tỏa vẫn ôm Diệp Tử trên tay và nằm trên ghế sofa. Phạm Kim Cang tỉnh dậy ngay lập tức khi nghe thấy tiếng mở cửa.
Diệp Cẩn Ngôn ra hiệu im lặng với anh, rồi đi đến chỗ Tỏa Tỏa bế cô trở lại phòng ngủ.
Sau khi trở lại phòng khách, Diệp Cẩn Ngôn nói với Phạm Kim Cang: "Xin lỗi đã làm phiền cậu rồi."
Diệp Cẩn Ngôn vừa phải trực ở bệnh viện vừa phải lo lắng Tỏa Tỏa phải ở nhà một mình nên đã nhờ Phạm Kim Cang tạm thời tới làm bảo mẫu.

Phạm Kim Cang mỉm cười: "Có vấn đề gì sao? Tôi cũng thích đứa trẻ Tỏa Tỏa này, con bé rất ngoan ngoãn và dễ thương." Dừng lại một lúc, anh ấy nói: "Tiếp theo ngài định làm gì?"

"Tôi sẽ cho cô ấy mọi điều tốt nhất, miễn là cô ấy muốn."

“Đừng nuông chiều cô ấy quá nhiều.”

Diệp Cẩn Ngôn mỉm cười nói: "Không sao."
Mặc dù trong lòng anh biết Tỏa Tỏa là Tỏa Tỏa và Niệm Niệm là Niệm Niệm, nhưng anh vẫn muốn bù đắp cho Tỏa Tỏa gấp đôi những gì mà anh nợ Niệm Niệm.
Sau khi Phạm Kim Cang rời đi, Diệp Cẩn Ngôn tắm rửa sạch sẽ rồi đi nghỉ ngơi. Hai ca phẫu thuật được thực hiện liên tiếp, gây tổn hại nặng nề cho tinh thần và cơ thể. Hơn nữa, Diệp Cẩn Ngôn cảm thấy trong lòng có một tảng đá rơi xuống, đêm đó anh ngủ rất sâu, ngay cả Chu Tỏa Tỏa gõ cửa cũng không nghe thấy.

Chu Tỏa Tỏa tỉnh dậy vào lúc nửa đêm và thấy mình nằm một mình trên giường trong phòng. Cô đột nhiên cảm thấy sợ hãi vì lý do nào đó. Cô vẫn chưa thích nghi với cuộc sống ở Tư Nam. Cô ôm Diệp Tử đứng dậy đi ra ngoài phòng ngủ của Diệp Cẩn Ngôn, khi thấy cửa phòng Diệp Cẩn Ngôn đóng lại, cô biết chú Diệp đã về nhà. Vì thế cô gõ cửa phòng Diệp Cẩn Ngôn, nhưng bên trong không có phản ứng gì, nên cô nhẹ nhàng mở cửa phòng Diệp Cẩn Ngôn. Cô nhìn thấy Diệp Cẩn Ngôn nằm trên giường, vẻ mặt cau có, liền đi vòng sang bên kia, leo lên giường chui vào chăn, sau đó nhắm mắt bình yên ngủ bên cạnh Diệp Cẩn Ngôn.

Khi Diệp Cẩn Ngôn tỉnh dậy vào buổi sáng, anh ngạc nhiên khi thấy Tỏa Tỏa đang ngủ bên cạnh mình. Anh chưa bao giờ nghĩ rằng Tỏa Tỏa sẽ gắn bó với anh như vậy.
Mặc dù khi anh nhận Niệm Niệm lúc nhỏ hơn cả Tỏa Tỏa bây giờ, nhưng cô ấy cũng không quá phụ thuộc vào anh. Anh nghĩ có lẽ vì Tỏa Tỏa cảm thấy quá bất an với Chu gia nên cô mới có tính cách phụ thuộc như vậy.
Sau khi thức dậy anh đi làm bữa sáng, sau đó đánh thức Chu Tỏa Tỏa : "Tỏa Tỏa, dậy ăn cơm đi."

Tỏa Tỏa dụi dụi mắt rồi ngồi dậy, sau đó mơ hồ gọi Diệp Cẩn Ngôn "chú Diệp"

Anh và cô đi đánh răng và rửa mặt, ăn sáng xong, Diệp Cẩn Ngôn hỏi Tỏa Tỏa: “Sao em lại ngủ ở phòng tôi?”

Chu Tỏa Tỏa nhìn Diệp Cẩn Ngôn và nói nhỏ: "Tôi sợ."

Diệp Cẩn Ngôn hỏi: "Em sợ điều gì?"

Chu Tỏa Tỏa bĩu môi mà không nói gì.

Diệp Cẩn Ngôn lại nói: "Tỏa Tỏa, ở đây sẽ không có ai ức hiếp em, tôi sẽ bảo vệ em cho đến khi em lớn lên và có thể tự chăm sóc bản thân. "

Chu Tỏa Tỏa nhìn Diệp Cẩn Ngôn và hỏi: "Khi tôi lớn lên, chú có còn ở bên cạnh bảo vệ tôi không?"

Diệp Cẩn Ngôn mỉm cười và chạm vào đầu cô: "Lúc đó, nếu em vẫn muốn tôi bảo vệ em, tôi nhất định sẽ ở bên cạnh em."

Chu Tỏa Tỏa nhìn Diệp Cẩn Ngôn, đôi mắt sáng ngời: "Thật sao?"

Diệp Cẩn Ngôn gật đầu, Chu Tỏa Tỏa vui vẻ duỗi ra ngón tay út: "Vậy chú phải cùng tôi móc nối, phong ấn nó, trăm năm cũng không thay đổi."
Diệp Cẩn Ngôn nhìn Chu Tỏa Tỏa, mỉm cười duỗi ra ngón tay út. : "Trăm năm không được phép thay đổi."

Mặc dù Chu Tỏa Tỏa và Diệp Cẩn Ngôn sống cùng nhau, nhưng Diệp Cẩn Ngôn vẫn đưa Chu Tỏa Tỏa về Chu gia vào mỗi cuối tuần để thăm Chu Khôn Hoa và Chu Tử Kiến. Tuy nhiên, sự thù địch của Chu Tử Tuấn và Chu Thiến Dung đối với Chu Tỏa Tỏa vẫn tiếp tục không suy giảm, vì vậy khi Chu Tỏa Tỏa được mười hai tuổi, cô đã nói với Diệp Cẩn Ngôn rằng cô không muốn quay lại Chu gia nữa, và cô cũng không muốn gặp lại cặp song sinh đó .
Sau khi thảo luận với Chu Khôn Hoa, Diệp Cẩn Ngôn đã sắp xếp để Chu Tỏa Tỏa gặp Chu Khôn Hoa ở nơi khác.
Đôi khi, Chu Tử Kiến sẽ đến đón Chu Tỏa Tỏa tan trường hoặc đến Tư Nam thăm cô ấy.

Kể từ khi Diệp Cẩn Ngôn trở thành người giám hộ của cô, Tỏa Tỏa về cơ bản đã sống một cuộc sống vô tư.
Diệp Cẩn Ngôn để cô học trường tốt nhất và để cô tham gia các lớp học mà cô thích, chỉ cần là Chu Tỏa Tỏa thích, cho dù là trăng trên bầu trời, miễn chỉ cần Diệp Cẩn Ngôn có thể làm được, anh thực sự sẽ làm vì cô ấy.
Anh chưa bao giờ lớn tiếng mắng cô, cho dù điểm số của cô không đạt yêu cầu, Diệp Cẩn Ngôn cũng sẽ chỉ nhiệt tình thuyết phục cô.
Diệp Cẩn Ngôn từng nói với cô: “Thành tích của em không tốt cũng không sao, nhưng tính tình của em không thể xấu được.” Vì vậy, Chu Tỏa Tỏa tuy là người ham chơi nhưng sẽ không bao giờ vì tình yêu của Diệp Cẩn Ngôn mà gây nên rắc rối.

Và cô nàng Chu Tỏa Tỏa vui tính này đã chăm chỉ học tập trong kỳ thi tuyển sinh đại học và được nhận vào một trường đại học khá tốt. Diệp Cẩn Ngôn không phản đối việc Chu Tỏa Tỏa sẽ vào trường nào.
Lý do Chu Tỏa Tỏa nỗ lực rất nhiều để vào được trường đại học đó đơn giản là vì trường gần nhà và cô vẫn có thể về nhà hàng ngày mà không cần phải sống trong khuôn viên trường. Mọi chuyện đều đang diễn ra theo chiều hướng tốt. Điều tồi tệ duy nhất là Chu Tử Tuấn và Chu Thiến Dung cũng đang theo học tại ngôi trường này.
Sự khác biệt là Chu Tỏa Tỏa tham gia kỳ thi dựa trên khả năng của bản thân, trong khi cặp song sinh lại dựa vào mối quan hệ của họ.​

*** Cái này có được gọi là sủng thê vô độ không 😆😆😆 ***

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro