Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5:

Chiều ngày hôm ấy lớp nó có tiết học ngoại khóa nên nó phải tới trường.
Nhìn quanh sân trường, lớp nó chẵng có ai, nó lại đến sớm rồi. Đột nhiên có người đi lướt qua nó. Là cậu. Không bỏ qua cơ hội ngàn năm có một nó chạy lại vỗ vai cậu.
-Hi! Nhật Vỹ! Cậu cũng đến sớm ha.- Nó nhìn cậu cười cười. Nó có chút mất tự nhiên, cậu khiến người ta có cảm giác thật khó gần.
-...- im lặng. Cậu thản nhiên đi tiếp.
-Cậu học ở đây đã quen chưa?- Không bỏ cuộc, nó đuổi theo cậu.
-...- im lặng. Cậu cố tình đi nhanh hơn.
-Nhật Vỹ!- Nó gọi cậu. Cậu thật là đáng ghét mà.
-...- vẫn im lặng nhưng cậu đã quay lại nhìn nó.
-Sao cậu có thể cứ im lặng bỏ đi như thế được chứ?- nó hỏi. Giọng có chút giận.
-Thật phiền phức!- Cậu buông một câu sau đó đi luôn. Bỏ lại nó với cơn giận ngập trời.
Bước vào lớp, nó bực bội vứt cặp xuống rồi chạy ra khỏi lớp. Hiện tại nó không muốn nhìn thấy cậu.
Sau khi mọi người đã đến đông đủ, thầy thể dục dẫn cả lớp ra sân tập sau trường. Ai nấy đều đã thay quần áo thể dục cả rồi nên bây giờ chỉ việc đi theo thầy ra sân nữa mà thôi.

-Cả lớp chú ý!- thầy giáo hô to.
-...- cả lớp im lặng.
-Hôm nay chúng ta sẽ tập một vài động tác bổ trợ cho việc chạy ngắn 100m.- giọng thầy dõng dạc vang lên khắp sân tập.
-Động tác thứ nhất!...
-Động tác thứ hai!...
-Động tác thứ ba!...
...
-Được rồi các em thử tập lại vài lần cho thầy xem nào.- thầy nói.
Cả lớp bắt đầu tập theo các động tác thầy dạy. Một số thì nghiêm túc tập theo, số còn lại thì uốn éo, vặn vẹo mãi.
Sau khi bị thầy bắt tập vài lần như thế, cuối cùng cả lớp cũng được nghỉ giải lao 5 phút.
-Này!- Vy Linh đập vai nó.
-Hả??- nó giật mình- Bà gọi gì tui vậy?
-Sao bà cứ như người mất hồn thế? Đang nghĩ gì nói tụi tui nghe xem nào?- Ngọc Anh nói.
-Không có gì đâu mà. Tôi chỉ đang nhẩm thầm một bài hát thôi mà.- Nó nói nhưng trong lòng lại suy tư.
-Vậy mà tôi còn tưởng bà đang tương tư anh nào chứ!!- Vy Linh trêu nó.
Mọi người đều đuà giỡn nói cười vui vẻ, chỉ có Diễm Mi là im lặng. Cô đang nghĩ gì?
...
-Ốn định đi nào! Các em chuẩn bị chạy thử một lượt cho thầy xem nào. Em nào thể lực yếu thì đứng sang một bên.- thầy thể dục hô to cắt ngang những cuộc trò truyện ngắn của học sinh.
Nhanh chóng, một vài học sinh đi ra khỏi hàng và đứng sang một bên.
-Hùng, Hiếu, Minh, Phong, Quân vào đường chạy.- thầy hô to.
Rất nhanh chóng nó cũng phải chạy. Khi nó vừa về lại tới chỗ đứng thì thầy bắt đầu gọi đến tên Nhật Vỹ.
-Tiếp theo, Hoàng, Khánh, Giang, Nhật Vỹ chuẩn bị.- thầy tiếp tục hô to- Chạy!.
Theo phản xạ tự nhiên, nó nhìn theo bóng dáng Nhật Vỹ lao vun vút trên đường chạy.
Sau khi tất cả chạy hết, thầy giải tán lớp cho tụi nó tự do chơi đùa, nói chuyện.
Tại một góc sân tập, bốn đứa tụi nó ngồi nói chuyện với nhau.
-Nhìn Nhật Vỹ có vẻ thư sinh mà chạy nhanh phết nhỉ?- Ngọc Anh hỏi.
-Cậu ta từng là quán quân chạy 100m khi 15 tuổi đấy!- Mi nói.
-Thảo nào!-Ngọc Anh thì thào.
-Có khi nào thầy thể dục sẽ lại bồi dưõng cậu ta không nhỉ?- Linh nói làm cả bọn nhìn về phía thầy thể dục.
Đúng như mọi người nghĩ thầy thể dục không thể nào bỏ qua nhân tài này được. Thầy đang đứng nói chuyện cùng Nhật Vỹ nhưng thái độ của cậu có vẻ lạnh nhạt.
...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro