Lạnh Lẽo
Nguyên Xướng: Trương Bích Thần, Dương Tông Vỹ
Lời Việt: Ruki1710
Cover: Reii ~~
Lyrics:
Đêm khuya hơi lạnh giăng, nhìn trăm hoa rơi tựa sương
Dõi trông xa xăm tà dương, chàng nơi phương xa trầm ngâm
Không thể nhớ... cớ sao chẳng quên?
Cô đơn hoa đào rơi, vì đâu ta buông bàn tay
Kiếp nào ta xa lìa nhau giờ đây mông lung tìm ai giữa nơi trần gian
Vờ chẳng đau đớn....
Màn đêm đen dần buông khiến tương tư chất đầy
Như trăm hoa bủa vây đầy thân xác
Thời gian trôi làn hương chậm vương do ai
Nhẹ nhàng phiêu tán... nước vùi tan
Một thân hoa lặng yên cuốn trôi theo ý trời
Hoa ưu thương rớt rơi hồn tan vỡ
Vượt gian truân ngàn năm một lần tình kiếp chẳng quên câu thề xưa
Biết tìm đâu người năm ấy
Kiếp sau gặp nhau...oán hay còn yêu?
Sương buông trên bờ vai, thời gian trôi không chờ ai
Chốn xưa bên nhau còn đây tìm đâu dư âm người thương
Đi thật xa...bước chân lẻ loi
Bao đông tan rồi xuân, đào hoa trăm năm còn rơi
Chỉ mong ôm trong vòng tay vẹn nguyên không bao giờ buông đóa hoa ngày nào
Thề ước tam thế.....
Màn đêm đen dần buông khiến tương tư chất đầy
Như trăm hoa bủa vây đầy thân xác
Thời gian trôi làn hương chậm vương áo ai
Nhẹ nhàng phiêu tán... nước vùi tan
Một thân hoa lặng yên cuốn trôi theo ý trời
Hoa ưu thương rớt rơi hồn tan vỡ
Vượt gian truân ngàn năm một lần tình kiếp chẳng quên câu thề xưa
Biết tìm đâu người năm ấy
Quạnh hiu ba đời 3 kiếp như cơn huyền mộng
Bao nhiêu năm tháng phai lệ cay đắng
Nhận ra nhau mà sao vội quay bước đi
Tình đành rơi xuống chốn trần ai
Vờn lay lay đào hoa gió xuân man mác buồn
Vi vu không biết hương còn vương vấn
Đừng mang bao lời yêu hận này cho nét thanh xuân hoa tàn phai
Chốn trần gian dệt duyên kiếp
Viết cho trọn giấc mơ.......
~Cỏ~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro