Chương 28: Tang lễ
Ánh trăng len lỏi qua kẽ lá, hắt lên mặt đất những vùng loang lổ u tối, in bóng trải dài trên mặt sông Niles im lìm câm lặng, thứ ánh sáng bàng bạc trầm mặc ấy rải rác khắp các đường ngõ của thủ đô Thebes, lại chẳng thể soi sáng được lòng người.
Trong nơi chuyên ướp xác Hoàng tộc, cũng là nơi đnag cất giữ xác Pharaoh Nefermaat của Thủ đô Thebes đế chế Ai Cập vĩ đại, không một bóng dáng tì nữ hay nô lệ, quân lính chỉ dám đứng gác ở xa xa, ánh trăng chẳng thể ghé vào, trong điện im lìm như chết, đến cả số đèn đuốc được thắp lên cũng ít đến đáng thương, sâu vào bên trong mới có thể thấy lấp ló ánh sáng của dạ minh châu và đèn dầu lập lòe.
Tư tế điện hạ cao quý kéo gấu váy, đi lướt đi như một bóng ma câm lặng, bên nàng là một nam nhân mặc y phục thị vệ nhưng sống lưng thẳng tắp cùng khí chất cao nhã của chàng khiến người ta không kìm được mà đem lòng nghi ngờ thân phận.
Người mặc trang phục thị vệ đưa tay chắn sau lưng nàng Công chúa, cẩn thận che chở nàng bước vào nơi được che dấu sâu nhất trong toà kim tự tháp, đôi mắt hồ ly lạnh như băng liếc xéo, ra ám hiệu cho người thân cận đang đứng canh ở ngoài.
Nàng công chúa kéo tay nam nhân, đến trước thân hình lạnh băng nằm trên cáng dài, bên trong là xác của vị Pharaoh đang được bao người khóc thương.
Nàng nhẹ giọng:
- Phụ hoàng. Con gái muốn giới thiệu với người một người. Đây là người mà con gái đem lòng thương mến. Con muốn gả cho người này. Phụ hoàng, người sẽ ủng hộ con chứ?
Không gian lặng im, người chết không thể nói chuyện, không thể đưa ra lời ưng thuận chúc mừng, nhưng càng không thể đưa ra những lời phản đối móc mỉa khiến nàng thương tâm.
Nàng quay sang nam nhân đứng cạnh, giải thích:
- Nghi lễ của Ai Cập dành cho người chết bao gồm ướp xác, cúng bái, phù phép rồi mới chôn cất trong lăng tẩm. Em chính là Đại tư tế, là người phải đích tay ướp xác cho ông ấy, lát nữa sẽ có tư tế học việc đến hỗ trợ em. Người Babylon chàng...- Nàng thoáng ngập ngừng- Có lẽ sẽ không quen.
Người Ai Cập tin rằng, thân thể cùng linh hồn là một sự tồn tại thống nhất không thể tách rời, nếu như linh hồn đã được đưa đến bên chân các vị thần thì thân thể cũng phải được tẩy rửa hết chất phàm tục, ướp lại quấn chặt chẽ với mảnh hồn phiêu lãng.
Thế nhưng đối với người dân Babylon vốn đã quen hỏa táng hoặc nhập thổ, thủy táng, hành vi đem xác chết mổ xẻ, giày vò với hương liệu quả là man rợ và kinh khủng.
Quá trình đó ghê sợ một, vậy người làm ra nó phải ghê sợ mười.
Chẳng phải tự nhiên là các thầy tu Ai Cập được ngoại bang vừa nể vừa sợ. Tay nghề chẩn chữa bệnh của bọn họ cao siêu, nhưng ướp xác lại cũng thuần thục chẳng kém.
Ragash không nói gì. Chàng cũng chẳng thích giả vờ ngây thơ vô tội. Tay chàng cũng dính máu bao nhiêu người, so với kẻ dính máu sinh tử như chàng, một tư tế ướp xác như Isis đã là gì.
Nhưng...
- Nàng sẽ ổn chứ?
Tay Isis sẽ không run chứ?
Dù sao, đó cũng là Phụ hoàng của nàng.
Isis ngẩng đầu nhìn Ragash:
- Nói thật nhé?
- Ừ.
- Thật ra em cũng không biết chắc đâu, Ra.
- Cũng có sao đâu nào?- Ragash đưa tay ôm lấy bờ vai gầy nhỏ của nàng, thì thầm- Em chỉ là một cô gái nhỏ, việc khó như vậy, em còn nhỏ, có sai sót cũng đâu thể trách được, đúng không nào?
Isis chớp chớp đôi mắt.
Đôi môi nàng run run.
Em vẫn còn nhỏ mà.
Có một người, mãi mãi bao dung cho nàng, xem nàng như một đứa nhỏ.
CHÚ Ý: Bên dưới có miêu tả quá trình ướp xác, bạn nào có không thích giải phẫu các thứ thì nên lướt qua.
Đục một lỗ trên hộp sọ người đã khuất, khuấy nát bộ não và hút chúng ra qua đường mũi. Sau khi lấy hết dịch não, đổ rượu vào bên trong để làm sạch và khử trùng.
Rạch một vết nhỏ trên bụng, lấy hết nội tạng ra, đặt trong những chiếc bình mô phỏng theo hình dạng bốn người con trai của thần Horus để bảo vệ các nội tạng và chuẩn bị đặt nó vào trong mộ trong thời gian diễn ra nghi lễ chôn cất.
Rửa sạch lại thân thể bên trong bằng rượu và hương liệu.
Xác ướp được tắm dầu cọ rồi phủ muối thiêng để bảo vệ lớp thịt bên ngoài, nhằm rút sạch nước ra khỏi cơ thể xác ướp, để lại môt khối màu nâu đã thành hình vững chắc. Lúc này, đổ nước hoa và phủ một lớp nhựa cây lên cơ thể để niêm phong, sau đó mát xa cơ thể bằng hỗn hợp sáp chứa dầu tuyết tùng. Một miếng kim loại có hình con mắt của Horus được đặt lên trên vết rạch ở bụng.
Bọc xác ướp bằng vải lanh rồi đặt vào quan tài vàng đã được đúc từ lâu.
Trong cả quá trình dài dằng dặc ấy, Isis đều rất tỉnh táo, thao tác gọn gàng, khuôn mặt không chút cảm xúc, lạnh nhạt nghiêm nghị, không có lấy nửa phần cảm xúc.
Ragash đứng một bên, nhìn theo từng cử động của nàng. Khi nàng đưa tay đậy nắp quan tài, chàng tiến tới, nâng chậu nước rửa tay, im lặng nhìn nàng tẩy sạch đôi bàn tay ám mùi máu cùng hương liệu.
Bình minh lên tự lúc nào.
Nắng sớm Ai Cập vẫn luôn rực rỡ ấm áp như thế.
Cho dù lòng ai vui sướng thỏa mãn, lòng ai đau đớn chết lặng, lòng ai vô cảm thờ ơ, lại lòng ai âm mưu tính toán, thì ánh nắng vẫn lên, ngày mới vẫn đến, thời gian vẫn trôi và người thì vẫn cứ phải chấp nhận.
Isis sang gian khác sửa soạn lại trang phục Tư tế cao quý, chuẩn bị cho nghi thức cúng bái cùng phù phép.
Đứng trước thần linh, miệng lẩm bẩm những lời tán dương, cầu xin an nhiên cho người đã khuất, ánh mắt nàng đờ đẫn nhìn vào tượng thần linh được điêu khắc tỉ mẩn.
Thần linh ơi, liệu người có đang cau mày mà nhìn xuống sự dối trá của con?
Thần linh ơi, liệu người có đang âm thầm quay đầu trước một linh hồn không thuần khiết thế này?
Khi mà con đã thốt ra quá nhiều lời cầu xin giả tạo chẳng thuộc bản tâm, liệu đến một ngày mà con dùng cả linh hồn cầu nguyện, người có còn lắng nghe?
Không.
Chẳng ai ở bên trợ cánh cho một linh hồn hận thù.
Con đường ta đã chọn, cho dù có phải lê bước, có quỳ bò, có cô độc, có bị ruồng bỏ...
Ta cùng sẽ đi đến cuối cùng.
Hàng lông mi thật dày nhấc lên.
Đôi mắt sáng rõ như sao trời.
Nàng đã ổn định lại cảm xúc.
Các bước ướp xác được tham khảo thông tin qua link dưới cmt.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro