Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: Dưới ánh trăng cô độc

Gió rít từng cơn qua rừng trúc, mang theo âm thanh của đêm tối. Trong khoảng rừng sâu thẳm, một cô gái trẻ khoác áo choàng màu xám bạc đang ngồi trên phiến đá lớn. Ánh trăng bàng bạc chiếu xuống, nhuộm cả người cô trong một ánh sáng lạnh lẽo. Trước mặt cô là một chiếc đàn cầm hình bán nguyệt, những dây đàn óng ánh như được làm từ ánh trăng.

Nguyệt Dao Linh khẽ vươn tay chạm vào dây đàn. Một nốt nhạc trầm bổng vang lên, hòa quyện với âm thanh của gió. Nhưng khác với những lần tập đàn thông thường, lần này âm thanh mang theo một sức mạnh ẩn giấu. Những con thú trong rừng bất giác dừng lại, ánh mắt sợ hãi nhìn về phía cô, rồi nhanh chóng lẩn trốn.

Cô thu lại tay, ánh mắt lãnh đạm nhìn lên bầu trời. "Nguyệt thực sắp đến..." cô thì thầm, đôi mắt lạnh như băng ánh lên một tia sắc bén.

Từ xa, tiếng bước chân vang lên. Cô nhanh chóng đứng dậy, tay cầm lấy Nguyệt Cầm. Một nhóm người mặc áo bào đen xuất hiện, dẫn đầu là một người đàn ông cao lớn, khuôn mặt gầy gò nhưng ánh mắt đầy hiểm độc.

"Cô bé, giao ra Nguyệt Cầm, ta sẽ tha cho ngươi." Người đàn ông cười nhạt, giọng nói mang theo sự kiêu ngạo.

Nguyệt Dao Linh không đáp, ánh mắt cô lướt qua đám người như nhìn những kẻ không đáng để quan tâm. Cô đặt Nguyệt Cầm lên đầu gối, khẽ gảy một dây đàn.

Âm thanh từ dây đàn vang lên, như tiếng gọi từ cõi u linh. Đám người áo đen bỗng đứng khựng lại, ánh mắt mơ màng. Người dẫn đầu nhận ra điều bất thường, hét lớn: "Tỉnh lại! Là ảo giác!" Nhưng đã quá muộn.

Từng người trong nhóm bắt đầu tấn công lẫn nhau, không hề nhận ra kẻ thù thực sự. Tiếng kêu thảm thiết vang lên giữa màn đêm. Người đàn ông cố gắng chống lại sóng âm nhưng cảm thấy cơ thể mình như bị xé toạc bởi một sức mạnh vô hình.

"Ngươi... là quái vật!" Hắn gầm lên trước khi cơ thể tan biến trong ánh trăng.

Nguyệt Dao Linh đứng dậy, thu hồi Nguyệt Cầm. Không một chút dao động, cô quay người bước đi, để lại phía sau là sự im lặng chết chóc.

"Con đường này... chỉ mới bắt đầu." Cô ngẩng đầu nhìn ánh trăng trên cao, ánh mắt tràn đầy quyết tâm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #tutien#từ