Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 25 : H (p2)

cá: Mỗi lần viết H là mỗi lần khó, không thể nào viết sao cho hay được. thôi từ giờ có H, cứ cắt đi cho lành vậy. huhuhu



Ta biết lần này mình đã phạm sai lầm lớn, những lời hắn nói đều đúng cả, ta ỷ hắn yêu ta, cưng chìu ta mà tự tin nghĩ rằng cho dù ta có làm sai việc gì hắn cũng sẽ không quan tâm mà bỏ qua hết tất cả, nhưng ta lại quên mất hắn cũng là người bình thường, cũng sẽ đau, sẽ bị tổn thương.

Đáng tiếc, lúc ta hiểu ra vấn đề này đã khiến hắn tổn thương nghiêm trọng mất rồi.

Ta nằm yên trong lòng hắn, một lời cũng không nói nữa, chỉ yên lặng rơi nước mắt.

Mãi một lúc lâu sau, ta mới nghe được tiếng thở dài của Vương Nguyên, cả người ta căn cứng, sợ hắn lại nói những lời khó nghe.

Nhưng hắn cũng không nói gì, chỉ thở dài rồi đứng dậy bế ta đi vào phòng nghỉ. Mặc dù rất căn thẳng nhưng tay ta vẫn quấn chặt cổ hắn không buông.

Hắn nhẹ nhàng đặt ta xuống giường, khàn giọng lên tiếng : " Em ngủ một lúc đi, mới xuống sân bay đã chạy tới đây ngay cũng mệt rồi."

- " Em xin lỗi" Vì khóc quá nhiều nên giọng trở nên khàn khàn không ra hơi.

- " Anh biết rồi, ngủ đi, khi nào về sẽ gọi em dậy" Giọng Vương Nguyên đã dịu đi rất nhiều, ánh mắt cũng trở nên ôn nhu hơn, không còn đáng sợ như lúc nãy.

- " Không muốn ngủ" ta lắc đầu liên tục.

- " Thật là không biết phải làm sao với em luôn" Vương Nguyên cười khổ " Thật rất muốn giận em mấy ngày, nhưng nhìn bộ dạng này của em, ai mà giận cho nổi"

Ta biết Vương Nguyên đang cố chọc ta vui, nhưng ta cười không nổi, mắt rưng rưng nhìn hắn : " Em rất nhớ anh".

- " Em ....ngốc chết đi được" Vương Nguyên như muốn trấn an, cúi đầu hôn nhẹ lên môi ta, rất nhanh liền rời khỏi.

- " Bây giờ thì ngủ được chưa" Vương Nguyên cưng chìu nhéo mũi ta.

- " không muốn" Ta vẫn không chịu buông Vương Nguyên ra.

- " Vậy em muốn gì nào" Vương Nguyên khẽ cười.

Mặt ta đỏ bừng nhìn hắn, sau đó nhắm mắt liều mạng, xoay người một cái, đảo lại vị trí của cả hai. Vương Nguyên vì không đề phòng nên dễ dàng bị ta kéo ngã đè ở trên giường.

- " Em đây là muốn gì" Vương Nguyên nheo mắt nguy hiểm nhìn ta đang ngồi trên người hắn. Nhưng kỳ lạ thay, lần này ta lại không hề cảm thấy sợ, trong lòng chỉ gấp rút muốn cho hắn biết, ta yêu hắn nhiều như thế nào.

Dường như bị ánh mắt kiên định của ta kích động, Vương Nguyên hai tay nắm lấy vai ta kéo người ta xuống, mạnh mẽ hôn lên. Không còn là ôn nhu nhẹ nhàng mà là đam mê nóng bỏng.

Ta mở hé miệng, để hắn thuận tiện đưa lưỡi vào, chiếc lưỡi ấm nóng, hệt như rắn len lỏi qua từng ngóc ngách trong miệng. Bon ta từng hôn qua rất nhiều, nhưng lần này lại kích thích đến lạ.

Ta bị hôn đến cả người vô lực, lúc buông ra chỉ biết nằm gọn trên người Vương Nguyên mà thở dốc.

- " Em đừng loạn, không có bôi trơn" Giọng Vương Nguyên trở nên khàn khàn gợi cảm.

Ta vùi đầu vào cổ hắn cắn nhẹ một cái, dụ hoặc trả lời : " Không sao, em muốn". Lời nói xấu hổ như vậy bình thường có đánh chết ta cũng không nói, nhưng không hiểu sao lần này nói ra lại thuận lợi như vậy.

Vương nguyên cả người kích động kinh ngạc nhìn ta: " Em vừa mới nói gì".

Đột nhiên tim ta đau nhói, thì ra bao lâu nay ta vô tâm như vậy, để bây giờ chỉ một chút chủ động của ta đã khiến hắn vui vẻ như vậy. Nhưng ta không nói lại lần nữa, mà nắm lấy tay Vương Nguyên còn đang đặt trên vai ta kéo đến bên miệng mình. Hệt như mèo nhỏ đưa lưỡi liếm nhẹ, sau đó ngậm vào.

Vương Nguyên khẽ cười, tay còn lại xoa nhẹ đầu ta cổ vũ, ta híp mắt đầy thỏa mãn, càng liếm càng hăng say.

Ngón tay trong miệng không để yên bắt đầu chuyển động, mô phỏng theo động tác khuếch trương mà làm loạn trong khoang miệng ta, nước miếng vì không ngậm được miệng mà theo từng ngón tay chảy ra bên ngoài, vừa dâm đãng vừa quyến rũ.

Vương Nguyên hít xâu một cái, rút tay ra khỏi miệng ta, thay vào đó là chiếc lưỡi gọt ngào của hắn. Ngón tay đã được làm ước cũng không yên phận mà bắt đầu mò về nơi tư mật phía sau mà thực hiện nhiệm vụ của nó.

- " Ưm..." ngón tay thon dài mang theo hơi lạnh tiến vào khiến ta không tự chủ được rên nhẹ một cái. Nhưng chỉ như vậy, cũng đủ để Vương Nguyên trở nên không kìm chế được nữa, nơi dưới thân đã bắt đầu cương cứng chọc vào mông ta. Mà đương nhiên ta cũng vậy, nơi kia cũng đã dựng thẳng.

Ta bắt đầu khó chịu, cọ lên người của hắn, hệt như mèo nhỏ động dục, muốn được người yêu thương.

Bốp

Tiếng vỗ mông vang lên giữa không gian yên tĩnh đặt biệt vang dội.

Ta ngẫn người trừng mắt nhìn Vương Nguyên, Hắn cư nhiên dám đánh mông ta, đánh mông một người đàn ông 28 tuổi.

Không phải, phải nói là... Ta...một người đàn ông 28 tuổi hệt như con nít bị người ta đánh vào mông.

- " Oa....." ta không kìm được nước mắt, lại bắt đầu khóc lớn.

Vương Nguyên giật mình không hiểu ta bị làm sao, đang yên đang lành lại khóc thương tâm như vậy, làm hắn cuống hết cả lên:

- " Ngoan, làm sao, anh làm đau em?"

- " Anh...anh... đánh mông em....oa" ta nghẹn ngào khóc.

- " ha ha ha ha ha ha" Vương Nguyên nghe ta nói xong không kìm chế được cười lớn.

- " Anh cười cái gì, không được cười, không được cười" Ta đỏ bừng mặt xấu hổ.

- " anh không cười, anh không cười, đừng đánh, đừng đánh..hahahaha" Vương Nguyên ôm chặt lấy ta, cười đến run người.

- " Anh đừng cười, rất xấu hổ" ta rầu rĩ nằm dài trên người hắn.

- " Không biết ai từng nói không ngoan sẽ bị đánh vào mông hả, bây giờ lại không cho anh đánh" Vương Nguyên nhéo nhéo mông ta nói.

- " Em là nói với bảo bối, còn em thì lớn rồi không thể đánh vào mông" Ta oan ức cắn vào cổ hắn.

- " vậy thì đánh vào đâu thì được" sao ta nghe giọng hắn có mùi nguy hiểm.

Ta cọ vào mặt hắn làm nũng. " Không được đánh"

Vương Nguyên phì cười: " Thật không chịu nổi em mà"

Trong lúc nói chuyện không để ý, nơi phía sau cũng được khuếch trương vừa xong. Vương Nguyên đỡ lấy eo ta, nâng dậy.

- " Sẽ đau đấy, dù sao bôi trơn cũng không đủ" Vương Nguyên lo lắng nhìn ta. Từ trong ánh mắt hắn, ta thấy được sự quan tâm chân thành nhất.

Nếu hôm nay ta đã chủ động, vậy thì để ta chủ động đến cuối cùng đi.

Tay đỡ lấy tính khí đang cương cứng của hắn, từ từ hạ mông ngồi xuống.

Phập một cái, đã đi vào hơn phân nửa.

- " Ưm.." cả hai đồng loạt rên lên một tiếng đầy thảa mãn. Ta mặc dù có chút đau, nhưng cảm thấy thật mãn nguyện.

- Em ...ổn không.." Vương Nguyên thở gấp nói.

- " Ổn..." Ta nói không ra hơi, từ từ hạ eo, nuốt trọn tính khí của hắn, Khi đã quen dần với vật xâm nhập, mới nhịp nhàng bắt đầu luận động, tự do nhún nhảy trên người hắn.

Vương Nguyên bị ta khiêu khích đến không chịu nổi, từ phía dưới đâm mạnh lên. Mỗi lần lại đâm sâu đến nơi không thể tưởng tượng nối. Ta bị hắn thúc đến không chống đỡ được, từ từ nằm xuống trên người hắn.

Vương Nguyên lúc này không còn ôn nhu nữa, xoay người một cái liền đảo lại vị trí của cả hai, bắt đầu mạnh mẽ tiến nhập.

- " ưm...a... chậm ...chậm ..một chút.... a"

lúc sau lại

- " a..a...dừng.....đừng......dừng lại.... thảo mái..."

Ta bị hắn làm đến không còn ý thức, chỉ biết mở miệng rên rĩ những lời vô nghĩa. Hai chân thì quấn chặt lấy eo hắn như muốn dung nhập lại làm một.

Tay Vương Nguyên nắm lấy tính khí của ta, theo động tác tiến nhập mà luận động.

- " Nguyên.....mạnh....mạnh lên"

- " Tiểu yêu tinh, Em thật dâm đãng"Vương Nguyên cúi người hôn môi ta, động tác mỗi lúc một nhanh chạy nước rút.

- " A" ta thỏa mãi rên nhẹ một tiếng, phóng thích trong tay Vương Nguyên, đồng thời cùng lúc đó, Vương Nguyên cũng bắn thứ nóng bỏng của hắn vào sâu trong người ta.

Hai chân rã rời buông lỏng, ta mệt đến mức chẳng buồn động. đôi mắt cứ muốn khép chặt, nhưng vẫn không muốn cứ thế khép lại.

- " Ngoan, ngủ đi" Vương Nguyên khéo người ôm chặt ta vào lòng. Trấn an hôn lên trán ta.

- " Em rất yêu anh" ta mơ màng nói.

Vương Nguyên khẽ cười: " Anh biết, anh cũng yêu em"

Lúc này ta mới mãn nguyện chìm sâu vào giấc ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro