Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương IV : Vương Lão gia

Lúc Tuấn Khải được đưa về phòng , cậu liền hỏi Vương Nguyên :
   - Nguyên ca ! Khanh ca tới đây làm gì  ?
Vương Nguyên ngập ngừng lúc muốn nói lại thôi , một hồi lại ấp úng nói :
   - Là muốn....
   - Đưa em về , phải không ?
   - Ờ thì ... Tuấn Khải à ! Anh nghĩ hắn ta đã hối lỗi rồi ! Em còn giận à !
   - Hối lỗi ! Ha ha ! Nếu trước đây nói thế em có thể tin nhưng giờ thì không thể !
   - Vậy thì ... em hãy làm như em nghĩ .
   - Anh về đi ! Chẳng phải anh làm tổng giám đốc sao ? Về đi ! Em muốn ở một mình !
   - Tiểu Khải em... Vậy anh về đây , nhớ đừng đi lung tung .
   - Anh nghĩ em có thể sao ?
   - Ờ thì ...
   - Ra ngoài đi !
Vương Nguyên nghe thế cũng lẳng lặng ra ngoài , thâm tâm cũng không khỏi lo lắng . Anh lái xe tới thẳng công ty , đi thẳng tới phòng giám đốc . Tới phòng , anh ngồi bệt
xuống , vẻ mặt bực dọc . Thiên Tỉ gõ cửa bước vào , cười nói :
    - Aiyo~Vương Tổng đại nhân ! Sao biến thành cái dạng này rồi ?
    - Anh trai Tiểu Khải tới trường , đòi đưa em ấy về ! - Vương Nguyên thở dài .
    - Vậy sao không cho em ấy về ?
    - Em ấy không muốn về !
    - Tell Me Whyyyyyy ?
Vương Nguyên kể hết cho Thiên Tỉ nghe , Thiên Tỉ nghe xong cũng hiểu phần nào . Sau đó lại nói 1 chuyện :
     - Silver Moon chúng ta lại dành được 1 kho vũ khí lớn . Lần này không chết 1 ai , thấy Dịch Dương Thiên Tỉ ta đây giỏi chưa !
     - Không hề !
     - Êi .....
     - Tôi về !
     - What ?????
Đến như gió , về như phong . Biểu cảm của Thiên Tỉ hiện tại thì rất ....(Mấy cô tự điền vô)

Ở Vương gia ...
Vương Nguyên bước lên phòng , thay đồ rồi nằm xuống suy nghĩ về hoàn cảnh của Tuấn Khải , cũng suy nghĩ về hoàn cảnh của mình . Bỗng sau cửa , một giọng nói cất lên :
      - Vương thiếu gia ! Mời thiếu gia xuống nhà dùng cơm
      - Bưng lên đi !
      - Lão gia bảo phải có thiếu gia , nếu không sẽ cắt hết chi tiêu của thiếu gia !
      - Lão già chết tiệt ! Dì Mã đợi con 1 lá !
      - Vâng ! Thiếu gia !
Vương Nguyên bước xuống nhà , ngồi vào ăn , không thèm cầm đũa . Lạnh lùng bảo :
      - Ông muốn nói gì ?
      - Ta muốn con cưới vợ ! Như Hạ tiểu thư chả hạn .
      - Tôi không muốn !
      - Không muốn cũng phải muốn !
      - Nếu ông dùng lời này để nói với mẹ tôi xin bà ấy ở lại thì tốt hơn nhiều !
      - Mày...
      - Ngán ăn quá đi ! Tôi lên lầu đây ! Nói trước , tôi có người yêu rồi ! Không cần phải làm , mất công lại nói hao tổn khí huyết vì tôi thì thật không tốt !
Anh lại phi thẳng lên phòng , gọi cho Tuấn  Khải ...

   Alo ! Em ổn chứ ?

   Vẫn ổn

    Ăn uống đầy đủ

    Em muốn hỏi anh , Nguyên ca !

    Chuyện gì ?

    Sao... lại quan tâm em như vậy ?

    Vì ....

    Vì sao ?

     ANH YÊU EM !

     ...

Tuấn Khải nghe xong , tay ru g đến nỗi rơi cả điện thoại , ôm đầu khóc ...

      Alo ! Em sao vậy ? Alo !

      ... Tút tút tút

Tuấn Khải liền nằm xuống giường , nhớ về quá khứ . Nghĩ thầm ...

    Anh ấy yêu mình sao ? Chắc không đâu ! Mình bị như vậy , sao có thể ... Chắc chắn anh ấy nói đùa ...
Cậu vừa nghĩ xong liền thiếp đi , cậu đã quá mệt mỏi rồi . Lúc đó trên xuất hiện dòng chữ
tin nhắn của 1 người lạ ...
      Trời trêu ngươi , nhưng sẽ có ngày nó sẽ bị mất vì tình yêu của 2 người ...

Xie xie ~ Lần này đăng bù tuần trước . Mấy cô không chọn tên bang , tui liền chọn đại . Đố mấy cô , người gửi tin nhắn này là ai ? Trả lời đúng , có quà !
    

     

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro