Ep 5: Chờ đợi vĩnh hằng
"Anh cảm động được trời, cảm động được đất
Vậy mà sao chẳng thể khiến em cảm động
Dù biết rõ chúng ta không có kết quả
Nhưng anh vẫn cố chấp giữ chặt tay..."
[Cảm động trời, cảm động đất]
Màn đêm bao trọn, lại nếm được mùi vị của nước mắt. Ngay lúc ban đầu, điểm xuất phát của hai chúng ta đã khác với mọi người. Không phải từ con số 0, mà là từ một số âm. Em biết, anh biết, trời biết, đất biết, tình cảm này gian nan cỡ nào. Anh cố gắng tiến từng bước, thận trọng, dò xét phía trước, sợ nó bất ngờ xuất hiện vật cản chia rẽ đôi ta. Có thể dùng sự chân thành lát một con đường bằng phẳng để chúng ta tới đích? Anh hiểu, như vậy chưa đủ.
Cố gắng của anh, chân thành của anh, cảm động được trời, cảm động được đất, nhưng lại đổi lấy ánh mắt ngờ vực của em, sự do dự của em!
Em đã từng nghĩ đến buông tay chưa? Em đã từng nghĩ đến buông xuống cái thứ cảm xúc hỗn độn trong lòng khi ở bên anh chưa?
Ngày em rời xa anh, vì cớ gì mang đi hạnh phúc để lại đau thương?
#Mặc_Hàn
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro