
9.Người có biết
Khoảnh khắc khi mà mở mắt ra bắt gặp một khuôn mặt kề sát mình, Caelus thật sự đã giật mình một chút. Hắn không rõ lắm Kafka và mình đã trải qua chuyện gì, vì sao cô phải làm đến vậy để hoạch định một tương lai không rõ. Thế nhưng khi mà bị bỏ lại ở trạm không gian Herta, Caelus thật sự đã cảm thấy nhẹ nhõm. Đồng hành cùng Dan Heng và March 7th, được mời lên đội tàu, trải qua rất nhiều rắc rối cũng thể nghiệm rất nhiều vui vẻ mà trước nay chưa từng cảm nhận được, Caelus trong tâm khảm đã rất hạnh phúc.
Kí ức có hay không không quan trọng, trong suy nghĩ của hắn, dù đã có chuyện gì xảy ra đều không quan trọng bằng hiện tại. Có người quan tâm mình, để ý mình, quản thúc mình, không gì đáng giá hơn cả.
Cho nên khi một trong những đồng bạn quý giá gặp nguy hiểm, Caelus tuyệt đối sẽ không tha thứ.
Nhưng đến khi ngày đó thực sự đến, đối mặt với sự thay đổi quá lớn của người đó, Caelus đột nhiên lo sợ. Lo sợ hắn liệu có còn đứng bên người đó nữa được không?
Giữa bầu trời rộng lớn bao phủ trong băng tuyết, hàng loạt tượng người đóng băng đứng đó, vỡ vụn theo từng cơn gió mạnh quất ngang, đối mặt với tồn tại đứng trên đỉnh sức mạnh - Aeon, bóng dáng thiếu niên cô độc thẳng tắp, sắc xanh lục lạnh lẽo vô cảm sáng lên, nhìn xuống chúng sinh.
........
Lúc mở mắt ra, Bailu vẫn còn luyến tiếc cảm giác bay lượn trên thiên không. Cơ thể của cô bé chậm phát triển, đợi đến khi hoàn toàn có thể hoá rồng không biết đến ngày tháng năm nào. Trong tay Bailu là một quyển trục đã cũ. Phương Pháp Hoá Rồng vốn nên được khắc vào linh hồn, đời này vì đủ thứ nguyên do mà chỉ có thể truyền theo cách cổ xưa này.
Dan Heng không có ở đây. Bailu cảm nhận được khí tức của y ở gần, nhưng không thấy bóng dáng y đâu cả. Về vấn đề lai lịch y bất minh này, Bailu tỏ vẻ không gì phải lo. Nói đến thân thế bí ẩn trên Loufu còn nhiều lắm, ví dụ như vị khách Caelus cấu tạo và chức năng sinh lí cơ thể bất thường kia, hay thị vệ Yanqing không rõ gia phả bên cạnh tướng quân, hoặc một vị thương nhân tóc vàng kì lạ vác một cỗ quan tài... Người nhiều chuyện cũng nhiều, cô bé không thể quan tâm hết được.
Nhân lúc yên tĩnh hiếm hoi, Bailu liền lật quyển trục xem kĩ từng dòng. Đến khi đọc xong và dùng sét huỷ vật chứng rồi, cô bé vẫn chưa hết kinh ngạc. Nếu như những gì Dan Feng suy đoán là đúng, vậy thì tương lai không sáng sủa chút nào.
- Xong việc rồi?
Bất thình lình vang lên giọng nói lạnh nhạt, Bailu suýt chút bị hù chết. Không biết từ lúc nào Dan Heng ngồi trước mặt, tay cầm thư tịch, mặt không cảm xúc nhìn cô. Cô bé vội vàng bò xuống giường, bắt mạch cho Dan Heng. Nhịp đập trên tay đã ổn định hơn rất nhiều, trông y không có vẻ gì là đau đớn. Bailu vẫn không hết lo, suy cho cùng ly trà đó quá mức ghê tởm, cô bé không an tâm người này cho lắm. Nhận thấy ánh mắt nhìn mình, Dan Heng lắc đầu tỏ vẻ không sao, vỗ vỗ lên bàn tay nhỏ túm chặt y, dắt Bailu đi ra cửa.
- Nếu như đã tỉnh rồi, vậy thì xử lí thứ ngoài kia thôi.
.........
- Tiên sinh có biết vì sao tiểu nữ lại có chấp niệm như vậy không?
- Ta không nghĩ là cô hỏi.
- Ha ha, đúng vậy, tiểu nữ chỉ cần một người nghe thôi. Từ ngày mà tiểu nữ ngã xuống bùn lầy đó, tất cả những người đã cười nhạo, phỉ báng, trêu chọc ta, ta muốn bọn họ chết đau đớn nhất!
- Là Sở Đan Đỉnh à?
- Dẫu cho phần lớn đã bị Dan Su biến thành Tà Vật Trù Phú, vẫn còn nhiều khuôn mặt quen thuộc ở lại. Khoảnh khắc mà bọn chúng tỉnh lại từ giấc mơ, nhìn thấy hình thù quái dị của cơ thể, khuôn mặt sợ hãi đó thật làm người mê mẩn.
- Cô quả thực điên không ít.
- Hahaha, điên à? Khi mà thần tích tôn thờ bấy lâu huỷ hoại tất cả của ta, ta đã điên rồi! Dĩ nhiên là ta không ngu ngốc tin vào Tà Thần khác như Dan Su, ta muốn tự tay bẻ gãy những Quy Tắc đó, để chúng thấy được sinh linh mà chúng dẫm dưới chân ấy mang hình dáng thế nào!
- Mộng tưởng đó không thành đâu.
- Vậy thì sao chứ? Tiên sinh có biết nguồn năng lượng lớn nhất là gì không?
- Hửm?
- Là linh hồn, là tình cảm, là sự sống. Nói cách khác, là con người. Chỉ cần giết đủ nhiều, gom đủ năng lượng, bất kể chủng tộc, bất kể thọ mệnh, ta có thể chạm đến Thần.
- Vậy ngươi có biết không?
- Hả?
- Thần đã từ bỏ thế giới rồi, y vĩnh viễn sẽ không nhìn đến sâu kiến dưới chân đâu. Ta khẳng định đấy.
.......
Lúc Caelus một lần nữa nhìn thấy Dan Heng có vẻ không chút sứt mẻ đứng kia, trái tim hắn rốt cuộc có thể bình tĩnh chút. Cái người không bớt lo kia đột ngột xuất hiện cùng với Bailu, dùng Kích Vân đánh bay đám xúc tu quấy nhiễu nãy giờ.
Bọn họ đã đánh được một lúc mà vẫn không thể làm gì Y Nhiên. Cô ta như có một nguồn năng lượng không bao giờ cạn, cùng cơ thể không biết được tạo nên từ thứ gì, biến đổi thành các loại hình dạng đánh với họ.
Ban đầu khi còn dạng người cô ta đỡ phi kiếm của Yanqing còn có chút chật vật, rồi như cảm thấy hai tay là quá ít, hai chân liền biến thành một đám thịt bầy nhầy vung vẩy khắp nơi.
March 7th phải cố gắng lắm mới có thể vừa đánh vừa ngăn cơn nôn. Hình dạng quá mức xấu xí ghê tởm kia tái sinh nhanh chóng, cho dù bị chặt đứt, bị lửa Hổ Phách thiêu thành tro cũng nhanh chóng mọc lại.
- Lõi năng lượng của cô ta đến từ Cây Kiến Tạo, chỉ cần huỷ nó là ta có thể thắng.
Fu Xuan vừa dùng trận bàn kìm hãm xúc tu vừa nói, đáp lại chỉ có tiếng than vãn của March 7th.
- Tôi cũng muốn chặt nó lắm đấy mà có được đâu.
- Thần Tích Trù Phú mà phá được đã chẳng cần Vidyahara hi sinh thánh địa phong ấn. Cô không có cách nào khác à?
Caelus dùng thương đốt cháy một xúc tu, lại nhanh tay lui lại tránh né thuỷ liêm bay đến. Y Nhiên dung hợp quá nhiều chủng tộc, mặc dù không được thừa kế hoàn chỉnh kĩ năng của từng loại, nhưng hơn ở số nhiều. Tỷ như thuỷ liêm của Vidyahara, tái tạo của Tộc Trường Sinh, mê âm của người Hồ Ly, còn cả độc của Xà Nhân tộc. Đánh với Y Nhiên chưa bao giờ Caelus cảm thấy uất ức như vậy.
Nhìn qua có vẻ cô ta sơ hở vô số, nhưng lại khéo léo dùng nhiều loại tấn công bù đắp. Có thể đánh đến tình thế cân bằng hiện tại mà lông tóc vô thương, ngoài việc hắn và March 7th phụ trách bảo hộ ra, còn là vì có Yanqing ở tại.
- Thực lực của cậu ta tăng lên thật khủng khiếp.
Caelus liếc mắt nhìn thiếu niên vừa đáp xuống mái nhà kia, không kìm được cảm thán. Lần trước hắn có thể đánh bại Yanqing phần nhiều là vì tuổi tác y lúc đó còn nhỏ, lại có Bùa Mê Ngôn Từ của Kafka hỗ trợ, luận về kiếm thuật hắn không so được với Yanqing, nhưng luận về sức mạnh, thân là tạo vật Stellaron, Yanqing khi ấy không thể cầm cự lâu.
Còn hiện tại, thiếu niên lớn lên cùng với kiếm thuật trau dồi thêm từng ngày, so với nông nổi khi còn nhỏ lười không suy tính trước sau, y bây giờ điềm tĩnh hơn rất nhiều.
Yanqing biết trận chiến này sẽ kéo dài, cho nên từ nãy đến giờ y không dồn dập tấn công mà chỉ giữ mức độ vừa phải sao cho không ai trong số họ bị thương. Phi kiếm bay xung quanh số lượng đã tăng gấp đôi, khéo léo luồn lách cắt đứt xúc tu định đâm đến rồi bay đi không dây dưa. Băng sương từ lưỡi kiếm phủ đầy, sắc bén. Mười sáu thanh phi kiếm bảo hộ họ, cũng cầm chân Y Nhiên.
- Fu Xuan, cô biết làm cách nào để giải chú nguyền rủa không?
Thiếu niên vừa điều khiển kiếm vừa nói vọng xuống, đổi lại một cái lắc đầu của Nhà Chiêm Tinh.
- Ta chiêm tinh bói toán chứ không phải pháp sư, ngươi hỏi sai người rồi.
Trong một khoảnh khắc, Caelus thấy Yanqing chậc một cái khinh bỉ.
Được rồi, thiếu niên dù có cao lên cũng không đồng nghĩa với trưởng thành hơn, hắn đã rõ.
Khi mà bọn họ bó tay không có biện pháp, Dan Heng dắt theo Bailu xuất hiện. Kho Lưu Trữ di động, pháp sư toàn năng Dan Heng vừa xuất hiện, Caelus, March 7 th như thấy vị cứu tinh, khẩn thiết gọi to.
- Dan Heng~
Cái uốn éo kia làm Fu Xuan cùng Yanqing nổi da gà.
Chính chủ - có lẽ đã quá quen - bình tĩnh nói:
- Tôi sẽ giải quyết chú nguyền rủa cùng những linh hồn kia, mấy người lo Y Nhiên đi. Caelus, khi mà kết giới vỡ ra, lập tức chuyển sang Vận Mệnh Hoà Hợp. Quy tắc của Hoà Hợp sẽ khiến cho Trù Phú và Mơ Mộng xung đột, Nhã Mộc sẽ tách ra khỏi Mộng Đàn Hoa. Năng lượng xung kích sẽ không nhỏ đâu cho nên March, Fu Xuan, nhờ hai người bảo hộ bọn họ.
- Ta cũng sẽ bảo hộ anh, Dan Heng.
Bailu giơ nắm đấm nhỏ, khẳng định nói. Dan Heng thấy vậy cười một tiếng, mặc kệ hai người đang há hốc đằng kia xoa đầu cô bé.
- Long Tôn đại nhân còn việc quan trọng hơn. Nào đưa tay đây, tôi dạy ngài thuật Dẫn Hồn. Mọi sinh linh đều mong ngóng trở về cố hương, linh hồn cũng vậy, chúng ta phải giúp bọn họ trở về nơi cần đến, được chứ?
- Ta rõ rồi.
Dan Heng dịu giọng nói, từ trán y long giác hiện ra, đuôi rồng cũng phe phẩy. So với Ẩm Nguyệt Dan Feng quá đỗi lạnh lùng kia, bộ dáng hoá rồng của Dan Heng diễm lệ hơn nhiều. Khoé mắt kẻ chu sa, mái tóc dài nhuộm màu lục, và con ngươi sáng lấp lánh. Y nắm tay Bailu, dùng Long Châu làm điểm tựa tạo một pháp trận bao trùm toàn Sở Đan Đỉnh. Trời đất tối sầm lại, gió nổi lên, bên kia Cố Hải sóng dậy ầm ầm.
- Yêu Hồ nhất mạch, canh giữ Thần Môn, người đã chết, hồn còn tại, nguyện dùng Mộng Đàn dẫn lối cho linh hồn vất vưởng, dùng nước Vong Hà gột rửa tội lỗi, dùng Bỉ Ngạn hoa đưa tiễn người về cố hương. Ranh Giới Bên Kia, mở!
Chiếu theo từng lời Dan Heng, linh lực của y và Bailu cùng đổ vào pháp trận trên tay. Từ trên bầu trời tối đen, cột sáng thẳng tắp đổ xuống, hiện ra một cánh cổng đá cổ xưa chạm khắc hoa văn cổ thụ.
Y Nhiên trông thấy nó như phát rồ, cô ta cười lớn, hạnh phúc tột cùng.
- Ước nguyện của tiểu nữ lâu nay cuối cùng cũng thành hiện thực rồi. Thế Giới Bên Kia, thế giới của Quy Tắc và Vận Mệnh, tiểu nữ rốt cuộc trông thấy nó rồi.
Từng khuôn mặt người bám trên Cây Kiến Tạo gào thét lao ra, đâm vỡ kết giới, dưới sức mạnh của pháp trận nối đuôi nhau bay về bên kia. Cánh cổng nặng nề vang lên tiếng ầm ầm chấn động, từ từ mở ra cảnh tượng của thế giới khác.
Trong sương khói mù mịt lạnh lẽo, Caelus trông thấy khung cảnh tưởng chừng như đã quên.
Vùng đất tối đen như mực, tinh vân đầy trời và cổ thụ lấp lánh ánh sao.
Linh hồn bước qua cánh cổng không còn mang dáng vẻ con người mà hoá thành từng luồng sáng, từng chút bay đi. Kí ức khi còn sống của bọn họ rơi xuống như bụi mờ, hoá thành từng mảnh kính nằm lẳng lặng trong dòng nước xanh, oán hận không cam là những sợi chỉ đen len lỏi, còn ước nguyện chưa thành là ánh sao lấp lánh trên tán cây đung đưa.
Vượt qua Ranh Giới, linh hồn ấy bay đến vùng đất tối đen đằng sau, rồi không còn thấy nữa.
Khung cảnh tráng lệ dấy kinh đào hãi lãng trong lòng Fu Xuan. Chiêm Tinh Sư trước nay tiếp xúc đủ thứ lạ kì cũng không thể tưởng được người sau khi chết sẽ thế nào. Cô vừa tin vào Vận Mệnh cũng vừa chống lại Vận Mệnh, Ranh Giới so với chúng sinh quả thực ngoài tầm với.
Nhưng có người lại không cam.
Liếc thấy bóng dáng Y Nhiên muốn xông vào Ranh Giới, Yanqing vội vàng chỉ huy phi kiếm ngăn cô lại. Caelus đổi sang Vận Mệnh Hoà Hợp, dùng thanh kiếm trong tay đâm xuống giữa Cây Kiến Tạo và Mộng Đàn Hoa, sức mạnh của Stellaron vận chuyển, tạo ra năng lượng màu vàng nhạt liên tục đổ xuống.
Sự cân bằng mỏng manh của hai loại Quy Tắc bị phá vỡ, năng lượng xung kích xông mạnh ra xung quanh. March và Fu Xuan trong lúc hấp tấp chỉ vội tạo lá chắn bảo hộ cho Caelus đứng trung tâm và chính mình, Yanqing đuổi theo Y Nhiên và Dan Heng giữ pháp trận vận hành đều không thể với tới.
Fu Xuan đã mường tượng được vẻ mặt của Jing Yuan ra sao nếu đồ đệ bảo bối của ngài bị thương, cảm thấy sống không còn gì luyến tiếc.
Nhưng trước khi Nhà Chiêm Tinh thắp hương cho chính mình, Thần Quân sáng rực khổng lồ hiện ra, một tay đập xuống trung tâm vụ nổ, một tay quạt bay Y Nhiên điên cuồng bên kia. Tiếng ầm ầm vang lên một lúc lâu chưa dứt. Đợi đến khi khói bụi mịt mù tản bớt, Fu Xuan và March 7th mới chật vật chui ra từ đống đổ nát.
- Jing Yuan, ngươi không nhẹ tay được một chút à?
Tướng quân đang ôm Yanqing bên kia chỉ ừm một cái, cười nói:
- Fu khanh vẫn còn sống mà.
Nói đoạn ngài quay sang người ôm trong lòng, nhẹ giọng hỏi:
- Không sao chứ Yanqing?
Thiếu niên lắc đầu, được tướng quân thả xuống dưới, bình tĩnh phủi phủi vạt áo. Giữa đống đổ nát, Caelus vẫn cầm thanh kiếm cắm xuống, hoàn hảo không tổn hao, Dan Heng cũng được Bailu dùng kết giới bảo vệ. Mọi chuyện coi như ổn thoả, trừ một người.
Jing Yuan nhìn hình dạng kì dị của Y Nhiên hiện tại, không nén nổi cảm thán. Người phụ nữ này đến mình còn không tiếc xuống tay, nhập ma chỉ là chuyện sớm muộn, hoặc có lẽ cô dùng một hình thái khác sa đoạ từ lâu rồi.
- Việc gì phải thế, Y Nhiên?
Đợi đến khi linh hồn cuối cùng bay qua cánh cổng, Dan Heng thu lại Long Châu, Ranh Giới cũng mờ dần mà biến mất. Y Nhiên nhìn Thần Tích gần ngay trước mắt mà không thể chạm đến, cười ha hả. Tiếng cười của cô vừa tuyệt vọng vừa điên cuồng. Sự xung đột năng lượng phá vỡ cả Cây Kiến Tạo cùng Mộng Đàn Hoa, mất đi năng lượng duy trì, cơ thể Y Nhiên cũng dần dần tan biến.
Cô ta ngước mắt nhìn vị Thần Sách tướng quân chí cao vô thượng của Loufu này, khuôn mặt lai tạp quá nhiều chủng tộc kéo lên biểu tình dịu dàng thường ngày, khàn giọng hỏi:
- Tướng quân có biết tại sao Dan Shu lại phản bội Săn Bắn mà đi theo Trù Phú không?
- Vì sao?
- Bởi vì Tư Mệnh Đế Cung mà các người thờ phụng cướp đi người bạn thân nhất quan trọng nhất của cô ấy. Ngàn năm sinh mệnh là ngàn năm đau khổ vì khuyết tật bẩm sinh không thể chữa khỏi, khoảnh khắc mà Dan Shu nhìn thấy ánh sáng là khoảnh khắc mũi tên ấy lạnh lùng găm xuống. Rất nhiều người chết, chân ta cũng vì một mảnh vỡ mà vĩnh viễn không thể đứng lên.
Đau khổ của bọn ta ngài biết sao? Không, ngài không biết. Nỗi nhục nhã khi ngã quỵ xuống không thể đứng dậy trước mặt mọi người, sự đau đớn khi lăn xuống cầu thang rướm máu, uất ức khi phải lết từng bước về đến nhà, ngài đâu có hiểu?
Tất cả những kẻ hạnh phúc trên sự hi sinh của chúng ta đều phải trả giá. Dựa vào đâu chúng ta phải chịu đựng? Dựa vào đâu mà thần linh ta thờ phụng lại nhẫn tâm giết chết chúng ta? Dựa vào đâu mà các ngươi có thể cười nhạo người sẵn sàng bước lên chiến trường bảo vệ các ngươi? Dựa vào đâu mà các ngươi có thể vui vẻ hạnh phúc như thế?
Y Nhiên gào thét căm hận, dồn hết uất ức mấy trăm năm qua mà bộc phát. Không ai nói gì cả, Caelus im lặng thu kiếm, đứng bên cạnh Dan Heng, nhìn người phụ nữ đang điên cuồng trước mắt. Y Nhiên khùng khục cười một lúc lâu, tiếng cười khản đặc vang vọng xung quanh, giống như ma âm không tan.
- Ngay cả ngài, Dan Heng tiên sinh, rõ ràng ngài biết tiểu nữ muốn gì, tại sao lại không thể thành toàn cho tiểu nữ? Ta chỉ là.... chỉ là muốn có cơ thể bình thường mà thôi!
Dan Heng lắc đầu, màu xanh trong mắt sáng lên thấu triệt, bình tĩnh nói:
- Bởi vì ước nguyện của cô không thuần khiết như thế. Cô ước chúng tôi chết đi, mà không phải ước được sống hạnh phúc. Điều ước đầy máu tanh đó không chạm đến bầu trời được đâu.
Vẻ mặt tha thiết của Y Nhiên chợt cứng lại, cô ta nhìn Dan Heng, giống như nhìn xuyên qua cơ thể trước mắt tìm đến một ai đó. Trước khi thân thể hoàn toàn tan vỡ, Y Nhiên lại ngọt ngào cười với y:
- Vậy thì chúc ước nguyện của ngài cũng vĩnh viễn không thành hiện thực, Dan Heng, và cả người bên kia nữa.
.........
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro