Tôi ôm em
Hoàng hôn trải dài phủ khắp thành phố những ánh vàng hồng le lói qua từng khung cửa chiếu đến những con đường, ngõ nhỏ của nơi hối hả này. Ấy thế mà giữa đô thị xa hoa, tấp nập lại có một ngôi nhà nhỏ màu xanh mặc kệ sự đời vẫn bình thản ngắm cảnh thưởng trà . Mỗi ngày bình bình ổn ổn mà trôi qua. Ngôi nhà nhỏ màu xanh là một nơi kỳ lạ, một nơi mà những câu chuyện với thứ tự kể lộn xộn hoặc đôi khi chỉ là rảnh rổi nói nhau đôi điều điên khùng, nhân vật chẳng phải người đặc biệt, nổi tiếng gì, họ đơn giản chỉ là những rau củ trái cây với câu chuyện của mình cần người lắng nghe thôi.
Hôm nay chúng ta cùng nghe tâm sự với nhau nhé !
Tâm sự của cà chua và cà tím nhỏ.
________
Nơi bệ cửa sổ có hai thân ảnh nhỏ tựa vào nhau thủ thỉ đôi điều. Khung cảnh bình yên đến nao lòng, dù cho ngoài khung cửa kia những chiếc xe cùng dòng người hối hả qua lại họ vẫn chậm rãi kể nhau nghe.
_ Hôm nay của cậu thế nào cà tím nhỏ ?
_Hôm nay tệ cực nó không ổn với tôi chút nào, còn cà chua ?
_Cũng ổn chỉ là trong lòng còn nhiều tâm sự thôi.
_Cà chua có chuyện đúng không, nói tôi nghe đi rồi em sẽ thấy ổn hơn.
_Thế giới này mệt nhỉ ? Một chiều ngẩn ngơ tôi nhìn trời, nhìn những đám mây trôi qua bỗng ước gì bản thân chưa từng được sinh ra. Có lẽ sự tồn tại của tôi đã là một việc gì đó rất thừa thãi. Không ai thương lấy mình, cứ luôn chực chờ bắt lỗi để la mắng mình ấy. Tôi mệt lắm, tôi cố gắng không được nữa, tôi buông bỏ có được không.
_Cà chua nhìn tôi này, em đã làm rất tốt mọi thứ rồi , em đã rất mạnh mẽ để đến với thế giới này, sự tồn tại của em chính là hạnh phúc của rất nhiều người. Không phải không ai thương em chỉ là tiêu cực nhiều quá làm lu mờ đi những yêu thương nho nhỏ mọi người dành cho em. Thế giới này mệt thật nhưng mà đừng vì thế mà cà chua muốn từ bỏ, hãy nghĩ lại những ước mơ, những lý tưởng sống ban đầu mình theo đuổi, lật lại từng trang ký ức vui vẻ để níu giữ bản thân ở lại em. Nếu ra đi thì ngày mai gia đình em, bạn bè em sẽ ra sao liệu rằng sẽ có ai đi dự đám tang mình chứ hay họ sẽ ở đó mắng em là đồ ngốc, hàng xóm xung quanh mắng ba mẹ em, bạn bè em vô tâm. Em chết rồi thì thanh thản phần em nhưng những hậu quả còn lại ai sẽ gánh. Xã hội ngoài kia đáng sợ biết bao, miệng lưỡi người đời ác độc biết bao và tâm hồn những người thương em mong manh thế nào. Một đời người có luân hồi sinh ra và mất đi chẳng phải cuối đời khi số tận em cũng đi, vậy thì sao mình không cố gắng sống bám víu vào cuộc đời để vươn lên hoàn thành hoài bão của bản thân, chăm lo lại cho những người thương em. Nếu không làm được những việc đó vậy xin em hãy sống thật hạnh phúc thì tôi chắc chắn họ sẽ rất vui rất tự hào về em. Đừng lúc nào cũng than vãn muốn buông bỏ bởi sinh ra đã là sứ mệnh khi nào tận số rồi lúc đó em mới được rời khỏi nhân gian đừng làm điều dại dột trước số mệnh em nhé! Và cà chua ngoan nào! Nếu không ai ôm em thì tôi ôm em không cần phải gồng mình trưởng thành từng ngày cũng chẳng cần cố gắng mạnh mẽ cho ai xem nữa cả. Tôi ôm em mong em giải tỏa những tiêu cực, cứ yếu đuối với tôi, hiện tại bây giờ tôi thay em cất giữ những yếu đuối đấy đợi khi em mạnh mẽ rồi tôi sẽ trả nó lại cho em.
_Cà tím à! Tại sao lại như vậy lại an ủi tôi chứ ?
_Bởi vì tôi thương em, thương cho cà chua nhỏ của tôi vậy nên em à hãy thương lại cho bản thân của mình nhé.
_ ....Tôi ... Cảm ơn.
_Nào trễ rồi ngủ thôi em. Mong rằng đêm nay em ngủ thật ngon sẽ không còn giật mình tỉnh giấc giữa đêm, cũbg không còn ngồi khóc một mình tự mình an ủi mình nữa em nhé! Ngủ ngon cà chua nhỏ của tôi.
Cà tím nhẹ nhàng ôm lấy cà chua nhỏ của mình vào lòng mà vỗ về, đối với cà tím có lẽ hôm nay là một ngày hạnh phúc bởi vì những lời nói trong lòng cuối cùng đã được nói ra.
Không chỉ dành cho cà chua mà còn dành cho chính cậu ấy. Thế giới này vẫn vậy nhỉ vẫn chẳng dịu dàng với ta chút nào nhưng không sao bởi vì sau cùng của đau khổ sẽ có ai đó bước vào dành cho cậu những tình cảm đặc biệt cùng cậu vượt qua những bức tường tâm lý. Đừng cố gắng trưởng thành khi bản thân chẳng muốn nhé, trưởng thành là trong một khoảng khắc nào đó ta nhận ra rằng mình chẳng thể trẻ con nữa rồi.
Em vẫn là cô gái nhỏ
Vẫn muốn được yêu thương
Em vẫn là cô gái nhỏ
Vẫn muốn được ôm như ngày nào
Đừng thấy em mạnh mẽ
Rồi nghĩ em không cần.
___________________________________________
Xưng hô :
Cà chua : tôi - cậu
Cà tím : tôi - em
Written by conheoxinhxinh
1/1/2023
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro