Chương 14: Sóng Gió Ẩn Sau Nụ Cười
Trong những ngày tiếp theo, mọi động thái trong hậu cung đều diễn ra trong sự thận trọng. Vân Yên hiểu rằng dù Hoàng Hậu đã đồng ý với kế hoạch của mình, nhưng vẫn còn rất nhiều điều chưa rõ ràng. Kế hoạch đã bắt đầu được triển khai, nhưng như một sợi dây mỏng manh, chỉ cần một sai lầm nhỏ cũng có thể khiến cô rơi vào vòng xoáy nguy hiểm.
Hội nghị bí mật trong cung
Một buổi sáng mờ sương, Vân Yên nhận được một thông điệp từ Lý Thái Hòa, yêu cầu cô tham gia một cuộc gặp gỡ bí mật. Lý Thái Hòa cho biết có một số thông tin quan trọng đã được xác nhận về âm mưu của những kẻ phản bội trong cung, và đây là lúc cô phải hành động.
Vân Yên biết rằng cuộc gặp này sẽ quyết định bước đi tiếp theo trong kế hoạch của mình. Cô mặc chiếc áo màu đen, dễ dàng hòa mình vào bóng tối, rồi lặng lẽ tiến đến địa điểm đã định. Đó là một căn phòng kín trong một góc tối của hậu cung, nơi không ai có thể nghe thấy hay nhìn thấy.
Lý Thái Hòa đợi sẵn, vẻ mặt nghiêm nghị. Ông vẫy tay gọi cô tiến lại gần, thì thầm: "Tình hình đã thay đổi. Một trong số những người trong danh sách của ngươi đã bắt đầu hành động. Phùng Nhã Hoa đã liên lạc với Quý phi."
Vân Yên nín thở, sắc mặt không thay đổi. "Nô tỳ đã nghi ngờ nàng ta. Nhưng hành động của nàng ấy thế nào?"
Lý Thái Hòa tiếp tục: "Phùng Nhã Hoa đã bí mật đưa một bức thư đến tay Quý phi. Trong đó có chi tiết về các kế hoạch mà chúng đang thực hiện. Họ đang âm mưu dàn dựng một vở kịch, trong đó ngươi sẽ là thủ phạm."
Vân Yên không hề ngạc nhiên, nhưng trong lòng lại dâng lên một cảm giác căng thẳng. "Họ muốn làm gì?"
"Quý phi có ý định làm rối loạn mọi thứ, khiến ngươi trở thành người chịu trách nhiệm. Mọi bằng chứng giả sẽ được dựng lên, và Hoàng Hậu sẽ tin rằng ngươi là kẻ phản bội."
Kế hoạch phản công
Vân Yên nghĩ nhanh và quyết định ngay lập tức phải hành động trước khi mọi thứ vượt khỏi tầm kiểm soát. Cô không thể để mình trở thành con cờ bị hy sinh trong trò chơi này. Nhưng cô cũng biết rằng Hoàng Hậu, dù đã từng tỏ ra tin tưởng, cũng không phải là người dễ lừa dối. Hoàng Hậu đã có mắt nhìn người, và một khi cô ấy nghi ngờ, mọi lời nói của Vân Yên sẽ không có giá trị gì.
Vân Yên ngồi xuống bên cạnh bàn, cẩn thận lập kế hoạch. "Ta sẽ phải thu thập bằng chứng để chứng minh sự thật. Nhưng ta phải nhanh chóng tìm ra những kẻ đứng sau việc này. Không thể để họ chuẩn bị quá lâu, nếu không ta sẽ bị dồn vào chân tường."
Lý Thái Hòa nhìn cô với ánh mắt đầy lo lắng. "Ngươi phải cẩn thận. Có thể kẻ địch không phải là những người ngươi nghĩ. Quý phi có thể đang lợi dụng ai đó trong triều đình, và Hoàng Thượng..."
Vân Yên cắt ngang lời ông, đôi mắt lóe lên quyết tâm. "Ta biết. Nhưng không thể chần chừ. Nếu ta không hành động ngay, sẽ không có cơ hội nào khác."
Một chiêu lừa dối khéo léo
Vân Yên lập tức thu xếp một cuộc gặp với Phùng Nhã Hoa, vốn là một cung nữ có quyền lực trong cung, người mà cô đã nghi ngờ sẽ là đối thủ chính. Lúc này, cô biết mình không thể tỏ ra yếu đuối hay thiếu tự tin.
Trong buổi tối hôm ấy, khi mọi người đã lặng lẽ vào giấc ngủ, Vân Yên giả vờ tìm cách tạo ra một cuộc trò chuyện tình cờ. Cô đến gần nơi Phùng Nhã Hoa thường qua lại trong cung, và bất ngờ gặp cô ta trong một hành lang vắng lặng.
"Phùng Nhã Hoa, thật trùng hợp khi gặp ngươi ở đây," Vân Yên cất giọng nhẹ nhàng, cố gắng che giấu mọi lo lắng trong lòng.
Phùng Nhã Hoa quay lại, đôi mắt nàng ta lóe lên một tia cảnh giác, nhưng ngay lập tức nở nụ cười giả tạo. "Ồ, Vân Yên, ngươi cũng ở đây sao? Có chuyện gì cần ta giúp đỡ không?"
Vân Yên mỉm cười, bước lại gần hơn. "Chỉ là ta nghe nói có người đang lên kế hoạch hãm hại Hoàng Hậu, và ta nghĩ ngươi sẽ biết một chút về việc này. Ta không phải là người nhiều chuyện, nhưng ngươi biết mà, trong cung này, chẳng ai có thể an toàn."
Ánh mắt Phùng Nhã Hoa nhanh chóng thay đổi, từ cảnh giác chuyển thành vẻ nghi ngờ. "Ngươi đang nói gì? Ta không hiểu."
Vân Yên cười khẽ, nhưng trong lòng đã tính toán kỹ lưỡng. "Chắc hẳn ngươi biết nhiều hơn những gì ta tưởng. Nhưng ta sẽ không vội kết luận. Nếu ngươi muốn chứng minh sự trong sạch của mình, ta sẽ giúp ngươi."
Câu nói của Vân Yên như một đòn giáng vào Phùng Nhã Hoa. Nàng ta bối rối một lúc lâu rồi vội vàng rời đi, trong khi Vân Yên đứng lại, mỉm cười trong lòng.
Cơn bão sắp sửa đến
Mấy ngày sau, Phùng Nhã Hoa trở nên lặng lẽ hơn trong các cuộc gặp gỡ với những người trong cung. Cô ta dường như sợ hãi điều gì đó, và Vân Yên hiểu rằng mình đã đánh trúng điểm yếu của đối phương. Tuy nhiên, cô cũng không dám chủ quan. Cô biết rằng một khi mọi chuyện vỡ lở, kẻ hãm hại cô sẽ không để cô sống yên ổn trong cung này.
Vân Yên quyết định phải làm một điều gì đó lớn hơn nữa, để buộc Quý phi và những kẻ đứng sau âm mưu phải lộ diện. Nhưng để làm vậy, cô sẽ phải liều mình. Mỗi bước đi giờ đây đều có thể là bước cuối cùng.
Cuộc chiến này không chỉ về sự sống còn, mà còn là về danh dự, quyền lực và những mối quan hệ khắc nghiệt. Vân Yên sẽ phải đi đến cuối cùng, không có lối thoát.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro