Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Hồi Ức (1)

Cổ Thần ?

Lại còn tận thế ?

Anh Túc ngày càng cảm thấy người chú của mình không phải nhân viên thông thường của Nhật Uyên Hội, tri thức biết được nhiều đến có chút lố bịch.

" Ngươi chắc hẳn là không tin, nhưng mà hiện tại đang rảnh rỗi thời gian, xung quanh cũng không bị giám sát, có thể là hai ta cuối cùng bí mật trao đổi, ta hiện tại đem một số thông tin hữu ích đều nói cho ngươi ! "

Anh Túc nhìn ra chuyện này hệ trọng, người chú này lúc đầu còn tỏ ra lơ mơ, càng ngày tạo cho hắn thêm cảm giác tin tưởng.

" Trước tiên phải nói về Cổ Thần, những cái ta biết đến về thứ này chỉ đếm trên đầu ngón tay, hơn nữa đều là từ trong thần thoại biết được, nói đến có chút thật vọng, nhưng có thể tin tưởng thật sự không cao "

Lúc này hai người đều ở trong Anh Túc phòng ngủ, dù vậy Trương Nhân Tâm vẫn là tỏ vẻ bất an, bật dậy khỏi giường, lấy bên trong áo choàng gì đó đồ vật.

Phù chú !

Anh Túc quanh năm cùng cha mẹ tiếp xúc, tuy không biết làm như cũng là thử dùng qua, chỉ là hiểu biết với phù chú giống như trận pháp hạn chế, hoàn toàn không biết trên tay hắn cầm là loại gì.

Phù chú vàng nhạt, phía trên là đã khô đi mực đen, hình dạng uống lượn của trên đó chữ viết không nhìn ra được là cái gì.

" Nhìn cho kĩ, chữ này gọi là XÉT "

" X - É - T "

Nhìn kĩ lại, Anh Túc đúng là nhìn ra hai chữ X cùng T  nhưng chữ E với dấu sắc hình như là bị hai chữ còn lại cho đè lên mất.

" Phù chú nhất thiết phải vẽ xấu như vậy sao ? " . Cậu không nhìn được hỏi.

" Xấu xấu cái l, cái này là thư pháp, thư pháp biết không ! Là ở trước tận thế đã được nghĩ ra cách viết chữ, ngươi không hiểu được từng đường nét trên này tốn của ta bao nhiêu lọ mực ! "

Vừa bị nói, Trương Nhân Tâm đã lên tiếng kịch liệt, chê người khác chữ xấu đều là người không tốt đẹp gì !

Ta tất nhiên biết cái gọi là Thư Pháp, nhưng chữ E với dấu sắc biến mất là thật, hắn cha mẹ cũng chưa từng 'làm được' chuyện này.

Bỏ qua vấn đề này, Trương Nhân Tâm tuy miệng vẫn nói, tay đã thành công đem phù chú thi triển.

Nói thi triển nghe qua phức tạp, thật ra là đem nó kẹp ở hai ngón tay, rồi nói " Xét " một cái.

" Vụt vụt "

Phù chú với tốc độ mắt thường có thể thấy được cháy vụt lên, không phải là thông thường lửa màu vàng mà thiên về xám tro, cũng gần như trong suốt ánh lửa, Anh Túc phải nhìn thật kĩ mới lách qua ánh sáng đèn trong phòng nhìn ra cái này yếu ớt 'Linh Hỏa'.

1 .....

2 .....

3 .....

Từ lúc rút trong người ra, phù chú tồn tại đúng 3 giây trước khi hoàn toàn tiêu biến, khác với Anh Túc suy nghĩ sẽ ra chuyện gì kinh thiên động địa, trừ một chút ban đêm âm thanh ra thì chẳng còn lại gì.

" Xác định không có người ! "

" Phù ... phù " . Anh Túc nín thở chờ kết quả cũng vội vàng thở ra, xuýt nữa chết ngạc: " Ta còn tưởng là có kẻ thù nào chứ ! "

" Chú lúc nảy tuy có kiểm tra qua, giờ làm lại cho chắc chút thôi ". Đến đây vẫn chưa xong, Trương Nhân Tâm lại lấy từ trong túi một cái phù chú khác, chữ lần này xem ra dễ nhìn hơn, hình như là chữ 'ÂM' thì phải.

Khác với chữ 'XÉT' trực tiếp đốt đi, hắn chỉ là lấy ra, đem nó dáng ngay trước, Anh Túc cũng không nhìn ra có niệm câu chú nào không.

Làm xong phòng hờ đơn giản, Trương Nhân Tâm ngồi phịch xuống giường, không quan tâm Anh Túc ngồi đối diện bị 'rung chấn' xuýt ngã xuống.

" Nói đến đâu ta, ...... " . Phải mất thêm vài giây để hắn nhớ lại, bởi Anh Túc bên cạnh cũng quên mất hắn nói đến khúc nào.

" À, ta nói hiểu biết về Cổ Thần phần lớn là qua việc nghiên cứu các thần thoại, độ chính xác không thể 100% tin tưởng ? "

Anh Túc gật gật đầu, đem quyền chủ đạo câu chuyện hoàn toàn cho hắn.

" Vậy tiếp tục, ..... Lúc chú đối Cổ Thần lần đầu tiên tiếp xúc thật ra không phải qua thần thoại, cũng không phải được người khác đề cập, chỉ là trong một lần tình cờ thôi "

Anh Túc bên này có chút ngạc nhiên, hắn chưa từng nghe qua Cổ Thần, nhưng tận thế thì nghe không ít, không nghĩ đến Cổ Thần cũng chỉ là chú Trương tình cờ biết được.

Trương Nhân Tâm nhắm mắt, đối lần kia hồi tưởng lại:

" Ta biết đến chuyện này cũng không lâu, tính đến hiện tại tròn 1 năm 330, xem như hai năm luôn đi "

" Lúc đó trong một cuộc thăm dò di tích bên ngoài Rào Chắn, cụ thể Rào Chắn là gì ngươi sau này sẽ biết, giải thích mất thời gian, với lại đối câu chuyện cũng không cần thiết "

Anh Túc thật sự muốn biết, nhưng chính chú Trương đã nói, chỉ đành ngồi nghe.

Trương Nhân Tâm đến đoạn này không phải nói tiếp, dừng lại một chút, đường như đem những cái không cần thiết thông tin cho lượt đi, mới bắt đầu kể tiếp:

" Câu chuyện cùng vị kia Cổ Thần liên hệ là từ lúc đến di tích phía ngoài, ngươi nghe cho kĩ "

--------Hồi ức--------

Hắn đi cùng với tổ đội rất đông, gom lại tiên phong, thám thính cùng hậu cần là hơn 60 người, trong đó có một vị Thần Sứ cường giả, về sức mạnh cụ thể chính hắn cũng không biết, nhưng từ người này tỏa ra uy áp cũng đủ thấy mạnh mẽ.

" Bây giờ trước tiên phân công lại nhiệm vụ, lần lược từ thám thính, tiên phong đến hậu cần từng cái một " . ' Cô nàng ' nhìn qua chỉ ở tầm 28,29 tuổi đứng ở doanh trại chính giữa phát biểu, ánh mắt tuy cùng vẻ mặt đơn nhất hiền thục, vẫn ẩn giấu trong đó sắc lạnh cùng già dặn, nhìn qua đã biết người nắm vị trí chủ đạo trong chuyến đi này.

" Quan trọng trước hết là thám thính tình hình, mặc dù một đường đi hơn nửa tuần không có vấn đề, nhưng Thần Thoại Xâm Lâm là không nhận được Thần Linh bảo hộ khu vực, bên trong này nguy hiểm cái trước so cái sau kinh khủng, tuyệt đối không được mất cảnh giác ! "

Giống như gà mẹ đang chăm đàn con vậy !

Mà thật ra cũng đúng, trừ hắn quản lí Tổ Hậu cần, 2 người khác là Trinh sát với Tiên phong, cùng vị này đối toàn đoàn đội quản lí, còn lại đều là người mới.

Lần này xem như Nhật Uyên Hội đối thành viên mới thực tập, cài này cũng không mấy xa lạ, chính hắn cũng đi qua vài lần, từ còn là người mới đến lên làm Chấp Sự.

Chỉ là chuyến đi này có chút xa, đáng lẽ ra đối mấy cuộc huấn luyện người mới này ở Rào Chắn ngoài rìa là chủ yếu, đi ra xa như vậy dù là cấp bậc Chấp Sự như hắn cũng phải cẩn thận.

Vị này Linh Giám đi theo, dường như là giải quyết được cái này vấn đề, nhưng ngược lại rút ngắn khoảng cách không được sao ?

Hắn còn lầm tưởng cái này thực chất là đối Chấp Sự khảo nghiệm.

" Chấp Sự Vitic, ngài có thể trước tiên đối mọi người phát biểu "

Vitic là trong nhóm người có tuổi đời lâu nhất, cũng là ở Tử Tâm Giả chuyên dẫn dắt người mới, sớm mấy năm đã chạm đến cấp bậc Linh Giám.

Nhưng cũng vì dẫn dắt người mới quen thuộc, cũng không muốn thăng cấp lên làm gì, thế là 5,6 năm cứ dậm chân không tiến.

Qua cô nàng lời nói, cho thấy được đối vị này tôn trọng, dù là lệch một cấp, vẫn là đối bản thân cấp bậc cũng không chút tự cao, dù sao còn lại 3 vị Chấp Sự đều thuộc dạng có thâm niên, trừ Vitic trước đó 6,7 năm đã đủ lên Linh Giám, còn lại người kia cùng hắn, cũng sắp.

" Ha ha, vậy như Bạch Miện đề nghị, ta nói trước " . Vitic ở một góc trong đứng dậy, âm thanh cao độ mang theo vui vẻ, là ông từ khi còn trẻ đã tập quen với cách nói này, trước giờ đều nhờ vào nó mà dễ dàng đối người khác bắt chuyện.

" Hai thứ hàng đầu phải nói là về thứ chúng ta cần và thứ chúng ta có "

" Mục tiêu quan trọng nhất là đến được di tích, so sánh với tìm, đi đến nơi đã được chỉ định ở Thần Thoại Xâm Lâm dễ dàng hơn nhiều, như các ngươi thấy đó, đã tới không phải sao ? "

" V..â..ngggg ~ "

Trái với Vitic tinh thần vui vẻ, những người mới trong trại không hẹn cũng hiện lên một bầu không khí u ám.

Tuy chỉ đi nửa tuần, cụ thể là 3 ngày, nhưng cũng chỉ là người mới, hơn nửa trong số này không phải là người cải tạo gen, phù chú phần lớn tuy biết, cũng chỉ là loại đơn giản, những người này chủ yếu qua truyền giáo kết nạp, thế nên mới vào còn chưa chuẩn bị gì, bị tặng cho một khóa huấn luyện, còn bốc trúng cái khó nhất, không u sầu mới là là.

Ở 3 ngày một tia nắng cũng không gặp được, tuy không có dấu hiệu bệnh tâm lí, nhưng buồn chán là có, nhưng ủ rủ nhất là có một cái lớn nhất nguyên do !

Có người ...

Thần Thoại Xâm Lâm bao trọn trong sương mù, gần như đem cái thế giới này 95% diện tích trở thành cấm khu của nhân loại, nguy hiểm đầy rẩy khắp nơi.

Tuy không phải mạnh nhất, nhưng xét về số người chết, nguy hiểm nhất phải kể đến siêu phàm sinh vật.

Chúng là dòng dõi của Thần Thoại Sinh Vật, những thứ bị Thần Linh ruồng bỏ, nhưng sức mạnh cũng không khác gì Thần Linh !

Người này cũng là bị xiên chết, trong nhóm hối hận nhất, không ai khác ngoài Vitic cùng Bạch Miện.

Trong đoàn đội chưa phát triển thành khủng hoảng cũng là nhờ Vitic cùng hắn, không phải may mắn, mỗi lần đoàn đội người mới, ít nhất cũng phải có một người ' thao túng ', như Vitic suốt ngày cười cười, còn hắn thì chơi ngải chẳng hạn .....

Nói là vậy, dùng phù chú hiệu quả chỉ là tạm thời, thế nên Bạch Miện nhờ Vitic phát biểu, tất nhiên là đối việc trấn định mọi người có liên quan.

" Rất tiết, Ngọc Minh đã bị Anastasia phục kích, ta với danh nghĩa là Trinh sát tổ đội trưởng tạ lỗi trước mọi người "

Hắn không trực tiếp xoa dịu mọi người, làm vậy càng dễ khiến mọi người đối tổ đội không tin tưởng, đặc biệt tạo cảm giác ' không được xem trọng ', thay vào đó trước tiên nhận trách nhiệm, giảm đi mọi người  'không được xem trọng' cảm giác.

Nhưng nó tất nhiên không làm mọi người giảm đi mất an toàn cảm giác, thế nên mới đến bước 2.

" Ngài không cần một mình tự trách, thật sự nếu Ngọc Minh chịu theo sát đội ngũ, hơn nữa bất cẩn làm rơi vòng tay đã không có chuyện ! "

Một người không mấy bắt mắt, ở cuối cùng dãy lều trại lên tiếng.

" Hơn nữa không có ngài ra tay kịp thời, khả năng còn có nhiều người gặp nạn hơn nữa ! "

Đừng nghĩ bọn hắn là cố ý đổ oan, trước khi tham gia tập huấn, những thứ không cần thiết đều phải bỏ lại, mặc lên đồ chuyên dụng, tiếp theo tối đa chỉ được khoát áo choàng, tính vật nhất định phải bỏ lại, chuyện Ngọc Minh không giao nộp, gây chuyện là sự thật không bàn.

Anastasia là thường thấy siêu phàm sinh vật, bên ngoài như cùng chó cùng chuột lại với nhau, có chó cực kì nhạy khứu giác, hơn nữa không chỉ thông qua không khí đánh hơi, mà còn thông qua cảm nhận khí tức, thậm chí đánh hơi thấy cả sinh mệnh, bùa chú, trận pháp cùng gen cải tạo, dị năng !

Sở dĩ nó tìm ra Ngọc Minh, chủ yếu là cô ả cách đoàn, bản thân lại còn học vài mánh khóe phù chú, không che đậy được nên mới vậy.

" Đúng, thật sự lúc đầu gặp mặt ta đã không ưa cô ta, đi huấn luyện chứ có phải biểu diễn thời trang đâu mà mang mấy kí trang sức chứ ! " .Nữ tử cạnh bên cũng hùa lên nói.

" May mắn cô ta là một mình tách đội, nếu kéo thêm người chắc người sẽ chết tiếp theo là ta ! "

" ..... "

Vitic vẫn tỏ ra buồn rầu nói: " Hai ~, chỉ trách phân bộ không có những cái cường đại thiết bị dò xét trên thân mọi người, ta về sau phải tự trích một khoảng mới được, dù sao cũng không thể chờ Hội Nhật Uyên tài trợ tiền "

Cái này là thật, kiểm tra người khác mang gì chủ yếu có 4 cách, một là dị năng, hai là máy chuyên dụng tích hợp siêu phàm năng lực, ba là siêu phàm vật, bốn là Chuyên Dụng phù chú.

Bạch Miện là toàn đội duy nhất dị năng giả - Thần Sứ, không có phù hợp kĩ năng, nếu cho cô tăng lên một cấp nữa, khả năng cách không tra xét vài loại đồ vật.

Hai với ba, cái đầu ngốn tiền, cái sau còn tiền cũng không mua được, hoàn toàn đồ Nhật Uyên Hội phân phát đi ra, thật ra tổ đội bọn hắn cũng có siêu phàm vật, nhưng không thể theo cách này tận dụng được.

Cuối cùng tra xét phù chú, hắn có !

Nhưng chắc cũng đoán được đúng không ?

Một thành viên không nghe lời, chết đi cũng không tiết mấy !

Cái này phù chú bằng hắn 1/4 tháng lương, ai rảnh rỗi lấy ra ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro