Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 13

Lương Sơn CP
[ Nguyện không tỉnh mộng, cùng người dài lâu ]
Chương 13
“ Lương tiểu thư, chúc mừng khai trương đại cát" Tưởng Vũ Thành tay nâng hoa hồng đi vào phòng khám bệnh.
"Cám ơn, thế nhưng ta không thích anh đến chiếu cố chuyện làm ăn của ta." Lương Loan trêu ghẹo nói, trong lòng Lương Loan tự nhiên hiểu, vẫn là đối với Tưởng Vũ Thành thoải mái nhất.
"Xem ra cô ở nơi này làm ăn khấm khá nha!" Tưởng Vũ Thành nói
“ Còn không phải là nhờ Lương tiểu thư ta đây, có tấm lòng bác sĩ lại còn có bàn tay vàng ." Lương Loan khoe khoang.
"Đúng đúng đúng, Lương tiểu thư lợi hại nhất, lợi hại nhất" Tưởng Vũ Thành không biết từ lúc nào bắt đầu quyến luyến bầu không khí như vậy. Anh nguyện ý bảo vệ sự yên bình này, mặc kệ người cô yêu không phải anh.
"Bác sĩ Lương, có bệnh nhân đang đợi ngài ." Y tá gấp gáp thông báo Lương Loan.
“Ta lập tức đến, chuẩn bị vật dụng điều trị ." Lương Loan an bài chuyên nghiệp.
Lương Loan tay cầm bệnh án, đi vào phòng, khi cô nhìn thấy vết thương do đao thêm vết thương do nổ , vẻ mặt cô lập tức xơ cứng.
"Bác sĩ Lương." Trương Nhật Sơn đưa tay phải.
"Làm sao bị thương?" Lương Loan nhẫn nhịn không ngẩng đầu lên.
"Nấu cơm nồi nổ" Trương Nhật Sơn chậm rãi nói rằng.
"Trương Nhật Sơn anh thấy thú vị sao? Một trăm năm qua vẫn sử dụng chiêu này, anh vẫn còn hứng thú sao?” Lương Loan mắt đỏ lên tức giận.
"Tại sao lại lừa ta?" Trương Nhật Sơn mặt không cảm xúc nhìn Lương Loan.
"Trương Nhật Sơn, anh..." Lương Loan nói .
"Tại sao ?" Trương Nhật Sơn hỏi
"Ta không có lừa anh cũng không có lừa gạt bất cứ người nào." Lương Loan cuối cùng cũng không nhịn được nước mắt liền rơi xuống.
"Thật sao?" Trương Nhật Sơn phẫn hận nhìn Lương Loan.
"Chúng ta không phải đã đem mọi thứ để lại ở sa mạc sao? Vì vậy hãy quay về cố gắng làm một người chồng, để anh và ta từ nay không còn liên quan nữa.”
"Được rồi, tay anh băng bó xong rồi." Lương Loan xoay người đi ra.
"Trương Nhật Sơn, cũng sẽ không gặp lại!" Lương Loan hướng về người đứng ở cửa nói

"Tỷ, Tri Hạ đã trở về, thật sao?" Đoan Mộc Tình căm phẫn nói.
"Ừm, đúng" Tân Nguyệt buồn bực nhìn.
"Thực sự là bám dai như đỉa, không phải nói không trở về rồi sao, hơn nữa còn bảo đảm với ta sẽ không nói ra." Đoan Mộc Tình phẫn nộ phát ra tính khí.
"Tiểu muội, ngươi nói cái gì, nói gì xong rồi không trở lại, bảo đảm sẽ không nói ra, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, nói mau" Tân Nguyệt cảm thấy rất có vấn đề.
"Cái này... Cái kia..."Đoan Mộc Tình biết mình đã lỡ miệng
"Nhanh lên một chút, nói" Tân Nguyệt tức giận trừng nàng.
"Chuyện là như vậy, em biết phó quan ca ca muốn đi tìm Tri Hạ, nên em từ sớm đã đi tới nhà cô ta, kết quả biết cô ấy đã ra nước ngoài để chữa bệnh, sau đó em nói với Cố lão gia là không cần nói là đi ra nước ngoài chữa bệnh, mà chỉ cần nói là đã đi rồi, người bình thường vừa nghe liền sẽ cho rằng đã chết rồi.” Đoan Mộc Tình nhìn Tân Nguyệt cẩn trọng trả lời.
"Tại sao Cố lão gia lại nghe lời ngươi như vậy? " Tân Nguyệt không rõ hỏi.
"Em là lấy chuyện làm ăn ở Bắc Bình đe dọa ông ta, nói rằng nếu như không nói như vậy thì hãy chờ xem. Lại nói, Tri Hạ lại có hôn ước." Đoan Mộc Tình tiếp tục nói
"Ngươi câm miệng" Trương Nhật Sơn thật giống như phát điên đi tới trước mặt ả ta. Trừng mắt nhìn ả, Hóa ra người mà anh vẫn luôn xem là muội muội lại….. lừa anh. Đoan Mộc Tình bị dọa đến sợ đứng như khúc gỗ.
"Ta còn ở oán giận cô ấy, tại sao lại gạt ta, hóa ra..."
"Bắt đầu từ bây giờ ta không muốn nhìn thấy ngươi." Trương Nhật Sơn phẫn nộ xoay người rời đi.
"Phó quan ca ca, phó quan ca ca" Đoan Mộc Tình gọi Trương Nhật Sơn.
"Tỷ, em phải làm sao bây giờ ? " Đoan Mộc Tình nhìn Doãn Tân Nguyệt.
"Aiii! Đứa nhỏ này coi như ngươi yêu sai người đi, thì ngươi cũng không thể." Tân Nguyệt cũng không biết nên nói làm sao
"Hắn ta tìm đến cô, còn hỏi cô tại sao lừa hắn, cô đã lừa hắn cái gì." Tưởng Vũ Thành tức giận nói.
"Tất cả đều là hắn tự chuốc lấy." Tưởng Vũ Thành nói tiếp.
"Bỏ đi, chúng tôi cũng không thể, không nên nói nữa." Lương Loan đau lòng quay đầu.
"Phật gia, không nhìn thấy phó quan ." Binh sĩ vào bẩm báo
"Ừm, biết rồi, cứ để hắn yên tĩnh đi." Trương Khải Sơn lẳng lặng nói.
"Tân Nguyệt, em nói có thật không ?" Trương Khải Sơn hỏi.
"Ừm, là thật, hơn nữa chính phó quan cũng nghe được." Tân Nguyệt bất đắc dĩ lắc đầu.
"Để hắn yên tĩnh chút đi, chỉ có thể để bản thân hắn nghĩ rõ ràng. Hắn mới chịu xuất hiện" Trương Khải Sơn nặng nề nói.
Lương Loan a Lương Loan, không ngờ đến cô mới là kiếp số trong số mệnh của hắn. Trương Khải Sơn yên lặng nói.
“ Không được, quyết không thể kết thúc như vậy.” Đoan Mộc Tình kiên quyết nói.
“ Tri Hạ, nhất định phải biến mất, nhất định.” Đoan Mộc Tình căm hận nói.

>>> qua còn tội nghiệm cô Tình. giờ thì hết rồi!!! nói rồi nam nữ phụ phải ác thì Wen mới không thấy xót xa. vẫn thấy thương anh Vũ Thành.
#fanfic_luongsoncp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro