Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2: Vết Thương Cũ


---

Lucas dành cả buổi sáng hôm sau để khảo sát khắp căn biệt thự nhà Williams. Cảm giác lạnh lẽo và nặng nề bao trùm mọi ngóc ngách, từ hành lang dài u ám cho đến những căn phòng trống trải. Những tiếng thở dài, những tiếng cọt kẹt kỳ lạ vẫn vang vọng đâu đó, như thể ngôi nhà đang tự mình sống dậy.

Ethan đứng từ xa quan sát Lucas làm việc, anh không thể không thừa nhận rằng Lucas có một loại uy lực đặc biệt. Lucas di chuyển một cách điềm tĩnh, chắc chắn, và không hề nao núng trước bất cứ hiện tượng lạ lùng nào.

Trưa hôm đó, khi cả hai ngồi ăn trưa trong phòng ăn rộng lớn, sự im lặng kéo dài giữa họ. Ethan chưa bao giờ là người thích nói chuyện phiếm, và Lucas cũng không phải là kẻ dễ gần. Nhưng rồi, sự tò mò cuối cùng cũng chiến thắng trong Ethan.

"Anh làm nghề này lâu chưa?" Ethan hỏi, ánh mắt nhìn chăm chú vào Lucas đang bình thản dùng bữa.

Lucas ngừng đũa, mắt anh thoáng qua một chút ngẫm nghĩ. "Từ khi tôi còn rất nhỏ, tôi đã phải học cách đối mặt với thế giới mà người thường không thể nhìn thấy. Cha tôi cũng là một thầy trừ tà. Ông đã huấn luyện tôi từ khi tôi còn nhớ được."

"Vậy còn mẹ anh?" Ethan hỏi tiếp, không hề nhận ra rằng câu hỏi của mình có thể chạm đến vết thương nào đó.

Lucas không trả lời ngay. Anh đặt đũa xuống, ánh mắt chùng xuống một chút trước khi ngước lên nhìn thẳng vào Ethan. "Bà qua đời khi tôi còn nhỏ. Một tai nạn liên quan đến công việc của cha tôi."

Ethan nhận ra sự thay đổi trong giọng nói của Lucas, anh nhanh chóng chuyển hướng câu chuyện. "Tôi xin lỗi. Tôi không có ý xâm phạm đời tư của anh."

"Không sao," Lucas đáp, trở lại vẻ lạnh lùng thường ngày. "Đó là chuyện đã qua. Điều quan trọng là chúng ta phải tập trung vào hiện tại. Căn nhà này đang che giấu một điều gì đó rất nguy hiểm, và tôi cần biết mọi thứ liên quan đến nó."

Ethan gật đầu, quyết định giữ kín những câu hỏi khác. "Biệt thự này đã thuộc về gia đình tôi qua nhiều thế hệ. Không ai biết rõ nguồn gốc của nó, chỉ biết rằng nó đã tồn tại ở đây từ trước khi thành phố này được xây dựng. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng nơi này có thể liên quan đến bất cứ điều gì siêu nhiên."

"Những gì anh nghĩ và những gì thực sự xảy ra có thể khác xa nhau," Lucas nói, mắt anh sắc bén nhìn Ethan. "Có thể có một mối liên kết nào đó giữa quá khứ của ngôi nhà và những hiện tượng hiện tại. Tôi cần phải điều tra kỹ hơn."

Buổi chiều, Lucas tiếp tục khám phá các tầng dưới của biệt thự. Anh dừng lại trước một cánh cửa cũ kỹ dẫn xuống tầng hầm, nơi mà không ai còn sử dụng đến. Cảm giác lạnh lẽo càng rõ rệt hơn khi Lucas mở cửa, những bậc thang gỗ kêu răng rắc dưới chân anh khi anh bước xuống.

Tầng hầm tối om, ánh sáng từ đèn pin trên tay Lucas chỉ đủ soi rọi một khoảng nhỏ phía trước. Nhưng anh có thể cảm nhận được sự hiện diện mạnh mẽ của một thế lực nào đó. Nó không phải là một linh hồn lạc lối bình thường; mà là một thực thể đầy thù hận.

Trong một góc tối của tầng hầm, Lucas phát hiện ra một chiếc rương gỗ cũ kỹ bị khóa kín. Khi anh chạm vào nó, một luồng khí lạnh buốt chạy dọc sống lưng, như thể chiếc rương này chứa đựng điều gì đó vô cùng đáng sợ.

Lucas quyết định không mở chiếc rương ngay lúc đó. Anh biết rằng một hành động bất cẩn có thể gây ra hậu quả khó lường. Thay vào đó, anh sẽ cần chuẩn bị cẩn thận trước khi đối mặt với thứ gì đang bị giam cầm bên trong.

Tối hôm đó, Lucas ngồi trong phòng khách của biệt thự, nghiên cứu các bùa chú và pháp khí cần thiết để đối phó với thực thể bên dưới tầng hầm. Ethan đến gần anh, mang theo hai tách cà phê nóng hổi.

"Anh có tìm thấy gì không?" Ethan hỏi, đặt một tách cà phê trước mặt Lucas.

"Có một chiếc rương cũ ở tầng hầm," Lucas nói mà không ngẩng đầu lên. "Tôi cảm nhận được một năng lượng rất mạnh mẽ phát ra từ nó. Nhưng tôi chưa thể mở nó ra ngay bây giờ. Tôi cần phải chuẩn bị cẩn thận."

Ethan ngồi xuống đối diện với Lucas, nhìn anh làm việc với vẻ tò mò. "Anh có sợ không?" anh hỏi sau một lúc im lặng.

Lucas dừng lại, ngẩng đầu lên nhìn Ethan. "Nỗi sợ là điều cuối cùng tôi có thể cho phép bản thân mình cảm thấy khi làm công việc này. Sợ hãi chỉ khiến mọi thứ trở nên tồi tệ hơn."

Ethan gật đầu, không hỏi thêm nữa. Nhưng anh không thể ngừng suy nghĩ về Lucas, về cuộc sống của anh ta đầy rẫy những điều kỳ bí và nguy hiểm. Ethan chưa từng gặp ai giống Lucas – một người vừa cứng rắn, lại vừa mang trong mình những vết thương sâu kín.

Đêm đó, khi cả căn biệt thự chìm vào giấc ngủ, Ethan không thể nào chợp mắt. Những câu hỏi về quá khứ của Lucas và những điều bí ẩn đang bao quanh ngôi nhà này cứ lởn vởn trong đầu anh. Ethan không nhận ra rằng, sự xuất hiện của Lucas không chỉ để giải quyết những hiện tượng siêu nhiên, mà còn để khơi dậy những điều mà chính anh đã cố gắng chôn giấu suốt bao năm qua.

---

**Kết thúc chương 2**

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #bl