Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 12

Lương Sơn CP
[ Nguyện không tỉnh mộng, cùng người dài lâu.]
Chương 12

Xem ra KS Tân Nguyệt trăm năm qua thật sự không có thay đổi gì, vẻ ngoài vẫn cổ điển như vậy, đại khí. Lương Loan trong lòng nghĩ.
“ Lương tiểu thư, xin mời.” Tưởng Vũ Thành cong cánh tay.
Lương Loan cười cười, không tự nhiên khoác tay anh.
“ Khải Sơn huynh, chúc mừng, chúc mừng!” Tưởng Vũ Thành kéo Lương Loan đi về phía vợ chồng Trương Khải Sơn.
Lương Loan, Lương Loan, Trương Khải Sơn, Tân Nguyệt đồng thời trên mặt xuất hiện vẻ kinh ngạc. Trương Khải Sơn là người đầu tiên phản ứng lại, “ Tưởng huynh vẫn là đẹp trai nho nhã như vậy, vị này là…” Trương Khải Sơn thăm dò hỏi.
“ Lương Loan, Lương tiểu thư!” Tưởng Vũ Thành tràn đầy hàm ý giới thiệu, trong ánh mắt lộ vẻ “ Các người chắc cũng hiểu.”
“ Há, Lương tiểu thư.” Trương Khải Sơn không tự nhiên chào hỏi.
“ Phật gia, đã lâu không gặp.” Lương Loan tự nhiên hào phòng đáp lại.
“ Phu nhân, gần đây vẫn khỏe, ngài vẫn là xinh đẹp như vậy.” Lương Loan nhìn Tân Nguyệt.
“ Lương tiểu thư, đúng là cô sao? Quá tốt rồi!” Tân Nguyệt cười nói.
Tâm tình Doãn Tân Nguyệt bây giờ nửa tốt nửa xấu, dù sao Lương tiểu thư còn sống là một tin tốt, nhưng mà tương lai của biểu muội….
“ Tưởng tiên sinh, ngài như vậy thật không đúng, có cô bạn gái xinh đẹp như vậy, giấu đến giờ mới chịu giới thiệu.” Chỉ thấy một người đàn ông ăn mặc lòe loẹt đi về hướng bọn họ.
“ Âu Dương thiếu gia, ngài cũng đến.” Tưởng Vũ Thành cười nói.
“ Đương nhiên, ở Bắc Bình ai không nể mặt Đoan Mộc gia cũng phải cho KS Tân Nguyệt mặt mũi a, ha ha!” Âu Dương Kính Thần cười nói.
“ Đúng vậy a, bây giờ có Trường Sa Phật gia sau lưng ủng hộ, muốn không nể mặt mũi cũng không được a.” Tưởng Vũ Thành trêu ghẹo nói.
“ Tưởng tiên sinh còn không giới thiệu một chút!” Âu Dương Kính Thần hỏi
“ Lương Loan, Lương tiểu thư, bác sĩ ngoại khoa, mới du học ở Mỹ trở về.” Tưởng Vũ Thành cười giới thiệu.
“ A, Lương tiểu thư, thật sự rất xinh đẹp a, vẻ đẹp không dính bụi trần , Tưởng tiên sinh có nhãn quang a.” Âu Dương Kính Thần có chút ham muốn nhìn Lương Loan.
“ Âu Dương tiên sinh, quá khen rồi.” Lương Loan cực kỳ không thích ánh mắt này.
“ Yến tiệc sẽ bắt đầu, bây giờ xin mời hai nhân vật quan trọng của chúng ta vào lễ đường.” Người điều khiển chương trình nói.
“ Ngày hôm nay là Trương Nhật Sơn tiên sinh cùng với Đoan Mộc Tình tiểu thư làm lễ đính hôn.” Người dẫn nói.
Trương Nhật Sơn, Trương Nhật Sơn, Lương Loan trong lòng  bỗng nhiên giống như có một tảng đá lớn đè lên, ép ở trong lòng.
Cô ngẩng đầu nhìn về hướng kia, anh gầy, nhưng gương mặt vẫn hoàn mỹ, Lương Loan không tự chủ được trong mắt xuất hiện thủy quang. Giữa lúc này Trương Nhật Sơn cũng nhìn về hướng cô.
Chỉ thấy gương mặt không cảm xúc của Trương Nhật Sơn xuất hiện biểu tình phức tạp. Hiện tại thời gian và không gian lúc này giống như chỉ có hai người bọn họ nhìn nhau.
“ Là cô ấy sao, là cô ấy, cô ấy còn sống, thật là tốt, có thể như vậy đứng ở xa nhìn cô, thật tốt—Lương Loan” Trương Nhật Sơn tâm tình bây giờ quả thật ngũ vị tạp trần ( ngọt, chua, cay, đắng, mặn)
“ Trương Nhật Sơn, chúng ta lần này thật sự nên chia tay.” Lương Loan trong lòng nói.
“ Được rồi, bây giờ để hai người họ xuống đài cùng các vị chúc rượu.” Người dẫn nói.
Trương Nhật Sơn xuống đài trực tiếp chạy đến nơi Lương Loan, Doãn Tân Nguyệt một bước ngăn trước Lương Loan, ghé sát Trương Nhật Sơn nhỏ giọng nói, “ Có lời gì, đợi sau yến tiệc hãy nói.”
Trương Nhật Sơn gật đầu, theo trình tự mời mỗi người một ly, người ngoài cho rằng anh vui mừng nên mới như vậy, anh cuối cùng đi đến bên cạnh Lương Loan, “ Bác sĩ Lương, là cô thật sao?” Lương Loan gật đầu, Trương Nhật Sơn cười uống cạn ly rượu.
Bầu không khí của buổi tiệc vô cùng quái lạ, tất cả mọi người cũng không biết tại sao.
“ Tưởng tiên sinh, đưa ta về thôi, ta mệt rồi” Lương Loan mệt mỏi nói.
“ Phật gia, phu nhân ta đi trước, có thời gian ta sẽ đến nhà chào hỏi.” Lương Loan nói.
“ Lương tiểu thư, đi thong thả.” Trong lòng Tân Nguyệt lại xuất hiện loại cảm giác lo sợ bất an kia.
“ Phu quân, anh nói xem, phó quan hắn…” Tân Nguyệt xoắn xuýt hỏi
“ Hắn sẽ, em còn không rõ nam nhân Trương gia sao, cảm tình sẽ không dễ dàng trao ra, nhưng một khi đã trao sẽ,….” Trương Khải Sơn nhìn Tân Nguyệt nhẹ nhàng nói.
“ Ta hiểu.” Tân Nguyệt điềm đạm nhìn lại
“ Xem ra hôn lễ lần này của Tình nhi thật sự không cách nào cử hành đúng kỳ hạn.” Tân Nguyệt thương tiếc nói.
Trương Khải Sơn gật đầu, không có trả lời
“ Sao anh không hỏi ta?” Lương Loan hỏi.
“ Hỏi cái gì?” Tưởng Vũ Thành dịu dàng nhìn Lương Loan
“ Ngày hôm nay anh thấy, người tinh tường đều có thể nhìn ra, anh không lẽ không nhìn ra sao, đúng không.” Lương Loan nói
“ Hỏi hay không hỏi có liên quan gì. Cô vẫn là Lương Loan.”
“ Hắn chính là lý do cuối cùng ta cự tuyệt anh.” Lương Loan hơi áy náy nhìn Tưởng Vũ Thành.
“ Ta đã biết từ sơm, rất sớm, rất sớm.” Tưởng Vũ Thành lời nói ý vị sâu xa.
“ Nhưng ta vẫn là thích cô a, ta chỉ có thể tự trách ngày đó tại sao người cứu cô không phải là ta, tại sao không phải là ta cùng cô vượt qua những tháng ngày bất lực nhất.” Tưởng Vũ Thành dịu dàng an ủi thật có thể làm tan nát trái tim Lương Loan.
“ Phật gia, cô ấy thật sự còn sống.” Trương Nhật Sơn hưng phấn cười nói.

>>>>> sẽ thế nào đây??? xin hãy chờ ngày mai.
#fanfic_luongsoncp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro