Nhà hoàn có điểm chương 15 :)
Chương 15: Rèn luyện thân thể!
--------------------------------------------------------------------------------
Ra khỏi Mẫu Đơn uyển, Hạ Tiểu Tiểu vội vàng cấp tốc chạy về phía Cúc Hương uyển, đến giờ này, không cần phải nói, tiểu thư khẳng định là đang ở đó rèn luyện thân thể. Quả nhiên, vừa bước vào Cúc Hương uyển Tiểu Tiểu đã nhìn thấy tiểu thư đang nửa ngồi nửa đứng ở kia, nghiến răng nghiến lợi, mồ hôi đổ đầm đìa.
" Tiểu thư đang......?" Hạ Tiểu Tiểu nhẹ giọng hỏi Tề Tụ Hiền đang đứng ở một bên quạt quạt hóng mát.
" Kiến thức cơ bản, trung bình tấn." Vưu thiếu gia này xem ra là đùa "thật", trung bình tấn mệt thành như vậy cũng vẫn kiên trì trụ vững, không giống đồ lười Hồng Tử Duyên kia, sớm đã không biết chạy đi đằng nào gây rối.
" Hồng tiểu thư đâu?" Hạ Tiểu Tiểu nhìn nhìn xung quanh, tại sao trong viện lại chỉ có Ân Ân tiểu thư và Tề Tụ Hiền? Cô nam quả nữ, không tốt lắm đi.
" Trốn." Cả ngày chỉ mơ trở thành cao thủ, lại không chịu ăn khổ, Hồng Tử Duyên a Hồng Tử Duyên, ai...... Chỉ có thể thở dài một tiếng.
Trốn? Vì sao chứ? Hạ Tiểu Tiểu trong đầu lướt qua hàng đống suy nghĩ, sân rộng như vậy, chỉ có Ân Ân tiểu thư và Tề Tụ Hiền, chủ nhà tạm thời thì lại trốn đi đâu mất? Chẳng lẽ là......
" Tề hộ vệ, ngươi cảm thấy tiểu thư nhà chúng ta thế nào?"
" Tốt lắm." Tuy là một thiếu gia, nhưng có thể ăn khổ.
Tốt lắm? Hạ Tiểu Tiểu ánh mắt nhất thời sáng lên:" Ngươi xem dáng người tiểu thư nhà chúng ta...... Ngươi để ý sao?"
" Để ý cái gì?" Tề Tụ Hiền không rõ.
" Chính là...... Chính là......" Hạ Tiểu Tiểu có điểm ngượng ngùng, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ nói: "Dáng người tiểu thư nhà chúng ta, không phải lồi lõm gợi cảm như kẻ khác vậy...... Ngươi...... Không để ý chứ?" Lần đầu tiên cùng nam nhân thảo luận vấn đề vóc dáng của nữ nhân, thật đúng là rất khó mở miệng.
" Dáng người của hắn tốt lắm a." Nếu một đại nam nhân dáng người lồi lõm gợi cảm mới là kỳ quái.
" Thực sự? Ngươi thực sự nghĩ như thế? Vậy ngươi là thực sự thích tiểu thư nhà chúng ta phải không." Hạ Tiểu Tiểu hưng phấn đến nhảy dựng lên.
" Thích tiểu thư nhà các ngươi?! Ngươi đang nói cái gì?" Nha đầu này không phải trúng gió chứ?
" Không. Chưa nói gì. Của ta ý tứ là, sẽ có một nam nhân chấp nhận thú tiểu thư nhà chúng ta đúng không!"
" Không. Ta có thể khẳng định với ngươi. Không có nam nhân nào muốn thú tiểu thư nhà ngươi hết!" Thật đúng là nực cười. Ai thèm cưới một đại nam nhân về nhà a!
" A...... Ngươi không phải vừa mới nói không để ý dáng người tiểu thư......" Hạ Tiểu Tiểu choáng váng.
" Đúng, ta không để ý, ta chỉ để ý dáng người lão bà ta lấy về nhà thôi." Tỷ như Hồng Tử Duyến...... Nghĩ đến đêm hôm đó, nghĩ đến thân thể lả lướt kia, Tề Tụ Hiền đáy lòng một trận rối loạn, đáng chết, có phải hắn gần đây rất thiếu nữ nhân hay không, cho nên mới có điểm cơ ( đói ) khát, tại sao gần đây lại luôn nhớ đến chuyện ngày hôm đó.
" Ngươi......" Hạ Tiểu Tiểu tức đến miệng mở lớn không nói nổi một câu nào.
" Hạ- Tiểu- Tiểu- đáng chết ngươi lại đây đỡ ta !" Nhìn đến Hạ Tiểu Tiểu cùng Tề Tụ Hiền trò chuyện vui vẻ với nhau, Vưu Đức Ân ở một bên luyện trung bình tấn đã sớm ghen tị đến phát cuồng, chính là, cái chân đáng thương của hắn, đã muốn hoàn toàn không nghe lời chỉ huy của hắn.
Nghe thấy tiểu thư gọi, Hạ Tiểu Tiểu bất chấp đang cùng Tề Tụ Hiền lý luận, vội vàng cuống quýt chạy đến bên người tiểu thư: "Tiểu thư, người làm sao vậy?" Xem biểu tình của tiểu thư, giống như thập phần thống khổ.
" Không, không có việc gì, ngươi giúp ta, chân của ta muốn gãy mất......" Rèn luyện thân thể thực con mẹ nó không phải chuyện dành cho người làm, hắn thật muốn ôm chân khóc rống một hồi.
" Mới luyện nhiều một chút, liền mệt thành như vậy, quên đi, hôm nay đến đây thôi vậy." Tề Tụ Hiền phất tay, tỏ vẻ giờ học chấm dứt, hắn cũng phải đi tóm nàng Đại tiểu thư không ra gì của nhà mình về.
" Tiểu thư, ngươi sao rồi?" Tiểu thư toàn thân sức nặng đều đặt ở trên người nàng, nàng chịu không được mất.
" Ta vẫn ổn, Tiểu Tiểu, đỡ ta trở về phòng." Kỳ thật hắn một chút đều không ổn, hắn cảm giác chính mình muốn chết giữa đường đến nơi.
" A, tiểu thư ngươi chậm chút......" Hạ Tiểu Tiểu đau lòng giúp đỡ tiểu thư tập tễnh bước, chậm rãi hồi tùng trúc uyển, một đoạn đường ngắn ngủn, hai người lại mệt đến mồ hôi ướt đẫm.
" Tiểu thư, trước hết nghỉ một chút, ta đi bảo người chuẩn bị nước tắm cho ngươi." Đỡ tiểu thư ngồi lên giường, Hạ Tiểu Tiểu bất chấp mình cũng đang cần nghỉ ngơi, vội vàng chuẩn bị nước tắm cho tiểu thư.
" Đừng, trước đừng......" Tuy rất muốn tắm, nhưng là trước tình huống hiện tại...... Sao có thể để Tiểu Tiểu dìu hắn vào bồn tắm? Chuyện kích thích như vậy, vẫn là quên đi.
" Tiểu Tiểu, chân của ta thực khó chịu, ngươi trước giúp ta ấn ấn, cho máu lưu thông chút." Chỉ cần chân khôi phục công dụng hàng ngày của nó là tốt lắm rồi.
" Được, tiểu thư mau nằm xuống." Xem ra tiểu thư thật sự là mệt muốn chết, từ trước tới giờ tiểu thư chưa từng cho nàng tới gần. Quỳ gối trước giường, Hạ Tiểu Tiểu bàn tay nhỏ bé khẽ vuốt hai chân Vưu Đức Ân, miệng còn không ngừng oán thán:" Tiểu thư, ngươi tội gì phải khổ như vậy, đi Mẫu Đơn uyển tìm Lam Tĩnh Di tiểu thư tán gẫu nói chuyện phiếm, uống trà tốt biết bao nhiêu, đừng cùng Hồng tiểu thư học cái gì võ nữa. Tiểu thư, ta nói cho ngươi biết, Lam Tĩnh Di tiểu thư là người tốt lắm nha, hôm nay lúc ta đi Mẫu Đơn uyển, nghe được các tiểu thư kia lại nói xấu ngươi, lúc ấy ta rất tức giận, định xông ra cùng các nàng lý luận, nhưng Lam Tĩnh Di tiểu thư đã đứng ra, bất bình thay cho ngươi, còn khen ngươi là giai nhân thanh tú, ngươi nói, Lam Tĩnh Di tiểu thư người có được không? Ta cảm thấy nàng bộ dạng thật sự xinh đẹp, tính cách cũng tốt, tiểu thư, ngươi kết giao bằng hữu với nàng sẽ tốt lắm nha."
" Ngươi đi Mẫu Đơn uyển làm gì?" Vưu Đức Ân hưởng thụ nhắm mắt lại, hỏi.
" Đều là tại tiểu thư người a, ta chẳng phải đã nói với ngươi Lam Tĩnh Di tiểu thư đưa tới thiếp, mời hôm nay qua phẩm trà mà, kết quả ngươi sáng sớm đã chạy tới Cúc Hương uyển, đều không thèm nhớ tới chuyện này, ta liền đành phải đi Mẫu Đơn uyển thay ngươi xin lỗi Lam tiểu thư một tiếng. Tiểu thư, người như vậy thực không đúng a, người ta có lễ phép như vậy, có thành ý đến mời, ngươi như thế nào có thể phớt lờ không hỏi đâu?"
" Tiểu Tiểu, ngươi gần đây tở nên thực dong dài, thiệt giống hệt Hồng Tử Duyến."
A a a! Cái này đáng giận nha tiểu thư!
" Tiểu thư- ngươi nói linh tinh cái gì chứ! Ta mới không giống Hồng Tử Duyến! Nàng ta thật quá phận, dám để ngươi - một tiểu thư khuê các cùng với hộ vệ của nàng một mình ở cùng một chỗ, chẳng lẽ nàng không biết nam nữ thụ thụ bất thân sao!"
" Không sao cả." Đều là nam nhân, có cái gì mà thụ thụ bất thân chứ, Vưu Đức Ân không sao cả nói.
" Cái gì không sao cả! Cái này liên quan đến danh tiết của tiểu thư a! Hơn nữa, Tề hộ vệ kia cũng rất đáng ghét, dĩ nhiên khinh thường tiểu thư, ghét bỏ dáng người tiểu thư, hừ, đúng là không có mắt! Bất quá, nói đi nói lại, tiểu thư a, ngươi gần nhất cũng uống không ít thuốc bổ, ngực của ngươi lớn thêm chút nào không thế?" Thật muốn sờ một chút kiểm tra hiệu quả gần đây, Hạ Tiểu Tiểu ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm bộ ngực tiểu thư, ảo tưởng.
" Tiểu Tiểu, tay của ngươi......" Nàng rốt cuộc là mát xa chân hay là câu dẫn hắn?
" Ách? Tay của ta? A! Tay của ta!" Vừa rồi chính là ảo tưởng một chút, như thế nào tay lai chạy đến mông tiểu thư a? Hoàn hảo tiểu thư không phát hỏa, Hạ Tiểu Tiểu trộm liếc mắt xem vẻ mặt tiểu thư, vội vàng lui tay về, thành thành thật thật mát xa hai chân tiểu thư.
" Tiểu Tiểu......" Thật muốn nói cho nàng, hắn là nam nhân.
" Hả?"
" Cái kia...... Lúc ấn tăng thêm chút lực......" Tám năm sớm tối ở chung, hắn nói hắn là nam nhân, Tiểu Tiểu có thể tiếp nhận hay không?
" Dạ." Hạ Tiểu Tiểu lên tiếng, nghĩ nghĩ, nhấc váy bò lên trên giường, hăng hái hỏi," Tiểu thư, như vậy có thể sao?"
" Ách......" bàn chân bạch ngọc nhỏ nhắn ở trước mắt nhoáng lên một cái, hắn tim đập cái thịch.
" Khụ...... Tiểu Tiểu...... Kỳ thật...... Cái kia......" Nên như thế nào làm rõ thân phận của hắn đây?
" Uh? Cái gì? Hôm nay nóng thật a." Hạ Tiểu Tiểu mồ hôi đổ đầm đìa, cứ như vậy đem tay áo kéo cao lên, để cho cánh tay trăng như tuyết lộ trong không khí.
Món ngon nóng hôi hổi đập ngay trước mặt, khiến Vưu Đức Ân tâm thần nhộn nhạo, sóng mắt bị cánh tay trắng trẻo mảnh khảnh kia gắt gao hấp dẫn.
'Ngươi hiện tại có thể đường đường chính chính làm một nam nhân' giống như có một tiểu ác ma một mực ở bên tai hắn gào thét.
Đúng rồi, đúng vậy, lão đạo trưởng kia đúng là trêu đùa hắn, trêu đùa hắn suốt tám năm, hắn hiện tại có thể đường đường chính chính làm một nam nhân, đúng, đúng vậy!
Chương 16: Lần đầu tiên thất bại!
Bỗng dưng, Vưu Đức Ân vươn tay giữ chặt cánh tay Hạ Tiểu Tiểu, cảm xúc mềm mại khiến lòng hắn kinh hoàng không thể ức chế được.
" Tiểu thư?" Hạ Tiểu Tiểu cảm thấy có chút sợ hãi, tiểu thư làm sao vậy? Ánh mắt kia, nóng cháy người a......
" Tiểu Tiểu......" Tiếng nói Vưu Đức Ân khàn khàn trầm thấp, một tay ôm lấy thân mình Hạ Tiểu Tiểu, tay kia ghì đầu của nàng xuống, cuối cùng cũng hôn lên làn môi mềm mại đáng yêu kia......
" A...... Tiểu thư......" Hạ Tiểu Tiểu cả người như nhũn ra, vô cùng đáng thương ngồi phịch lên đùi Ân Ân, đầu óc tuy một mảnh mơ mơ màng màng, nhưng lại có một tia nhận thức rất rõ ràng: ngực của tiểu thư, thật phẳng, thật cứng, thật nóng a.
" Hư......" Cách một lớp trang phục mỏng manh, thân thể mềm mại mà hữu lực kia làm hắn dường như phát cuồng, xoay người đem nàng đè dưới thân, nụ hôn của hắn rời khỏi môi nàng, dán trên da nàng chậm rãi đi xuống.
" A-" Hạ Tiểu Tiểu hoảng sợ, khẩn trương đến nỗi cả người phát run.
" Tiểu Tiểu, ngươi đừng khẩn trương......" Nỗ lực đè nén thân thể đang run rẩy cùng tiếng tim đập loạn, Vưu Đức Ân cố gắng an ủi, nhưng là, được rồi, kỳ thật hắn cũng rất khẩn trương a!
" Tiểu thư......" Cơ thể non mềm mẫn cảm cảm nhận được cái gì đó, Hạ Tiểu Tiểu khó chịu vặn vặn người," Trên người tiểu thư có cái gì đó chọc vào người ta......" Thật cứng , thật không thoải mái.
" Chết tiệt......" Dục hỏa thiêu đốt, cánh tay run rẩy kéo nút dây buộc, màn che rủ xuống, ngăn cách hai người bọn họ với bên ngoài.
Được rồi, được rồi, phi lễ không nên nhìn, phi lễ không nên nhìn! Nhưng mà......
" Tiểu, tiểu thư, quần áo của ta, quần áo......" Thanh âm hoang mang hoảng sợ.
" Tiểu, tiểu thư. Ngươi. Quần áo của ngươi...... Ô......" Vẫn còn hoang mang.
Âm thanh sột soạt cộng thêm tiếng giãy giụa bất lực:" Tiểu thư. Ngực ngươi, ngực, thật phẳng......" Vẫn còn nhớ rõ trình bày sự thật.
" Tiểu thư. Ngươi, ngươi làm gì...... A. Ngươi làm gì......" Thanh âm khẩn trương đến phát run.
" A! Tiểu thư! A, a, ô...... Ngươi làm đau Tiểu Tiểu. Ô...... Đau quá. Đau quá. Ô...... Oa...... Buông ta ra...... Ô......" Tiếng kêu thảm thiết liên tục.
" Câm miệng!" Ai kia đang bận rộn tìm kiếm "lối vào" để phát tiết rốt cuộc không thể nhịn được nữa, mở miệng thở hổn hển, cắn răng nói:" Ngươi khóc cái gì? -- Thật xin lỗi, thật xin lỗi, ta không phải cố ý hung dữ với ngươi, Tiểu Tiểu, ngươi đừng khóc, đừng khóc a, ngươi, cố chịu đựng một chút. A! Ngươi đừng lộn xộn, cố chịu một chút a, ngoan, Tiểu Tiểu ngoan......" Nàng lộn xộn như vậy lại còn kêu thảm thiết, làm cho hắn vô cùng khẩn trương. Hơn nữa phía dưới cũng rất đau. Nói thật, hắn cũng rất muốn khóc a. Ô......
Được rồi. Được rồi. Phi lễ không nên nghe, phi lễ không nên nghe! Nhưng mà......
" Ai da -- chân của ta! Chân của ta -- " Đột nhiên vang lên một tiếng hét thảm thiết như lợn bị chọc tiết.
" Tiểu thư, ngươi làm sao vậy?" Nàng vừa rồi đau chết đi được nhưng kêu cũng không thảm như vậy a.
" Rút gân, đau quá, cứu mạng a -- " Ai kia cao giọng thét chói tai, hai cái chân bị bỏ quên vì chịu khổ đứng trung bình tấn đã lâu, nên ở thời khắc mấu chốt rốt cuộc bắt đầu "kháng nghị", lần đầu tiên của ta thật là bi thảm a......
Kết quả của việc dốc sức rèn luyện thân thể chính là - liệt nửa người.
Lập chí phải rèn luyện thân thể thành một nam nhân cường tráng - Vưu Đức Ân giờ đây bất đắc dĩ nằm ở trên giường, tiếp nhận mọi người đến thăm nom.
Các nữ nhân ở Mẫu Đơn uyển sau khi nghe tin, mang theo lễ vật một cái lại một cái đến, đều có vẻ mặt cười cười nói nói - mong sớm ngày hồi phục như nhau, mới nhìn thì nhiệt tình cùng chân thành như vậy, làm cho Hạ Tiểu Tiểu nghĩ đến ngày hôm ấy chắc hẳn là cái tai nàng có vấn đề, kỳ thật không ai nói xấu tiểu thư cả.
" Tiểu Tiểu, ngươi không có việc gì chứ?" Thật vất vả tiễn một nhóm người đi, không nhàn được một giây, Vưu Đức Ân khiếp sợ hỏi Hạ Tiểu Tiểu đang đứng ở bên giường. Ngày hôm qua hắn bị hồ đồ rồi nên mới làm chuyện như vậy với Tiểu Tiểu, hình như nàng đã kêu rất thảm thiết.
" A......" Hạ Tiểu Tiểu sửng sốt một chút, sau đó do dự mở miệng:" Tiểu thư, Tiểu Tiểu không biết ngày hôm qua làm sai chuyện gì, làm cho tiểu thư tức giận như vậy, cái kia...... Tiểu thư...... Về sau nếu Tiểu Tiểu làm sai cái gì, ngươi có thể phạt Tiểu Tiểu làm gì đấy, có thể hay không...... Có thể hay không...... Không cần lại lấy gậy đâm Tiểu Tiểu......" Đau chết người a.
" Kia không phải là......" Vưu Đức Ân mặt hồng rực muốn mở miệng giải thích, lại đột nhiên bị người tiến vào đánh gãy.
" Ân Ân, ngươi không sao chứ?" Lam Tĩnh Di nhíu mày, vẻ mặt lo lắng.
Ân Ân? Hắn khi nào thì thân quen với nàng đến mức có thể xưng hô như vậy a? Vưu Đức Ân khó chịu nhíu mày, toàn thân nổi một trận da gà.
" Lam tiểu thư, ngài đã tới rồi? Mau ngồi, mau ngồi đi." Ngược lại Hạ Tiểu Tiểu vẻ mặt rất xúc động, ấn tượng của nàng đối Lam Tĩnh Di, tốt đến không thể tốt hơn.
" Này...... Ta không ngồi, Ân Ân giống như không chào đón ta thì phải?" Vẻ mặt nàng ai oán, làm cho người ta thương tiếc.
" Sẽ không , sao có thể? Tiểu thư nhà ta nhất định rất hoan nghênh ngươi! Có phải hay không hả tiểu thư." Hạ Tiểu Tiểu vội vàng biện bạch, dùng sức nháy nháy mắt vài cái với tiểu thư đang ở trên giường.
" A...... Khụ, đúng , Lam tiểu thư, mời ngồi." Nhận được 'ám hiệu' của Hạ Tiểu Tiểu, Vưu Đức Ân bất đắc dĩ mở miệng.
" Cám ơn." Lam Tĩnh Di mỉm cười, phong tình vạn chủng, làm cho Hạ Tiểu Tiểu nhìn đến choáng váng.
" Ân Ân, sao ngươi lại đột nhiên bị bệnh vậy? Nghe nói là chân của ngươi......?" Quả nhiên giống như bên ngoài đồn đãi, Vưu tiểu thư luôn luôn bị bệnh triền miên. Nàng ha ha cười lạnh trong lòng.
" A, ta không có việc gì, chỉ là ngày hôm qua có chút mệt mỏi, chân không thoải mái, qua vài ngày sẽ tốt thôi." Nữ nhân này tuy đẹp, nhưng làm cho người ta thật không thoải mái, Vưu Đức Ân lãnh đạm trả lời.
" Ha ha, Ân Ân có phải hay không bình thường ngươi quá ít ra ngoài, không mấy khi vận động? Không bằng chờ ngươi tốt hơn chúng ta cùng nhau đi dạo phố , đến lúc đó ta giúp ngươi chọn vài bộ quần áo và phấn son hảo hạng." Lam Tĩnh Di cười đề nghị.
" Được a được a!" Nghe nói phải đi ra ngoài mua đồ vật này nọ, Hạ Tiểu Tiểu hưng phấn kêu được được liên hồi.
" Cám ơn Lam tiểu thư, ta không muốn đi ra ngoài. Thật xin lỗi." Bất đồng với sự hưng phấn của Hạ Tiểu Tiểu, Vưu Đức Ân hiện tại đối với đi dạo phố thập phần bài xích, hắn rất nhanh sẽ khôi phục nam trang, bộ dáng nữ trang, càng ít lộ diện thì càng tốt.
Đúng là không biết điều! Lam Tĩnh Di trong lòng mắng thầm, trên mặt lại vẫn là nụ cười tươi như hoa:" Ân Ân, ngươi như thế nào lại khách khí như vậy? Ngươi bảo ta Tĩnh Di là được rồi."
" Ta mệt, Tiểu Tiểu, ngươi thay ta tiễn Lam tiểu thư." Không muốn nói nhiều vô ích, Vưu Đức Ân trực tiếp mở miệng tiễn khách.
" Này...... Lam tiểu thư, ngượng ngùng, tiểu thư nhà ta nàng......" Thật mất mặt, tiểu thư như vậy thật mất mặt! Hạ Tiểu Tiểu tức tối chu chu cái miệng nhỏ nhắn.
" Uhm, ta hiểu được, ta hiểu, Ân Ân bệnh cho nên tâm tình không tốt, ta đây về lần sau lại đến nữa." Cố gắng duy trì phong độ, Lam Tĩnh Di cắn răng nói, Vưu đại tiểu thư này, thật sự là hỗn đản!
Tiễn xong Lam Tĩnh Di, Hạ Tiểu Tiểu chu chu cái miệng nhỏ nhắn trở về phòng, biểu hiện của tiểu thư hôm nay rất xấu mặt, nàng quyết định không để ý tới tiểu thư nữa.
" Tiểu Tiểu......" Vưu Đức Ân tính toán tiếp tục chủ đề bị đánh gảy vừa rồi.
" Ngày hôm qua, không phải ngươi......" Hắn ấp a ấp úng nói ra lại phun vào. Hạ Tiểu Tiểu bịt tai lại, không thèm liếc hắn một cái.
" Tiểu Tiểu ngươi......" Trì độn như hắn cũng phát hiện có điểm không đúng, Tiểu Tiểu như thế nào lại không để ý tới hắn a?
Ta lại không có phạm lỗi, hừ! Hạ Tiểu Tiểu mím chặt cái miệng nhỏ nhắn âm thầm nghĩ.
" Ai da, chân của ta -" Thành công nhìn thấy Hạ Tiểu Tiểu vẻ mặt lo lắng tiến tới, trong lòng Vưu Đức Ân cười thầm không thôi.
" Chân của ngươi làm sao vậy?" Tự tiện như nhà mình, Hồng Tử Duyên mang theo Tề Tụ Hiền xông vào.
Nhìn đến hai người này lại thấy tức giận, Hạ Tiểu Tiểu tức giận trả lời:" Đều tại các ngươi, tiểu thư nhà chúng ta chân đau đến nỗi không xuống giường nổi."
" Chân đau? Yếu nhược như vậy còn muốn luyện võ?" Hồng Tử Duyên vô cùng khinh thường," Vừa mới bắt đầu luyện công nào có ai không đau chân a, ngươi như vậy đã không xuống giường? Ngươi thật đúng là yếu nhược quá mà."
" Vừa mới bắt đầu đều là như thế, tiếp tục kiên trì mới có thể tốt hơn." Tề Tụ Hiền một bên giải thích.
" Đúng, Tụ Hiền nói rất đúng, Vưu Đức Ân, ngươi mau rời giường đi, tiếp tục đi rèn luyện." Hắn nếu không đi, nàng sẽ thảm a, Tề Tụ Hiền khẳng định sẽ tóm nàng bắt nàng luyện công.
" Không được!" Hạ Tiểu Tiểu kiên quyết chắn ở trước giường," tiểu thư nhà chúng ta thân mình vốn yếu đuối, lúc này đã bị các ngươi hại đến mức không xuống được giường, các ngươi còn muốn thế nào nữa! Có Hạ Tiểu Tiểu ta ở đây, các ngươi đừng nghĩ muốn hại tiểu thư nhà chúng ta lần nữa!"
" Ai hại tiểu thư nhà các ngươi! Là hắn chính mình sống chết quấn quýt lấy chúng ta muốn học võ mà, thèm vào, để làm chi mà lại đổ tội lên đầu ta, ngươi nói có đúng không, Tụ Hiền." Quay đầu lại, bĩu bĩu môi.
"...... Vưu Đức Ân, nếu ngươi nghĩ muốn tiếp tục học, ngày mai lại đến tìm chúng ta, hôm nay, ngươi hãy nghỉ ngơi đi." Cái gì? Đây là lời Tụ Hiền nhà chúng ta nói ra ư? Hồng Tử Duyên kinh ngạc nghĩ đến hộ vệ của nàng đột nhiên đổi tính, vì cái gì a! Đây là vì cái gì a! Đối người ngoài tốt như vậy, khoan dung như vậy, vì cái gì đối với nàng lại...... phản đối, kịch liệt phản đối!
" Tốt lắm, tiểu thư, chúng ta nên đi rồi, bệnh cũng đã xem, người cũng đã nhìn, hiện tại nên trở về tiếp tục luyện tập." Hướng Vưu Đức Ân trên giường gật gật đầu xem như cáo biệt, Tề Tụ Hiền tha Hồng Tử Duyên đi.
" Không cần - Vưu Đức Ân, ngươi mau rời giường đi, a, này này, Tề Tụ Hiền, ngươi sao có thể làm vậy với ta, này - Vưu Đức Ân - ngươi phải nhanh khoẻ lên a-" tiếng khóc lóc xa dần, Hạ Tiểu Tiểu mới từ khiếp sợ phục hồi lại tinh thần:" Tiểu thư, Tề hộ vệ sao có thể đối đãi với tiểu thư nhà mình như thế a......" Rất dã man đi, nàng âm thầm cứng lưỡi.
" Này, xem đủ chưa, người ta đã muốn đi không thấy bóng dáng rồi!" Tiểu Tiểu thế nhưng nhìn chằm chằm bóng dáng Tề Tụ Hiền xem ngây người, điều này làm cho Vưu Đức Ân khó chịu, vô cùng khó chịu.
"......" Tiểu thư càng ngày càng hỉ nộ vô thường, Hạ Tiểu Tiểu méo xẹo miệng.
" Hạ Tiểu Tiểu, ngươi đang làm cái biểu tình gì, ngươi đối với ta có ý kiến đúng không? Ngươi rất muốn cùng Tề Tụ Hiền đi đúng không?" Nếu không phải chân đau, hắn nhất định sẽ nhảy dựng lên hung hăng cắn nàng một cái.
Cùng Tề Tụ Hiền đi? Nàng lại không có bệnh, nàng làm chi phải đi cùng Tề Tụ Hiền, Hạ Tiểu Tiểu mặc kệ tiểu thư đang phát cuồng, chạy tới phòng bếp lấy thuốc.
" Hạ -- Tiểu -- Tiểu -- " Tức chết hắn, tức chết hắn!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro