3
Mùa Đông
Giáng Sinh
Em mơ, vẫn mơ về một hình bóng không thể với tới
Em thương anh tới khờ dại, để rồi đem cái khờ dại ấy ấp ôm những giấc mộng, chờ xuân về
Em mong anh con đường anh đi trải đầy hoa hồng rực rỡ, đầy lời yêu lời nhớ lời thương
Em sẽ để lại anh trong tiềm thức
Để anh thành thói quen cũ
Không phai
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro