
Bài Số 94
Nguyệt Lão
***
Nhìn ra ngoài cửa, nguyệt đang sáng
Lung linh giữa trời, một vầng trăng
Lão bà xe duyên lưng đã còng
Hôm nay đi qua, lại ghé thăm
Người ở tây phòng bóng cô liêu
Tơ hồng, chỉ đỏ, buộc lúc trước
Lão thấy hôm nay sao chẳng còn
Nên vậy, thời mãi mới vô duyên?
***
Ô hay! Nguyệt Lão lẫn không vậy
Tơ hồng có buộc lúc nào đâu
Mà sao giờ đây đem trách người
Vì thế tây phòng mới vô duyên?
***
Nguyệt Lão tóc bạc lưng đã còng
Ghé vào thăm chơi mới hỏi han
Hôm kia tiên tử có ghé thăm
Nhìn người đang ngủ mắt rơi lệ
Nên về thiên đình lại buồn hơn
Nước mắt rơi rơi trên cánh phượng
Làm cho thiên đình cũng buồn lây
Hôm nay Nguyệt Lão ghé vào đây
Nhìn người tây phòng vẫn còn thức
Lại ngắm trăng soi ngoài cửa sổ
Tương tư nhớ ai tóc bạc trắng
Nhìn ánh trăng khuya lại nhớ ai.
***
Người ở tây phòng vui hớn hở
Chắc hẳn rằng được một cái duyên
Nào đâu Nguyệt Lão chẳng nhớ cho
Chỉ ghé vào thăm, rồi đi qua.
****
Lập Thạch Đêm Trăng
Mùa Thu 2022
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro