chap 14 : "Làm"
Cho đến Vương Nguyên buông hắn ra,Vương Tuấn Khải chỉ tay vào mũi Vương Nguyên tiếp nói “Cậu ”.
“Cậu, cậu, cậu…… Cậu tại sao đưa đầu lưỡi vào?”
“Người ta đã được sự đồng ý của anh nha!” Vương Nguyên chạy nhanh đến giải thích.
“Tôi chỉ nói cho cậu hôn một chút.” Hắn nhớ rõ rất rõ ràng.
“Em chỉ hôn một chút mà thôi!” Người ta vừa rồi không có hôn người thứ hai,Vương Nguyên nói hợp tình hợp lý.
Vương Tuấn Khải quả thực tức giận.“Hôn một chút tại sao vươn đầu lưỡi ra?”
“Không vươn đầu lưỡi làm sao hôn? Em sẽ không hôn.” Vương Nguyên nói vô lại.
“Không! Đần muốn chết.”Vương Tuấn Khải tức giận đến tự mình làm mẫu cho Vương Nguyên nhìn, hắn đưa một tay giữ đầu Vương Nguyên ,sau đó cúi miệng xuống hôn lên môi hắn.
Mặc dù hôn vẫn bình thường, một chút tình cảm mãnh liệt cũng không có, nhưng Vương Nguyên vô cớ vô cớ được học trưởng hôn, quả thực là mặt mày mừng rỡ, sau đó kéo tay Vương Tuấn Khải nói: “Học trưởng, anh quá lợi hại! Anh không có vươn đầu lưỡi nhưng làm tim em đập thật mạnh nha!Anh sờ sờ, anh sờ sờ thử xem –”
Vương Nguyên cũng không quản Vương Tuấn Khải khó chịu sờ hay không, cầm lấy tay Vương Tuấn Khải hướng về phía ngực hắn.
Tim hắn đập thình thịch, thật sự là rất nhanh.
Bàn tay Vương Tuấn Khải như là đụng tới nơi dẫn điện, đầu ngón tay giống như đụng phải điện, làm cho hắn ngực chấn động, hắn cuống quít bỏ tay Vương Nguyên ra, không muốn gặp mặt hắn.
Vương Nguyên cũng không có phát hiện Vương Tuấn Khải khác thường, chẳng qua muốn hỏi học trưởng có nghe thấy không,“Anh đụng đến không? Có phải đập rất nhanh hông?”
“Đúng,đúng!” Vương Tuấn Khải cảm thấy Vương Nguyên phiền muốn chết, hắn không hiểu được tim đập nhanh không tốt sao,Vương Nguyên làm sao vui như vậy?
“Học trưởng –”Vương Nguyên lại gọi Vương Tuấn Khải
Vương Tuấn Khải vừa nghe đến thanh âm này, loại ngữ điệu này, cả người đều cảm thấy sởn tóc gáy. “Cậu lại muốn làm cái gì ?”
“Anh cho em sờ một chút được không?”
“Không!”Vương Tuấn Khải dường như là thét chói tai cự tuyệt.
“Nhưng mà anh vừa mới sờ soạng em.”
“Đó là cậu lôi kéo tay của tôi,để cho tôi sờ .” Bằng không, hắn sẽ không đụng đến cậu ta nha.
“A, Vậy anh cũng kéo tay em đi, anh cũng cho em sờ một chút.” Như vậy mới “Có qua có lại” nha!
Vương Tuấn Khải trong lòng mắng Vương Nguyên bị điên. “Anh không kéo tay cậu, cũng không cho cậu sờ đâu!”.
“Học trưởng, được rồi! Anh không cần nhỏ mọn như vậy –” Vương Nguyên không ngừng van hắn.
“Không được.” Vương Tuấn Khải không cần suy nghĩ liền cự tuyệt. “Chuyện này không thể thương lượng.”
“Không cần cự tuyệt nhanh như vậy! Anh thử suy nghĩ thử xem, em sẽ cho anh thời gian suy nghĩ.”
“Không cần lo lắng,anh sẽ không đáp ứng yêu cầu này của cậu.”Vương Tuấn Khải nói như đinh đóng cột.
“Em chỉ muốn sờ một chút, một chút mà thôi.” Vương Nguyên lại ra chiêu bài với hắn, lại đưa tay làm khoảng cách chút xíu.
Lúc này đây, Vương Tuấn Khải cho dù chết cũng không chịu mắc mưu.
Hắn lập tức hôn một chút, lập tức sờ một chút, ai biết chờ hắn sờ soạng một chút lúc sau, Vương Nguyên lại nghĩ ra cái gì một chút nửa nha?
Một chút lại thêm một chút, hắn sẽ nhanh thất than nha!
“Không cần, mặc kệ là hôn một chút hay là ôm một chút, sờ một chút, em cũng không muốn.” Vương Nguyên nghĩ cũng đừng nghĩ.
“Nhưng mà em rất muốn!”
“Cậu muốn là chuyện của cậu.”
“Học trưởng, thật tàn nhẫn! Anh xem học đệ chịu thống khổ như vậy, anh lại ngay cả một chút trắc ẩn cũng không có. Em vừa mới được mười sáu tuổi , vẫn là tiểu xử nam nha! Người ta vì anh bảo vệ cho thân trong sạch lâu như vậy, anh ngay cả cho người ta sờ một chút cũng không chịu!” Vương Nguyên mắng Vương Tuấn Khải thật keo kiệt.
“Cái gì keo kiệt! Em cho là chỉ có em vẫn là xử nam sao? Học trưởng của cậu là tôi đã mười bảy tuổi , tôi còn không có oán tôi là xử nam,cậu oán cái gì?”Vương Tuấn Khải không đánh đã khai .
“Cái gì? Học trưởng, anh cũng là xử nam!” Vương Nguyên cảm thấy rất kinh ngạc.
Vương Tuấn Khải nhìn vẻ mặt của Vương Nguyên như thế, trong lòng thật sự rất không thích.
“Như thế nào? Tôi là xử nam, em không vừa lòng phải không?”
“Không không không! Em vui mừng còn không kịp, tại sao có chuyện không hài lòng học trưởng?! Học trưởng,anh không phải vì em, cho nên mới chậm chạp dâng ra lần đầu tiên của anh chứ?” Nếu là thật ngay cả trong mộng hắn cũng cười nha!
“Cậu suy nghĩ nhiều quá đi?” Vương Tuấn Khải thật sự chịu không nổi dáng vẻ tự kỷ của Vương Nguyên “ Tôi mới thích cậu gần đây, làm sao có thể –”
Vương Tuấn Khải phút chốc câm mồm, bởi vì, hắn đột nhiên nói cái gì nha ?
Mà vẻ mặt Vương Nguyên lúc này giống như con mèo đi trộm đồ, cười giống kẻ trộm .“Em nghe được rồi –”
“Nghe được thì nghe, nếu tôi dám thích cậu, sẽ không sợ có người biết.” Vương Tuấn Khải làm bộ như không cần, Thật ra — hắn là để ý , hắn căn bản là không nghĩ cho Vương Nguyên biết hắn thích sớm như vậy.
Vương Nguyên vừa nghe học trưởng có ý với hắn,cho nên hành vi của hắn càng liều lĩnh .
“Học trưởng, anh đã thích em, em cũng thích anh, vậy anh để em sờ một chút có gì đâu nha? Các cặp tình nhân thường sờ đông sờ tây, đây là chuyện bình thường!” Hắn muốn động thủ!
“Tôi với cậu cũng không phải tình nhân.”
“Nhưng anh nói anh thích em.”
“Chỉ có một chút.” Vương Tuấn Khải nhanh chóng giải thích.
“Một chút cũng là thích!” Vì để được Vương Tuấn Khải,Vương Nguyên lập tức hiện ra bản tính xấu.
“Cậu thật sự không thấy mất mặt à!”
“Em thích anh, anh còn nói em như vậy!” Vương Nguyên nhanh chóng giả bộ đáng thương, ý đồ câu dẫn lòng trắc ẩn của Vương Tuấn Khải
“Không cần giả bộ,anh sẽ không mắc mưu cậu.”Vương Tuấn Khải lại cự tuyệt.
Hắn tuyệt không thể chấp nhận hành vi thân mật Vương Nguyên đối với hắn, chuyện hắn chấp nhận tình cảm của Vương Nguyên là một chuyện, nhưng mà phát sinh quan hệ thân mật lại là một chuyện khác,tình cảm hắn đối với Vương Nguyên còn chưa xác minh, làm sao có thể tùy tùy tiệnđể cho Vương Nguyên sờ?
“Cậu muốn nghĩ cũng đừng nghĩ.”Vương Tuấn Khải cảnh cáo Vương Nguyên
Nhưng Vương Nguyên căn bản là nghe không lọt.
Hắn vẫn là rất muốn, rất muốn, rất muốn……
…………
Lúc nửa đêm Vương Nguyên lén mò vào phòng Vương Tuấn Khải, còn rón ra rón rén cởi bỏ áo và quần Vương Tuấn Khải
May là hắn đã có một kinh nghiệm lén lút, cho nên lúc này cởi đặc biệt thuận tay. Lần này hắn không hạ mê dược với học trưởng, nhưng chỉ cần hắn nhẹ tay, học trưởng sẽ không tỉnh lại.
Vương Nguyên cởi tất cả quần áo trên người Vương Tuấn Khải ra, mà Vương Tuấn Khải thật sự không có tỉnh lại.
Vương Nguyên quỳ gối bên cạnh Vương Tuấn Khải, lén cười.
“Học trưởng, anh thật sự quá đẹp! Em vẫn muốn nhìn nơi này của anh……”
Tư thế quái dị làm Vương Tuấn Khải nhanh chóng tỉnh giấc .
Hắn vừa tỉnh, liền phát hiện quần áo chính mình đều bị cởi hết, hơn nữa, Vương Nguyên còn quỳ giữa hai chân hắn.
“Vương Nguyên, cậu đang làm cái gì?” Thật sự là muốn chết!
“Em đang nhìn học trưởng a!” Vương Nguyên một chút thẹn thùng đều không có.
“Vậy tại sao cởi quần áo của tôi?” Không sợ hắn sẽ cảm lạnh sao?
“Bởi vì em thích nhìn dáng vẻ học trưởng không mặc quần áo.” Vương Nguyên nói thực ra.
“Cậu là sắc lang a!”Vương Tuấn Khải tức giận mắng Vương Nguyên không biết xấu hổ.
Vương Nguyên cũng không để ý, nhưng mà — ánh mắt hắn trong nháy mắt chuyển sang mê ly, nghi hoặc.
“Cậu nhìn như vậy là có ý gì?” Vương Tuấn Khải cũng nhìn ra ánh mắt Vương Nguyên không bình thường.
“Học trưởng, anh bị em cởi hết quần áo, cũng rất vui vẻ đúng không?”
“Cậu ở đó nói bậy bạ gì đó?” Hắn thật muốn đánh người .
“Nhưng mà –” Vương Nguyên chỉ vào quần sịp của Vương Tuấn Khải, nói cho Vương Tuấn Khải biết hắn rất hưng phấn.
Vương Tuấn Khải đích thật đã động tình, nhưng mà đó là bởi vì đàn ông vốn cũng rất dễ dàng xúc động, “Chuyện này không liên quan đến hưng phấn hay không, ngươi làm cho ta đứng lên nha.” Hắn giãy dụa.
Nhưng Vương Nguyên cũng không để cho hắn như ý nguyện.
Hắn muốn nhìn thân thể học trưởng, muốn chạm đến hắn.
Vương Nguyên tiếp tục đè lên Vương Tuấn Khải, đổi tư thế mập mờ nói chuyện với hắn. “Học trưởng, anh để cho em sờ sờ đi! Em cam đoan anh sẽ thực thoải mái.”
Vương Tuấn Khải nhịn không được rên rỉ.
Vương Nguyên nở nụ cười. “Vẻ mặt của học trưởng thật gợi cảm, làm cho người ta thật sự nhịn không được muốn ăn sạch anh –” Vương Nguyên không ngừng nói lời mập mờ.
Vương Tuấn Khải nghĩ hắn hay nói giỡn, không nghĩ tới Vương Nguyên thật ăn hắn.
???
_-------------_-------------_--------------
Vương Tuấn Khải nằm ở trên giường cả buổi sáng , mà Vương Nguyên muốn Vương Tuấn Khải nghỉ ngơi nhiều, cho nên đi học xin phép cho học trưởng nghỉ.
Buổi chiều,Vương Nguyên về nhà, còn đi đến công ty bách hóa mua một ít đồ vật này nọ. Về đến nhà đã muốn bảy giờ rưỡi .
Vương Tuấn Khải đã sớm chuẩn bị cho bữa tối, Vương Nguyên nhìn rất cảm động. “Học trưởng, anh đau như vậy còn xuống bếp nấu đồ ăn cho em,Vương Nguyên rất cảm động nha!Vương Nguyên không có gì báo đáp, chỉ đành lấy thân báo đáp,được không vợ –” Vương Nguyên vui vẻ đi về phía Vương Tuấn Khải
Vương Tuấn Khải nhanh tay lẹ mắt tránh ra.
“Vợ cái đầu cậu ấy!” Vương Tuấn Khải đứng lại mắng Vương Nguyên.
Vương Nguyên không ôm được người Vương Tuấn Khải, ngược lại ngả xuống đất.
“Học trưởng, anh tại sao lại trốn?” Vương Nguyên quỳ rạp trên mặt đất, oán giận mắng học trưởng không lương tâm, cũng không chịu để cho hắn ôm một cái, hôn một cái.
Hừ! Vương Tuấn Khải không để ý tới dáng vẻ đáng thương của Vương Nguyên.
“Anh không trốn, chẳng để cho cậu ăn?” Hắn không cần nha!
“Rõ ràng ngày hôm qua anh yêu cầu em, muốn em giúp anh thoải mái, hiện tại em đã giúp anh nhưng anh tạo sao có thể vô tình cự tuyệt em?”
“Không nên nói chuyện ngày hôm qua.” Tưởng tượng đến chuyện xảy ra ngày hôm qua, hắn lớn mật yêu cầu giờ nghĩ đến mặt cũng đỏ lên.Mông....trở nên hơi đau.
“Mặt học trưởng đỏ rồi –” Vương Nguyên thừa dịp Vương Tuấn Khải mặt đang đỏ, hắn đột nhiên từ trên mặt đất nhảy lên, hai tay đưa ra, đem Vương Tuấn Khải ôm vào trong lòng, lại dùng lực hôn trên mặt Vương Tuấn Khải một cái.
“Học trưởng mặt đỏ , rất rất đáng yêu –”
“Không được nói anh đáng yêu!” Vương Tuấn Khải cúi đầu cảnh cáo Vương Nguyên.
Vương Nguyên không để ý tới hắn, ôm Vương Tuấn Khải vào trong ngực, vẫn dao động, miệng còn cằn nhằn: “Vương Nguyên yêu nhất, yêu nhất học trưởng –”
Vương Tuấn Khải bị Vương Nguyên ôm, muốn tránh cũng tránh không được.
“Vương Nguyên, cậu buông –”
“Anh để cho em ôm anh một cái thôi! Một chút là tốt rồi –”
“Cậu không nên tìm cơ hội trộm cắp.”
Vương Tuấn Khải dùng sức vuốt ve cánh tay đang luồn vào áo sơ mi.
Vương Tuấn Khải tuy rằng cũng thích cảm giác tối hôm qua, nhưng mà vừa đến trời sáng, hắn cảm thấy như chính mình dụ dỗ Vương Nguyên
“Học trưởng,anh là không phải không thích em chứ ?”
Nhìn thấy vẻ mặt Vương Tuấn Khải ngiêm trọng,Vương Nguyên cũng cũng không dám trêu đùa .
“Anh không phải còn rất đau, cho nên mới chán ghét em?” Vương Nguyên phải hỏi cẩn thận, lại quan sát sắc mặt của Vương Tuấn Khải
“Thực xin lỗi! Ngày hôm qua em rất thô lỗ , cho nên mới dùng sức như vậy, nhưng mà – em còn nghĩ đến học trưởng!
End
Cầu cmt + vote
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro