Chap 1:
Chẳng mấy chốc đã đến ngày đi dã ngoại, hôm đó không hẹn mà cả Sấm và Lạc đều đi. Xe có 2 khoang được phân cách bởi một cánh cửa không thể nhìn xuyên qua, mỗi khoang có từ 5-6 băng ghế, mỗi băng ghế 2 người ngồi, riêng băng cuối thì có đến 5 người ngồi. Sấm lên xe trước, mang theo con mèo bông màu đen dài 1m30 với đôi mắt hạt mè màu trắng đi thẳng ra khoang sau, lựa ngay một hàng ghế trống gần cuối rồi ngồi vào ghế phía trong. Hôm qua cô thức khuya làm bài, sáng lại phải dậy từ 3 giờ để kịp chuẩn bị cho chuyến dã ngoại nên vừa ngồi vào ghế cô liền tháo kính rồi ôm mèo bông ngủ ngon lành.
Lạc lên xe gần cuối, cũng đi tuốt ra khoang sau. Khoang sau có 13 chỗ ngồi, đám bạn tập trung chủ yếu ở khoang trước quẩy nhạc, chỉ có vài thành phần thích tĩnh lặng là ra khoang sau ngồi. Tổng cộng ở khoang sau chỉ có 7 người, đầy rẫy 2-3 băng ghế trống, nhưng cậu lại ngồi vào cạnh Sấm. Xe khởi hành được một lát cậu liền ngủ. Sấm ngả đầu về phía cửa sổ, còn Lạc ngả đầu về hướng ngược lại. Hành động này vô tình 'được' Lục và Hồng ngồi đối diện trông thấy, cả hai liền liếc mắt nhìn nhau cười cười xảo trá. Hồng đưa ngón tay lên miệng ra hiệu mọi người im lặng, rồi Lục len lén bước sang, nhẹ nhàng chỉnh đầu Sấm tựa lên vai Lạc, đầu Lạc tựa lên đầu cô. Bọn trai gái xung quanh bụm miệng cười thầm rồi mau chóng móc điện thoại ra chụp lại.
Bọn họ giữ tư thế đó được khoảng một giờ thì Lạc tỉnh dậy. Vừa mở mắt cậu bỗng ngửi thấy một mùi hương thơm ngát, nghiêng đầu qua nhìn thì thấy Sấm tựa đầu lên vai mình ngủ, đúng lúc đó cô cũng tỉnh giấc. Sấm mơ màng mở mắt, với lấy cái kính đeo vào rồi ngước lên thì bắt gặp cậu đang nhìn chằm chằm vào mình. Trong đầu cô hiện lên một đống dấu chấm hỏi.
*Ủa? Sao nó ngồi đây? Nó ngồi đây từ hồi nào? Mình vừa mới...tựa vào vai nó ngủ?!*
Xin...xin lỗi...
Không sao.
Không biết vì lý do gì mà giọng cả hai đều lí nhí. Sấm vội xoay mặt về phía cửa sổ. Bầu không khí đang gượng gạo thì cửa khoang mở ra, thầy giáo thông báo đã đến địa điểm đi chơi và kêu mọi người xuống xe. Sấm bỏ con mèo bông lên ghế, buộc lại tóc rồi leo xuống xe.
Trưa nay bọn họ đi chơi thử thách nhà ma. Chia làm 3 đội, khoang trước chia làm hai đội, khoang sau là một đội. Mỗi đội sẽ được ban tổ chức cung cấp một manh mối, sau đó phải vào nhà ma tìm các manh mối khác, dựa vào các manh mối tìm ra món đồ bị cất giấu, trong quá trình tìm kiếm sẽ bị các npc của nhà ma hù dọa, đội nào tìm ra món đồ trước sẽ chiến thắng. Thầy giáo nói sẽ khao đội chiến thắng trà sữa. Ai nấy nghe có phần thưởng cũng đều hừng hực khí thế, nhưng không ai để ý đến những khuôn mặt nham hiểm của đám trai gái ngồi khoang sau khi nãy.
Thật ra, trong một tiếng mà cô cậu ngủ trên xe, bọn họ đã bí mật bàn với nhau về kế hoạch 'đẩy thuyền' sẽ thực hiện ở nhà ma. Vừa phân tích xong manh mối đầu tiên, kế hoạch đã bắt đầu. Trong lúc một nhóm nhỏ đánh lạc hướng Sấm và Lạc đi tìm kiếm các manh mối khác, Hồng lẻn ra ngoài đi tìm một nhân viên nhà ma trực gần đó.
Chị gì ơi!
Kêu chị có gì hong cưng?
Một lát nhóm tụi em sẽ đến chỗ chị, chị dọa giúp em hai cô cậu đi bên trái nhé.
Em ghép hai đứa nó à?
Dạ đúng rồi, bọn nó 'thương mà không dám nói' đó chị.
Ô kê cưng, để chị.
Lát sau khi đang tìm manh mối, không biết vô tình hay cố ý mà cô và cậu đứng sát vào nhau. Cả hội đang đi thì chị ma lúc nãy xuất hiện, trút ngược đầu đu từ cây xà trên trần nhà xuống với khuôn mặt ghê rợn dọa cô cậu hồn vía lên mây. Lạc lập tức quay đầu lao ra khỏi căn phòng, Sấm vội chạy theo sau, bỏ lại bọn bạn đứng đập tay cười hì hì với chị ma.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro